Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa

Chương 206 - Thèm Khát Máu Thịt

Hai người không nán lại lâu, bước đi dọc theo đường đi, Tần Tiểu Vũ có vẻ nản lòng:
“Anh trai, nơi này liệu còn người sống khác hay không?”
Tần Vũ không nói, họ đã đi được bảy tám phút rồi, ngoại trừ xác sống gặp được ban nãy ra, họ cũng không phát hiện một chút dấu vết nào của con người.
“Cô ca! Cô ca!”
Đúng vào lúc này từ bên trong con hẻm nhỏ bên đường vang đến một tràng những tiếng kêu kỳ quái hết sức phấn khích, sau đó là tiếng bước chân dồn dập, một đám quái nhân người lùn hình dáng thấp bé xông tới, Tần Vũ đảo mắt nhìn sang, tổng cộng có năm sáu con.
Những quái vật này cao chưa đến 1m5, làn da đen nhẻm tựa như đáy nồi, phần đầu rất to trông hoàn toàn không cân xứng với cơ thể, trên mặt bọn chúng tràn ngập vẻ hưng phấn, con nào cũng há to cái miệng mọc đầy răng nanh, trong miệng còn không ngừng chảy ra thứ chất nhầy hết sức kinh tởm, trông chúng giống như đám quỷ đói thấy được thức ăn ngon vậy.

“Cùng một loài sinh vật với thi thể quái vật vừa nãy.”
Tần Tiểu Vũ cẩn thận quan sát một lúc, sau đó vội nói.
“Đúng vậy, thứ này chắc hẳn là một loài dị tộc cấp thấp tên là Liệt ma nhân.”
Tần Vũ nói.
Liệt ma nhân, cũng giống như Ngưu đầu nhân, là một dị tộc cấp thấp trong tộc Ma nhân, thực lực của Liệt ma nhân bình thường rất yếu, thể chất cũng chỉ tầm cấp ba, nhưng một vài Liệt ma nhân trong số đó đã nắm giữ những năng lực điều khiển gió, lửa, nước, điện,… thực lực của chúng lại vô cùng mạnh, trong đó loài Liệt ma nhân hệ cắn nuốt còn có thể hấp thụ gen của các sinh vật khác để giúp bản thân mình sản sinh tiến hóa.
Nhưng những Liệt ma nhân trước mắt này chỉ là những Liệt ma nhân bình thường mà thôi, thoạt nhìn dáng người của bọn chúng rất nhỏ bé, nhưng trên tay lại cầm một gậy sắt lớn trông rất hung tàn, sự thật đúng là như vậy, Liệt ma nhân thèm khát máu thịt, chỉ cần ngửi thấy mùi máu tươi, bọn chúng sẽ do đó mà cuồng hóa, sức chiến đấu sẽ tăng lên một bậc, đối với người bình thường mà nói thì chúng là những quái vật mà họ khó lòng thắng nổi.
“Cô cô cô!”
Những Liệt ma nhân này phát ra những thanh âm kỳ quái, giống như đang kêu gào đòi thức ăn và các loại đồ ăn khác, sau đó từng con trong số đó nhào về phía hai anh em Tần Vũ hệt như quỷ đói vậy, bọn chúng vung gậy sắt trong tay, dáng vẻ vô cùng hung bạo.
Khi đối mặt với một đám Liệt ma nhân hung tàn thế này, Tần Vũ cũng không hề hoang mang, hắn lấy ra một cây trường thương từ trong nhẫn không gian, Tần Vũ vung tay lên, trường thương quét qua một vòng cung, quật vào trên người hai con Liệt ma nhân lao về phía hắn nhanh nhất, bọn chúng nhất thời bị đánh bay ra ngoài, đập vào đám Liệt ma nhân đằng sau.
Với sức mạnh và kỹ xảo phát lực khủng bố của Tần Vũ, hắn đã đánh cho tất cả bọn chúng vỡ vụn nội tạng mà chết đi, suy cho cùng chúng còn yếu hơn cả xác sống thông thường, không đủ để Tần Vũ bỏ vào trong mắt.
Loài sinh vật Liệt ma nhân này ngoài việc chiến đấu với những con nắm giữ năng lực đất, gió, lửa, thủy, điện ra, nếu không sẽ không có nhiều chiến lợi phẩm để thu hoạch.
Giống như những Liệt ma nhân nắm giữ năng lực đất gió thủy hỏa, trong cơ thể bọn chúng sẽ sản sinh ra năng lực kết tinh bên trong diễm tinh, băng tinh, là năng lực có thể cường hóa hỏa diễm, hàn băng,… mà hỏa diễm băng hàn là các loại năng lực thường thấy nhất, cho nên khi cường hóa cũng đơn giản hơn những năng lực khác, đây cũng là một ưu thế rất lớn.
Trên người đám Liệt ma nhân bình thường này thứ duy nhất có giá trị chính là cây gậy sắt màu đen to lớn trong tay bọn chúng, có thể tôi luyện gậy sắt để tinh luyện ra một loại kim loại quý gọi là sắt đen, nhưng thứ này lại không có tác dụng quá lớn với Tần Vũ, thu thập chỉ tổ chiếm không gian của nhẫn không gian.
Hai người tiếp tục đi trên đường, đi được một lúc Tần Tiểu Vũ chợt nhìn về phía Hỏa giáp trùng vương đi theo ở phía sau, cô nói với Tần Vũ:
“Liệu có phải là vì nó đi theo sau ta cho nên mới không có ai dám đến chào hỏi ta hay không?”
“Cũng có lý, trước mắt bảo nó ở đây chờ một chút đi.”
Tần Vũ suy nghĩ một chút rồi gật đầu, dẫu sao thì một con quái vật to lớn như thế này đi theo sau lưng họ, cho dù có một số người ở trong nhà thấy họ đi nữa e rằng cũng không dám đi ra chào hỏi.
“Tiểu Hồng, ngươi ở yên đây, không được chạy lung tung.”
Tần Tiểu Vũ dặn dò Hỏa giáp trùng vương.
“Ô!”
Hỏa giáp trùng vương gật đầu.
Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ đi khỏi, có liên hệ của Khống hồn chú, Tần Tiểu Vũ sẽ có thể nhận biết được tình hình cụ thể của Hỏa giáp trùng vương, cho nên hai người cũng không cần lo lắng sẽ lạc mất nó.
Dường như là vì đưa ra quyết định này, hai anh em Tần Vũ sau khi bỏ lại Hỏa giáp trùng vương, không cho nó đi theo nữa thì vận may thoáng chốc đã tốt hơn hẳn, đi thêm chặng đường tầm mười phút nữa, Tần Vũ bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn về phía một tòa nhà cao tầng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận