Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa

Chương 343 - Đi Ăn Cơm

Thấy vẻ mặt sùng bái của Tần Tiểu Vũ, dáng vẻ thiếu điều muốn ôm chầm lấy hắn dùng sức hôn hắn hai cái, Tần Vũ cũng lộ ra vẻ lúng túng hiếm thấy, hắn gãi đầu nói:
“Vậy sao?”
“Đương nhiên rồi, siêu cấp đẹp trai luôn!”
Tần Tiểu Vũ gật đầu thật mạnh.
Tần Vũ ho khan một tiếng rồi nói:
“Đi thôi, đi ăn cơm trước đã.”
“Ừm ừm.”
Tần Tiểu Vũ ôm lấy cánh tay của anh trai, dáng vẻ như con chim non nép vào người hắn, trên gương mặt xinh đẹp nở nụ cười hạnh phúc.
Tần Vũ thở dài, nếu là người khác khi biết mình mắc phải căn bệnh khó trị, có lẽ đã tỏ ra ưu sầu phiền não, nhưng Tần Tiểu Vũ lại chẳng chút lo lắng nào, nhưng như vậy cũng tốt, nếu Tần Tiểu Vũ cũng tỏ ra lo lắng rầu rĩ thì cũng sẽ khiến hắn lo nghĩ theo.
Khi tiến vào trong nhà ăn, bên trong có rất nhiều người đang ăn cơm, nơi này là nhà ăn riêng cho quân doanh tiến hóa giả, toàn bộ những người đang ăn cơm ở trong này cũng đều là tiến hóa giả.
Hai anh em Tần Vũ xếp hàng đi lấy cơm, sau khi trình ra chứng minh thân phận, họ thành công nhận được một phần đồ ăn, thức ăn cũng hết sức phong phú, ba món ăn một món canh, phần cơm cũng vừa đủ, hơn nữa mỗi cuối tuần còn có thể ăn thịt, đãi ngộ thế này thực sự không phải là thứ mà người thường có được.
Với người bình thường trong mỗi bữa ăn thậm chí còn không đủ cơm để ăn no, chứ đừng nói chi đến thức ăn và thịt.
Nhưng điều này cũng rất bình thường, những tiến hóa giả như họ chính là át chủ bài của thành phố Thiên Mông, là nguồn sức mạnh trung kiên bảo vệ thành phố Thiên Mông, có được đãi ngộ tốt nhất cũng là điều đương nhiên.
Hai anh em Tần Vũ đang ngồi ở bàn bên cạnh ăn cơm, thì lại có vài cô gái đi về phía họ.
Tần Tiểu Vũ thấy những cô gái này thì bỗng nhiên nhíu mày lại, Tần Vũ thấy vậy có hơi ngạc nhiên, hắn liền hỏi:
“Ngươi quen biết họ à?”
Tần Tiểu Vũ gật đầu đáp lại:
“Mấy người đó là bạn cùng phòng của ta… vô cùng đáng ghét.”
“Ha ha, Tần Tiểu Vũ, trùng hợp thật đó, đang ăn cơm à? Hay là cùng ăn nhé?”
Tổng cộng có bốn người, cô gái nói chuyện cũng mặc quân phục, vóc dáng cũng có chút nóng bỏng, xem ra cũng là người trong quân doanh tiến hóa giả.”
“Cô ta tên là Tôn Diễm.”
Tần Tiểu Vũ đè thấp giọng nói với Tần Vũ.
Sau đó Tần Tiểu Vũ khẽ liếc mắt nhìn cô ta, trên mặt còn tỏ ra vẻ không chào đón hết sức rõ ràng:
“Ta không thân với ngươi, đừng có đến làm phiền bọn ta ăn cơm.”
Trong mắt Tôn Diễm lóe lên vẻ giận dữ, nhưng cô ta lại mỉm cười nói:
“Vừa nãy Khổng thiếu gia bảo ta gọi ngươi cùng đi đến nhà ăn tầng ba ăn cơm, thức ăn ở nơi đó chỉ có những người có thân phận như Khổng thiếu gia mới có thể dùng được.”
Tần Vũ cũng biết ở nơi này nhà ăn được chia làm ba tầng, tầng một là nơi dành cho những tân binh như họ đến ăn cơm, tầng hai dành cho những tiến hóa giả đã từng lập công, chỉ những người được xem như có thân phận trong cả quân doanh tiến hóa giả thì mới có thể đi lên đó.
Còn về tầng thứ ba, ít nhất phải là tiến hóa giả cấp hai thì mới có thể lên đó, nghe đâu Thập đại chiến thần chiếm top mười trong số những tiến hóa giả ở thành phố Thiên Mông cũng thường xuyên xuất hiện ở tầng ba, vị Khổng thiếu gia kia có thể dùng cơm ở tầng ba, có thể thấy rằng thân phận của hắn không hề đơn giản.
“Không có hứng thú, ta không quen biết Khổng thiếu gia gì đó.”
Tần Tiểu Vũ lạnh nhạt nói.
“Được, được, ở thành phố Thiên Mông này không có nhiều người dám từ chối Khổng thiếu gia đâu, hy vọng ngươi sẽ không hối hận!”
Tôn Diễm cũng sầm mặt lạnh lùng hẳn, cô ta nói xong liền xoay người rời đi, trong lòng cũng có chút bực dọc, phải biết rằng Khổng thiếu gia đã từng hứa với Tôn Diễm rằng nếu cô ta có thể mang đến một người phụ nữ làm hắn hài lòng, hắn sẽ cho cô ta một lọ dược tễ L1, mà dược tễ L1 có thể giúp cho thể chất của cô ta hiện tại tăng lên cấp bốn! Đây tuyệt đối là món bảo vật mà bất kỳ người nào cũng đều mong ước!
Tầng ba chính là nơi mà người xếp hàng đầu trong quân doanh tiến hóa giả mới có thể được vào, mỗi một người đều là một nhân vật đình đám trong thành phố Thiên Mông, trong đó có rất nhiều tiến hóa giả cấp hai, lúc này có hơn mười người đang ngồi vây quanh một cái bàn.
“Nào nào nào, Khổng thiếu gia, Lão Hoàng ta kính ngươi một ly, thành phố Thiên Mông có được một nhân tài trẻ tuổi như ngươi thực sự là may mắn của thành phố này!”
Một người đàn ông diện mạo thô kệch cười ha hả đưa ly rượu lên kính rượu với một người thanh niên.
Người thanh niên đó mặt trắng như ngọc, tướng mạo tuấn tú, chỉ là trong đôi mắt ấy thỉnh thoảng lại lóe lên tà khí làm hủy hoại đi khí chất của hắn, người thanh niên cất giọng khiêm tốn nói:
“Anh Hoàng không cần phải khách sáo, mọi người đều là người của cha ta thì cũng coi như anh em với ta, nào nào, Khổng Như Long ta kính các vị một ly!”
Khổng Như Long cầm ly rượu lên, hắn một hơi uống cạn, những người khác thấy vậy cũng đều uống sạch rượu trong ly của mình, bầu không khí trở nên vô cùng sôi nổi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận