Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa

Chương 232 - Lưỡi Kiếm Không Gian

Với năng lực hiện tại của Tuyệt Không, nó đọc một câu là có thể phóng ra hàng chục lưỡi kiếm không gian, một tháng trước khi nó còn chưa tiến hóa ra chỉ số thông minh của con người từng bị một nhóm khoảng mười tiến hóa giả bao vây tấn công nhân loại bao vây, nó đã sử dụng lưỡi kiếm không gian mạnh mẽ này để cắt tất cả bọn họ thành từng mảnh trong một thời gian ngắn!
Điều khó khăn của những lưỡi kiếm không gian này là rất khó bị phát hiện, nếu như ngay cả tấn công từ đâu còn không nhìn thấy, tự nhiên sẽ không thể chống cự, cũng chỉ có những nhà tiến hóa có hệ thống cảm nhận như Mã Tùng mới có thể dễ dàng phát hiện ra quỹ đạo tấn công của lưỡi kiếm không gian, những tiến hóa giả khác gặp phải đều rất khó giải quyết.
Nhưng Tần Vũ cũng không ở trong đó, bất kỳ công kích uy hiếp hắn thì tinh thần cảm ứng của hắn sẽ phát hiện ra, chỉ cần tiến vào chung quanh hắn trong bán kính mười mét, bất kể là tàng hình, hay là cái loại vô hình, vô ảnh như lưỡi kiếm không gian đều sẽ không thể nào vượt qua được kiểm tra của hắn!
“Keng keng keng keng!”
Tần Vũ vung thương, tạo thành một rào chắn kiên cố, từng lưỡi kiếm không gian một đều bị hắn dùng huyết diễm trong tay chặn hết tất cả, tiếng kim loại ma sát, âm thanh va chạm không ngừng nghỉ, không một lưỡi kiếm không gian nào có thể phá bỏ rào chắn thương của hắn.
“Vũ khí của hắn vậy mà có thể ngăn cản được lực cắt lưỡi kiếm không gian?”
Tuyệt Không có chút kinh ngạc, vũ khí kim loại bình thường đối mặt với lưỡi kiếm không gian của nó liền mỏng manh như tờ giấy, thương của Tần Vũ có thể chống lại lưỡi kiếm không gian, hiển nhiên không phải là vũ khí bình thường.
Huyết diễm của Tần Vũ chính là bảo vật cấp D, chỉ với năng lực không gian cấp hai của Tuyệt Không muốn cắt nó thành từng mảnh quả thật là ảo tưởng, đây là ưu điểm của việc có một món vũ khí tốt, nếu không đổi thành một vũ khí bình thường khác Tần Vũ lúc này có lẽ sẽ bị những lưỡi kiếm không gian này ép đến đến mức chân tay luống cuống.
“Chết đi cho ta!”
Hai mắt Tuyệt Không đỏ như máu, khóe miệng của nó chảy ra dòng máu đỏ đậm, đây là cái giá mà nó phải trả để phát huy sức mạnh vượt quá giới hạn của mình, vì để giết chết Tần Vũ, nó cảm thấy trả giá một chút cũng là xứng đáng.
“Cơn bão không gian!”
Âm thanh của Tuyệt Không khàn khàn, hai mắt gần như sắp lồi ra ngoài, trên khuôn mặt tái nhợt như tờ giấy hiện lên một tia đỏ đậm.
“Ồ? Cái. . .”
Trong lòng Tần Vũ kinh ngạc, lúc này hắn cảm giác được lưỡi kiếm không gian xung quanh mình đột nhiên tăng lên rất nhiều, hóa ra chỉ là mấy chục cái, bây giờ đã tăng lên đến hàng trăm cái!
“Hô hô hô!”
Những lưỡi kiếm không gian này bắt đầu kịch liệt xoay tròn, Tần Vũ cảm giác được một luồng sức mạnh kỳ dị bao phủ lấy mình, đó là một luồng sức mạnh không thể cưỡng lại, hơn nữa là sức mạnh không thể tránh khỏi, sức mạnh đến từ không gian!
Một luồng sức mạnh vô hình giống như lốc xoáy bắt đầu hình thành, Tần Vũ ở giữa trung tâm, cảm giác như đang ở trong vòng xoáy, thân thể đều đứng không vững vàng, hơn nữa theo sự chuyển động tăng lên của lưỡi kiếm không gian, Tần Vũ cảm giác được sức mạnh này càng ngày càng mạnh, cuối cùng kiềm chế hắn đến không thể di chuyển được.

Đây cũng là Không Gian Phong Bạo, chỉ cần bị cuốn vào trong đó thì sẽ bị sức mạnh của không gian trói buộc, cuối cùng bị cắt thành từng mảnh!
"Tiểu quỷ, đây là sức mạnh mà ngươi không thể nào hiểu được đâu!"
Tuyệt Không tung một kích tuyệt sát trước đó cũng phải thở hổn hển, nhưng trong mắt nó lại có một sự hung mãnh, nó nhe răng cười nói.
"Không Gian Phong Bạo…”
Không Gian Phong Bạo này chi cao mấy mét, giống như một cái vòi rồng cỡ nhỏ, lúc này nó còn đang không ngừng thu nhỏ lại, con mồi bị mắc kẹt trong đó cuối cùng sẽ bị lưỡi dao không gian xé thành mảnh nhỏ, Tần Vũ cảm nhận được lưỡi dao của không gian đang càng ngày đến gần, nhưng trên mặt của hắn lại không nhìn ra một chút căng thẳng nào.
Vù!
Giờ khắc này bên ngoài cơ thể Tần Vũ toả ra một lớp sương trắng nhàn nhạt, lớp sương mù màu trắng kia kịch liệt dâng trào, nhanh chóng bao phủ toàn thân Tần Vũ, tạo thành một thứ thứ trông giống như quả cầu khí, Tần Vũ ở ngay giữa quả cầu khí này.
"Đây là thứ gì vậy?"
Thấy cảnh này, Tuyệt Không hơi sững sờ, nhưng lại lập tức cười lạnh lùng:
"Dù là tiến hoá giả am hiểu phòng ngự thì cũng không thể nào kháng lại sự cắt chém của không gian đâu!"
Nhưng mà chuyện làm Tuyệt Không giãn to đồng tử đã xảy ra, không gian Long Quyển Phong Bạo kia bắt đầu thu nhỏ lại, một lưỡi dao không gian quay nhanh như cối xay thịt, ngay lúc lưỡi dao không gian kia tiếp xúc đến lớp sương mù màu trắng bên ngoài Tần Vũ thì bắt đầu phân giải, tan rã cực nhanh!
"Sao… Làm sao có thể?"
Tuyệt Không nghẹn ngào nói, nó không thể tin được cảnh tượng trước mắt, lưỡi dao không gian lại bị hắn tiêu tan sạch sẽ ư?
Bạn cần đăng nhập để bình luận