Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa

Chương 285 - Bóng Dáng

Bản sao vẫn luôn nằm ở bên trong đống hoang tàn, Tần Vũ thì lại tiến hành một trận chiến kịch liệt với Minh Linh nhằm thu hút sự chú ý của nó, trong đòn công kích điên cuồng của Minh Linh, hắn đã cố ý đi về phía đống hoang tàn nơi bản sao để ẩn náu, Minh Linh hoàn toàn không biết đến nơi đó còn ẩn giấu thêm một Tần Vũ khác!
Mà khi Minh Linh tưởng rằng mình đã sắp chiến thắng, Tần Vũ để bản sao xông ra ngoài, trong thời khắc mấu chốt phát động ra đòn công kích trí mạng, đồng thời còn dùng Mê huyễn chi độc khiến cho Minh linh thất thần trong thời gian ngắn, quả nhiên đòn tấn công này diễn ra khá thuận lợi.
Minh Linh rất mạnh, nhưng chung quy nó không phải là Thần, không phải là Thi vương lớn mạnh có thể dễ dàng tàn sát hàng loạt đó, hiện giờ nó chẳng qua cũng chỉ là một Bất Tử Tộc có mức độ tiến hóa tạm thời dẫn đầu mà thôi!
Tần Vũ vẫn luôn thi triển ra mình chỉ có thể chất cấp ba và năng lực hỏa diễm, Minh Linh hoàn toàn không ngờ đến Tần Vũ thực ra là một tiến hóa giả sở hữu ba năng lực, nó bị trúng chiêu cũng không hề kỳ quái, Tuyệt Không lúc ban đầu thậm chí còn không kịp chạy mà đã bị giết chết cũng là vì không hiểu rõ chi tiết ngọn nguồn về Tần Vũ.
Minh Linh ra sức giãy dụa, nhưng trước ngực và sau lưng đều bị trường thương đâm xuyên, Tần Vũ và bản sao đồng thời phát lực, nhấc Minh Linh bị xuyên trên cây thương lên, hai chân cách mặt đất khiến nó càng khó có lực để giãy dụa hơn nữa.
Tâm trạng Tần Vũ có chút phức tạp, Minh Linh này ở đời sau cũng mạnh mẽ giống như vậy, nó hung tàn và đe dọa thế giới loài người, nhưng ngay lúc này đây nó lại bị xỏ xuyên lên trên cây thường thế này, cảm giác này thật sự rất quái dị.
Tần Vũ thu hồi lại tâm tư, trì hoãn sẽ sinh ra biến cố, hắn và bản sao điên cuồng rót năng lượng gen vào trong huyết diễm, gào thét vang vọng:
“Đi chết đi!”
“Ầm ầm!”
Tử diễm cấp ba đột ngột nổ tung bên trong cơ thể Minh Linh, cho dù Minh Linh có cơ thể sắt thép thì cũng hoàn toàn không thể chịu đựng được lực nổ mạnh ngang tàng đến như vậy, thân thể của nó giống như bị nhét vào trong vô số quả bom, một tiếng ầm nổ tung cả cơ thể!
Cơ thể của Minh Linh bị nổ tung thành những mảnh vụn bay theo gió, thanh đao huyết sắc kia cũng rơi lạch cạch xuống đất, huyết quang tiêu tàn.
Màn sương máu bao trùm cả vùng này cũng dần dần tan biến đi, cuối cùng mọi người cũng nhìn thấy duy nhất một bóng dáng thẳng tắp đứng đó… chính là Tần Vũ!
“Thắng… thắng rồi sao?”
Đám người Kim Tắc Thiên đều tỏ ra không dám tin, họ đều có thể nhìn thấy được sức mạnh kỳ dị của Minh Linh, thân là Vương của những Bất Tử Tộc còn lại, thực lực của nó chắc chắn là mạnh nhất, mà trận chiến đấu giữa nó và Tần Vũ thì Tần Vũ dường như vẫn luôn yếu thế hơn.
Nhưng bỗng nhiên khi màn sương màu máu tan đi, chỉ còn có Tần Vũ cầm thương đứng đó, dưới đất chỉ còn từng mảnh vụn thi thể và chiếc hắc bào rách rưới tàn tạ.
“Tốt quá rồi!”
Tần Tiểu Vũ mừng rỡ vô cùng, lần này vẫn là Tần Vũ chiến thắng!
Thi Vương Minh Linh, một nhân vật có tiếng tăm lừng lẫy, độ hung ác và uy quyền gần như có thể sánh ngang với Thi Hoàng đã chết trong tay Tần Vũ?
Đừng nói là những người khác không dám tin, ngay cả bản thân Tần Vũ cũng khó mà tin được, Thi Vương Minh Linh chết đơn giản như vậy sao?
Ở phía bên kia căn cứ, trong lớp bảo vệ của hơn chục người, Lý Nguy nhìn chằm chằm vào phía bên này, ánh mắt chợt lóe sáng.

“Anh...anh Tần!”
Nhìn thấy bóng người cầm thương đứng đó, mọi người đều giật mình chấn động, hắn giống như một chiến thần, lại càng giống một Vương giả bất bại!
Trong lòng Tần Vũ biết rõ, hắn chiến thắng chẳng vẻ vang gì, nhìn thì có vẻ hắn đang đơn độc chiến đấu với Minh Linh, nhưng thực chất hắn có cường hóa của Tần Tiểu Vũ hỗ trợ, nếu không thì trong tình huống thể chất kém gấp bội, khả năng hắn thắng được Minh Linh cực kỳ nhỏ bé!
Nhưng cho dù thế nào, hiện tại hắn thật sự đã chiến thắng!
“Anh trai, ngươi thật sự quá mạnh!”
Tần Tiểu Vũ vui mừng hớn hở, chạy về phía bên này, nhưng tinh thần của Tần Vũ đột nhiên dao động mạnh mẽ, hắn phất tay ngăn cô lại đồng thời còn lớn tiếng nói:
“Đừng qua đây!”
Mọi người đều vô cùng ngạc nhiên, không hiểu vì sao Tần Vũ lại nói như vậy.
“Sao...sao thế?”
Tần Tiểu Vũ không hiểu được.
Tần Vũ không nói gì, hắn nắm chặt lấy huyết diễm một lần nữa, giương mắt nhìn chằm chằm vào những mảnh vụn thi thể vương đầy đất, trong mắt tràn đầy vẻ nghiêm trọng, bởi vì hắn có thể cảm nhận được, bên trên những mảnh vỡ thi thể này vẫn còn lưu lại hơi thở của Minh Linh, hơn nữa hơi thở đó dường như không hề có ý tiêu tan đi, điều này có nghĩa Minh Linh hoàn toàn chưa chết!
Vù vù!
Giờ phút này đây cả bầu trời cũng dường như âm u hơn hẳn, bóng mờ màu máu kia bao phủ mỗi một nơi trên khắp thế giới, mà bầu trời ở phía trên Tần Vũ đột nhiên sinh ra một luồng sóng dao động dữ dội, cả không gian đều đang rung chuyển, tất cả mọi người trong căn cứ hiện giờ đều cảm nhận được sự biến hóa khác thường này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận