Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa

Chương 227: Quả Nhiên!

“Cẩn thận!”
Nhưng đúng lúc này đồng tử Tần Vũ bỗng co lại, nhẫn không gian lóe lên, huyết diễm đã xuất hiện trong tay hắn, hắn đâm một thương ra sau lưng Tần Tiểu Vũ.
“Keng!”
Trong hư không truyền đến tiếng kim loại va chạm, một hình dáng mờ ảo dần dần ngưng kết thành thực thể, hóa thành một bóng người. Người đó ngạc nhiên thốt lên:
“Ngươi…sao ngươi lại phát hiện được ta?”
“Mau tránh ra!”
Tần Vũ lạnh lùng nhìn người kia chăm chú, nói với Tần Tiểu Vũ.
“Vâng!”
Tần Tiểu Vũ còn chưa phản ứng lại đã vô thức nghe theo lời Tần Vũ, vội vàng lùi ra xa hơn mười mét. Sau khi thú hoa nhìn thấy tướng mạo người kia bỗng rùng mình, dáng vẻ sợ hãi, nó vội vàng lách người, sợi rễ như hai cái bàn chân đạp trong không trung, trốn sau lưng Tần Tiểu Vũ.
“Ngươi...ngươi là ai?”
Bấy giờ Tần Tiểu Vũ mới có thời gian quan sát cẩn thận người đang giằng co với Tần Vũ. Rất rõ ràng ban nãy người đó muốn đánh lén cô, nếu không nhờ Tần Vũ, chắc chắn cô đã bị hắn đánh lén thành công, nhưng sau khi Tần Vũ nhìn rõ tướng mạo của người đó, cô không khỏi kinh ngạc. Đây là người đàn ông trẻ hơn hai mươi tuổi, tướng mạo bình thường, sắc mặt lạnh lùng, làn da tái nhợt như người chết. Gương mặt không chút biểu cảm, hoặc nên nói là hắn không thể biểu cảm, cứng ngắc như mặt người chết. Khiến Tần Tiểu Vũ ngạc nhiên hơn là cánh tay của người đàn ông, thứ này của hắn không nên gọi là tay phải gọi là vuốt mới đúng! Đó là một đôi vuốt khổng lồ sắc bén như dã thú, lúc này đang nắm chặt trường thương của Tần Vũ.
“Rốt cuộc ngươi là thứ gì?”
Ánh mắt Tần Vũ lạnh lùng nhìn chằm chằm người đàn ông đó. Mắt người đàn ông không phải đồng tử màu đen như người bình thường, mà có màu vàng sẫm như dã thú! Người đàn ông không nói gì, hắn vừa nhìn đã thấy thú hoa trốn sau lưng Tần Tiểu Vũ, ánh mắt lập tức lóe lên sát ý lạnh lẽo, giọng nói hắn không hề dao động nhưng lại không cho phép nghi ngờ:
“Giao hoa phệ giới cho ta.”
“Hoa phệ giới? Đó là gì?”
Tần Vũ biết hoa phệ giới hẳn là tên của thú hoa, hắn vừa thuận miệng hỏi vừa âm thầm quan sát người đàn ông đột ngột xuất hiện này.
“Vừa nãy hắn xuất hiện trong hư không, lẽ nào hắn sở hữu dị năng không gian?”
Lòng Tần Vũ thầm nói:
“Nhưng mà...sao tướng mạo của hắn lại đặc biệt như vậy?”
Người đàn ông có đôi mắt màu vàng sẫm cùng đôi vuốt thú, nhìn thế nào cũng không giống người bình thường. Hơn nữa hắn có thể xuyên qua hư không, chắc cũng sở hữu dị năng không gian, vậy sẽ loại trừ khả năng hắn có dị năng hệ dị hóa, trừ phi hắn là tiến hóa giả hai dị năng! Nhưng Tần vũ cảm thấy hơi thở của người đàn ông này vô cùng kỳ lạ...nguy hiểm, trí mạng...tràn ngập vẻ bạo ngược muốn nuốt chửng người khác...Người đàn ông nghe câu hỏi của Tần Vũ, giọng điệu hắn thản nhiên:
“Hoa phệ giới sở hữu dị năng nuốt chửng không gian, đóa hoa phệ giới này vẫn luôn nuốt thành lũy không gian ở thế giới bọn ta, khiến không gian cực kỳ bất ổn, ta phụng lệnh vua của mình đến bắt nó về, giao nó cho ta, nếu không các ngươi sẽ phải..”
“Ngoan ngoãn chui vào bụng ta!”
Người đàn ông liếm môi, lộ ra răng trắng dày đặc, ánh mắt hắn nhìn chằm chằm Tần Tiểu Vũ:
“Máu của ngươi...thơm quá! Chắc chắn không phải máu mà người bình thường có thể sở hữu được, nếu nuốt ngươi nói không chừng ta có thể lột xác thêm lần nữa!”
“Ngươi đang nói gì vậy?”
Tần Tiểu Vũ chấn động với lời nói máu tanh của người đàn ông, hơn nữa cô phát hiện trong đôi mắt tràn ngập khát máu, bạo ngược màu vàng sẫm của người đàn ông, dường như lóe lên ánh sáng màu đỏ đậm. Mắt Tần Vũ lóe lên sát ý, hắn lạnh lùng nói:
“Ngươi là tang thi?”

“Tang thi?”
Sau khi nghe Tần Vũ nói Tần Tiểu Vũ lập tức giật nảy mình, cô cẩn thận quan sát người đàn ông này, quả thực hắn ta rất kỳ lạ, da trắng bệch, mà đồng tử có màu vàng sậm, cùng với một đôi móng vuốt sắc nhọn như dã thú, nhìn như thế nào cũng đều không giống người bình thường, nhưng mà Tần Vũ nói hắn ta là tang thi khiến cô vô cùng khiếp sợ.
Tần Tiểu Vũ đã từng gặp qua rất nhiều tang thi, bọn chúng có đôi mắt như dã thú, trên khuôn mặt mọc đầy những khối u nhỏ, chỉ cần đâm thủng là sẽ chảy ra máu mủ rất ghê tởm, mặc dù người đàn ông trước mặt không bình thường, nhưng nhìn thế nào cũng không giống là tang thi mà!
Tang thi có thể có chỉ số thông minh cao như vậy sao? Còn có thể nói chuyện mạch lạc rõ ràng như vậy?
Người đàn ông nghe đến cái tên tang thi, trong mắt hắn ta hiện lên vẻ nguy hiểm:
“Đừng so sánh tôi với những tên đê tiện đó, tôi là Tộc Bất Tử, Tộc Bất Tử sống mãi không chết!”
“Quả nhiên!” Trong lòng Tần Vũ run lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận