Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa

Chương 213 - Bất Ngờ

Đám người đi bộ khoảng chừng năm hoặc sáu phút đã đến nơi ở của Vương Văn, Vương Văn giải thích:
"Vừa rồi có người bất ngờ bẩm báo ở chỗ này xuất hiện một con quái vật, nên chúng ta đến để giải quyết nó.”
Chuyện này cũng dễ hiểu, có một con quái vật trước cửa nhà ai mà yên tâm cho được.
Vương Văn nói nhiều cực kì, hắn không giấu diếm mà nói hết tình trạng của nhóm mình ra một lượt, năm người Lục Phong đều là cư dân địa phương của huyện Hồng Tùng, cách đây không lâu bọn họ giết chết một con xác sống, rồi vô tình phát hiện trong cơ thể nó có một viên kết tinh kỳ quái, cuối cùng Lục Phong chủ động ăn nó vào thử.
Tần Tiểu Vũ nghe xong giật mình:
"Ngươi không sợ thứ này có độc sao? ”
Mặc dù năng lượng tiến hóa rất hấp dẫn, đối với bất kỳ sinh vật nào cũng tạo ra sự lôi cuốn trí mạng, nhưng Vương Văn lúc ấy vẫn chưa rõ về tác dụng của năng lượng tiến hóa, vậy mà còn dám ăn vào không khỏi khiến cho người ta giật mình.
Vương Văn có chút ngượng ngùng:
"Trước kia ta thích đọc tiểu thuyết trên mạng, bên trong đó viết nội đan, ma hạch ăn vào đều có thể khiến cho người ta trở nên mạnh hơn, cho nên..."
"Sau khi ăn thứ kia quả nhiên ta có được dị năng kỳ lạ."
Vương Văn nói xong cánh tay hắn được sắc vàng bao lấy, biến thành màu vàng lần hai.
Tần Vũ nhìn thoáng qua liền nhận ra dị năng này, là dị năng “hoá vàng” thuộc hệ chiến đấu, ‘hoá vàng’ không những giúp cho chủ nhân đao thương bất nhập mà còn giúp sức mạnh tăng lên gấp ba đến bốn lần, là một dị năng tốt.
Thật ra vừa rồi Tần Vũ cũng đã thấy dị năng của những người này.
Dị năng của thiếu nữ cao gầy Vương Tuyết là cao cấp nhất, bởi vì là dị năng hệ khí cụ hiếm có, cung tiễn của cô có thể làm bọ cánh cứng bị thương, xem ra dị năng hệ khí cụ thiên về phá giáp cứng.
Về phần dị năng của Lý Tiêu là triệu hoán người khổng lồ, thuộc hệ triệu hoán, dị năng triệu hoán cũng hiếm, nhưng so với những loại khác trong hệ triệu hoán thì dị năng của Lý Tiêu không phải quá mạnh.
Dị năng của Địch Tiểu Bạch hẳn là dị năng tổng hợp giữa hệ triệu hoán cùng hệ tai ách, tử thần Tiểu Hắc kia có chút giống thú triệu hồi, nhưng trên thực tế lại có được dị năng tự chủ độc lập khiến người ta giật mình.
Dị năng của biểu ca Lục Phong của Vương Văn là khống chế trọng lực của hệ tự nhiên, có thể chế tạo ra trọng lực trường vực, làm cho trọng lực trong trường vực nhân lên gấp bội.
Cuối cùng, dị năng của thiếu niên gầy chỉ mới mười lăm mười sáu tuổi là dị năng của hệ linh cảm, tác dụng cụ thể nhất định là có liên quan đến việc dò xét.
Vương Văn, Vương Tuyết là anh em ruột thịt, còn Lục Phong là anh họ, trong một đội ngũ, ba người bọn họ hiển nhiên là có quyền chỉ đạo nhất.
Tiểu đội năm người của đám người Vương Văn có thể nói là hội tụ đầy đủ, ở giai đoạn này mà có được tiểu đội như vậy rất khó tìm, Vương Văn là người đầu tiên trở thành tiến hoá giả, cũng nhờ hắn săn giết tang thi để giúp cho mọi người trở thành tiến hoá giả theo, cho nên hắn mới là thủ lĩnh của đám người này.
Tần Vũ cũng hiểu được hiện giờ ở khắp nơi đã bắt đầu có người phát hiện ra tác dụng của năng lượng tiến hóa, ví dụ như đám người Vương Văn, vô tình phát hiện năng lượng tiến hóa có thể làm cho người thường trở nên mạnh lên, có lẽ không bao lâu nữa, tác dụng của năng lượng tiến hóa sẽ được biết đến rộng rãi khắp thế giới.
Theo lời Vương Văn, bọn họ hiện đang ở trong một khách sạn, tổng cộng có ba mươi người, hơn ba mươi người này đều là người thân, hàng xóm của Vương Văn, nhờ có họ bảo vệ nên những người này mới có thể sống đến bây giờ.
Không nghi ngờ, bọ cánh cứng to lớn kia đã dọa sợ tất cả mọi người, dưới sự giải thích của Vương Văn mọi người mới thôi lo lắng trong lòng.
"Tiểu Văn, các ngươi trở về rồi!"
Họ nhanh chân đi vào khách sạn, có một vài người nhìn họ chào hỏi, Vương Văn cũng đáp lại bọn họ, xem ra Vương Văn là người có uy vọng nhất ở chỗ này.
"Dì Lưu, dì đi chuẩn bị chút thức ăn, lấy loại tốt nhất ấy."
Vương Văn nói với một người phụ nữ trung niên ăn mặc như bà nội trợ.
Chỉ chốc lát sau thức ăn đã được bưng lên, là bánh mì Đạt Lợi Viên thượng hạng, mấy hũ thịt lợn đóng hộp, còn có mấy bình thức uống dinh dưỡng, trong thời gian này mà mang ra được những loại thức ăn như vậy, quả nhiên đám người Vương Văn cũng không phải bình thường.
Mọi người nhanh chóng cùng ăn, Tần Tiểu Vũ tán gẫu cùng thiếu nữ tên Vương Tuyết kia rất cởi mở, dù sao cũng là bạn cùng lứa.
Tần Tiểu Vũ nhỏ giọng nói chuyện phiếm với Vương Tuyết, Vương Văn thì nhìn về phía Tần Vũ, hắn cười nói:
"Còn chưa biết xưng hô với hai người ra sao.
Tần Vũ nói.
"Ta là Tần Vũ, đây là em gái ta, Tần Tiểu Vũ. ”
Bạn cần đăng nhập để bình luận