Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa

Chương 423 - Thắng Lợi

Đám người giương mắt nhìn lên thì nhìn thấy phía thây khô có một cái rương lớn không khoá, cái rương này được làm bằng sắc đen, dài rộng chừng hai mét.
"Là bảo vật!"
Vương Tuyên vui mừng nói, bọn hắn cuối cùng cũng tìm được một nơi giấu bảo vật, trong rương đó chắc chắn có chứa bảo vật.
Tất cả mọi người đều có chút kích động.
Mà Vương Phượng, Đoàn Tân Văn vẫn duy trì sự tỉnh táo, Vương Phượng hạ giọng nói:
"Cẩn thận một chút, muốn cầm được bảo vật, nhất định phải giải quyết con thây khô này, nhìn bề ngoài con thây khô này rất khó đối phó."
Vương Tuyên tự tin nói:
"Không sao đâu, chúng ta cùng tiến lên đi, dù cho nó có đạt đến cấp hai cũng không thể nào là đối thủ của nhiều người như chúng ta được."
Đoàn Tân Văn nhắc nhở:
"Cẩn thận một chút, nhanh chóng giải quyết nó."
"Lên đi!"
Vương Tuyên hét lớn một tiếng, toàn thân của hắn đều được bao phủ một lớp giáp nham thạch, cả người như biến thành một cự nhân nham thạch, bàn về hình thể thì không thua kém con thây khô này một chút nào.
"Đi chết đi!"
Vương Tuyên nhanh chóng lao đến trước mặt con thây khô, đánh một quyền về phía đầu của nó, dù Vương Tuyên kích động nhưng hắn cũng không ngốc, cho nên vừa lao lên hắn cũng dùng hết toàn lực.
Nắm đấm nham thạch to lớn đã cách đầu của thây khô gần trong gang tấc, khoé miệng Vương Tuyên đã treo một nụ cười thắng lợi.
Nhưng vào lúc này, tia máu trong mắt thây khô lóe lên, một cánh tay khô cứng như cành gỗ khô của con thây khô đột nhiên cử động.
Nhanh quá! Nhanh đến mức khó có thể tưởng tượng!
Một cảnh tay của thây khô hóa thành như ảo ảnh, đánh một quyền về phía ngực của Vương Tuyên.
"Ầm!"
Vương Tuyên đánh một quyền vào đầu thây khô, phát ra một tiếng vang trầm, đầu người đàn ông thây khô này chỉ hơi lắc lư một tí, Vương Tuyên kinh hãi, hắn cảm giác một quyền vừa rồi của mình như đánh vào một cục sắt dày đặc vậy, ngay cả nham thạch trên cánh tay cùng bị phản chấn nên hơi nứt ra.
"Ầm!"
Vương Tuyên chưa kịp kinh ngạc thì thây khô đã đấm vào lồng ngực của hắn, một sức mạnh cuồng bạo lập tức bộc phát ra khiến toàn thân Vương Tuyên lui mạnh về phía sau, nham thạch bao phủ bộ ngực hắn bị đánh đến vỡ nát, xương cốt dưới nham thạch cũng bị đánh nát, một ngụm máu tươi phun thẳng ra.
"Bịch rầm!"
Cơ thể Vương Tuyên nặng nề nện xuống đất.
"Cái gì?"
Tất cả mọi người nhìn thấy cảnh tượng trước mắt thì sợ đến ngây người, Vương Tuyên là tiến hoá giả cấp hai đó, vừa đối đầu đã bị thây khô này đánh bại ư?
"Grừ!"
Thây khô bị chủ động công kíc nên tựa hồ như sống lại, nó rít lên một tiếng rồi lao về phía đám người.
"Nhanh, cùng nhau tiến lên!"
Vương Phượng cắn răng nói, diện mạo của cô thay đổi cực nhanh, hai lỗ tai biến thành tai hồ ly nhọn hoắt, bàn tay mọc ra móng vuốt sắc bén, mông thì mọc ra ba cái đuôi màu trắng tuyết.
Vương Phượng nghênh đón con thây khô, thây khô đánh một quyền về phía Vương Phượng, thân hình cô lóe lên, cơ thể khéo léo luồn qua nách con thây khô rồi vòng ra phía sau nó.
"Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!"
Vương Phượng quay lại, song trảo liên hoàn đâm vào phần lưng của con thây khô, dệt ra từng mảnh tàn ảnh.
Nhưng mà móng vuốt ngay cả sắt thép cũng có thể chặt đứt này của Vương Phượng chỉ có thể xé nát áo tù một trắng trên người thây khô, để lại mấy vết cắt nhỏ trên cơ lưng khô cứng của nó mà thôi, căn bản là không thể nào gây tổn thương hiệu quả cho nó.
"Làm sao có thể!"
Sắc mặt Vương Phượng âm trầm, cô cắn răng, ba cái đuôi hồ ly kéo dài ra, quấn quanh cổ và hai cánh tay thây khô như rắn.
Thây khô mãnh liệt giãy dụa, kéo căng cái đuôi hồ ly trắng ra nhưng không thể nào thoát khỏi, tạm thời nó bị Vương Phượng cho trói lại.
"Xem ta đây!"
Lúc này Thang Tu hét lơn, hắn điều khiển kim loại bên hông xoắn lại biến hình thành một thanh đại đao đầy răng cưa rồi chém về phía đỉnh đầu thây khô.
"Keng!"
Vừa chém vào đỉnh đầu thây khô thì phát ra một tiếng va chạm của sắt thép, thế nhưng trên đầu con thây khô này vẫn không có một vết thương nào.
Con thây khô này được ngâm trong dược dịch cao cấp hơn, mà thạch tinh mệnh trong cơ thể nó cũng cao hơn một bậc so với thạch tinh mệnh trong cơ thể Tinh Khôi bình thường, cho nên nó mạnh hơn so với Tinh Khôi bình thường, cơ thể sắt thép, vả lại còn vô cùng mạnh!
Mặt Nhâm Kiệt đầy vẻ lo lắng, thế nhưng năng lực của hắn là phi hành, vai trò hắn đảm đương trong đội cũng là người trinh sát, lúc này căn bản không thể giúp được gì nên đành phải tiến lên xem xét thương thế của Vương Tuyên.
Lúc này Đoàn Tân Văn đứng ra, vẻ chất phác trên mặt hắn đã biến mất, thay vào đó là một vẻ trang nghiêm, lạnh lùng, trong tay hắn nắm lấy một thanh đại đao, chém ngang tới phía thây khô, như muốn chặt nó thành hai đoạn, trong miệng hắn quát:
"Xuyên thấu!"
Trên đại đao của Đoàn Tân Văn được bao phủ một lớp sức mạnh kỳ dị, cả thanh đao trông càng trở nên bất phàm hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận