Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa

Chương 128 - Dũng Sĩ 2

Tần Tiểu Vũ lại đột nhiên nghĩ đến gì đó, cô lại vươn ngón tay trắng nõn thon dài kia ra, nhỏ thêm càng nhiều máu lên trên trán của dũng sĩ ngưu đầu nhân, chuyện kỳ dị đã xảy ra, miệng vết thương trên cổ dũng sĩ ngưu đầu nhân nhanh chóng khép lại, mà cánh tay của nó cũng bắt đầu lấy tốc độ mà mắt thường có thể thấy được nhanh chóng mọc ra!
“Cái này...”
Tần Vũ thấy cảnh này, trong lòng lập tức sợ hãi, Tần Tiểu Vũ cười nói:
“Hình như đây là dị năng ta có được sau khi khống hồn chú đạt đến cấp ba, ta có thể dùng máu mang theo năng lượng gen để khôi phục vết thương cho những sinh vật bị ta dùng khống hồn chú khống chế.”
Tần Vũ gật đầu, trong lòng kinh ngạc cảm thán, đây là lần đầu tiên cô sử dụng khống hồn chú nhưng lại lộ ra thế mạnh của nó, không hổ danh là dị năng chưa bao giờ xuất hiện trên thế giới này, nó quả nhiên có được năng lực khó tin!
“Phụt!”
Trường thương trong tay Tần Vũ giống như lưỡi hái cướp đoạt sinh mệnh của thần chết, ba con ngưu đầu nhân liên tiếp bị hắn lần lượt đâm thủng cổ họng, chết ngay tại chỗ, nhưng đây cũng không phải là chuyện đang để ăn mừng gì, ở cửa trung tâm thương mại, từng cánh cửa kính bị bạo lực đánh vỡ, một đám ngưu đầu nhân điên cuồng lao về phía bọn họ, mà bên ngoài trung tâm thương trường còn có vô số ngưu đầu nhân đang dạo tới dọa lui, chỉ muốn nhanh chóng nhào lên săn giết con mồi, chỉ là bởi vì đồng bọn quá đông nên bị kẹt đường mà thôi.
Chỉ e là trong ngoài trung tâm thương mại có hơn hai trăm con ngưu đầu nhân, số lượng kinh khủng như thế buộc Tần Vũ phải tiết kiệm thể lực, nếu có thể dùng một thương đơn giản để giết chết ngưu đầu nhân thì tuyệt đối không đánh ra đến thương thứ hai hay là sử dụng ngọn lửa màu tím, nếu không dùng hết năng lượng gen thì có khả năng sẽ tái hiện lại tình huống bị một đám tang thi cắn xé thành mảnh nhỏ trong lần thí luyện chiến thần lúc trước. Đối với một tiến hóa giả mà nói, năng lượng gen dồi dào mới là chiến lực quan trọng nhất.
“Rống!”
Lúc này một bóng dáng khổng lồ lai ra, đấm một đấm làm đầu của một con ngưu đầu nhân nổ tung, bóng dáng khổng lồ này chính là dũng sĩ ngưu đầu nhân bị Tần Tiểu Vũ khống chế, dưới sức mạnh khống hồn chú của Tần Tiểu Vũ, vết thương của nó gần như đã khỏi hoàn toàn, miệng vết thương trên cổ đã biến mất, chỉ còn lại một vết sẹo mờ nhạt, nó còn mọc ra một đôi cánh tay thô tráng khác.
“Đùng!”
Dũng sĩ ngưu đầu nhân bóp chặt lấy cổ ngưu đầu nhân, sau đó quăng mạnh nó ra bên ngoài, mà một con ngưu đầu nhân khác lại đứng yên tại chỗ không hiểu ra sao, nó hoàn toàn không rõ chuyện gì đã xảy ra, vì sao tên đồng loại này lại giết chết đồng bọn của nó chứ?
Nhưng mà dũng sĩ ngưu đầu nhân đã đánh những con ngưu đầu nhân khác, mấy con ngưu đầu nhân này đương nhiên sẽ không khoanh tay chịu trói, cả đám phát ra tiếng trâu rống cực kỳ tức giận, đấm thiết quyền lên người dũng sĩ ngưu đầu nhân.
“Đùng đùng đùng!”
Bốn năm con ngưu đầu nhân vây quanh dũng sĩ ngưu đầu nhân tay đấm chân đá, nhưng mà dũng sĩ ngưu đầu nhân là tinh anh trăm dặm mới có một trong tộc ngưu đầu nhân, nó liên tục đấm đánh, ma văn trên người sáng lên, đánh bay ngược từng con ngưu đầu nhân ra ngoài, vô cùng uy phong.
“Khống hồn chú thần kỳ thật!”
Tần Vũ thấy cảnh này, trong lòng kinh ngạc cảm thán, dũng sĩ ngưu đầu nhân lúc nãy còn đang đánh nhau với bọn họ trong nháy mắt đã trở thành người cùng phe với bọn hắn, đánh nhau với đồng loại của mình, khống hồn chú đúng là thần ký thật mà.
“Đùng!”
Một con ngưu đầu nhân đấm vào trán của Tần Vũ, Tần Vũ quay đầu đi, đồng thời giơ cánh tay nắm chặt cổ tay của nó, quăng ngã qua vai đập mạnh nó xuống đất, mặt đất nứt ra, ngưu đầu nhân bị rơi đến trời đất quay cuồng, mắt đầy sao xẹt.
“Nào, lại đây khống chế nó luôn.”
Tần Vũ đạp lên ngực con ngưu đầu nhân này, sau đó nói với Tần Tiểu Vũ.
“Được!”
Tần Tiểu Vũ chạy đến, giơ ngón tay nhỏ một giọt máu tỏa ra ánh sáng ảo mộng lên trán của ngưu đầu nhân này, ánh mắt của ngưu đầu nhân vốn còn vô cùng hung ác đột nhiên lập tức trở nên mềm dịu, trong lòng nó, Tần Tiểu Vũ giống như biến thành thần, dù Tần Tiểu Vũ bảo nó đi chết thì nó cũng sẽ không hề do dự chút nào.
“Rống!”
Thấy con ngưu đầu nhân này đã bị khống chế, Tần Vũ lập tức dời chân đi, con ngưu đầu nhân này phát ra tiếng gầm giận dữ, đứng lên xông đến bên cạnh dũng sĩ ngưu đầu nhân, kề vai chiến đấu cùng với nó, đối phó với đồng loại của mình.
“Anh, haha, chúng ta không cần phải ra tay nữa!”
Tần Tiểu Vũ cười vô cùng vui vẻ.
“Ừ.”
Tần Vũ cũng hơi gật đầu, hành lang vốn rất nhỏ hẹp, có hai con ngưu đầu nhân với hình thể to béo đứng chặn lại, thật đúng là không có ngưu đầu nhân nào có thể chen qua được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận