Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa

Chương 453 - Có Người Đến

Tần Tiểu Vũ dùng khuôn mặt nhỏ nhắn mềm mại nhẹ nhàng xoa xoa tai Tần Vũ, cô thì thầm:
"Anh... chúng ta mãi mãi không xa nhau, có được không?"
“Được.”
Tần Vũ nghe vậy hơi sửng sốt, hắn nhẹ nhàng gật đầu nhưng rất kiên định.
“Mãi mãi không rời xa nhau.”
Tần Tiểu Vũ cười vui vẻ, cô tin rằng Tần Vũ là người duy nhất trên thế giới này, dù thế nào đi nữa cũng không bao giờ buông tay cô.
Ngay cả khi cô bị bệnh nặng và mạng sống đang bị đe dọa, Tần Vũ vẫn không từ bỏ cô, hắn có thể vì cứu cô mà đi vào tháp Toả Linh nguy hiểm đó.
Tần Tiểu Ngọc cũng tin tưởng, cho dù là nơi nguy hiểm gấp trăm lần tháp Toả Linh, thì Tần Vũ cũng sẽ vì cô mà không do dự xông vào.
Tần Tiểu Vũ cảm thấy mình là người hạnh phúc nhất trên thế giới.
“Lạch cạch lạch cạch!”
Đúng lúc này, một trận tiếng bước chân vội vã phá hủy bầu không khí hiếm có này, trong gió tuyết xa xa, một bóng người chăm chú nhìn bọn họ, xuyên qua bông tuyết lao về phía hai người.

Tần Tiểu Vũ rời khỏi lưng của Tần Vũ, cô nói:
“Có người đến rồi.”
“Ừm là người tiến hoá.”
Tần Vũ gật đầu, trong gió tuyết tốc độ tiếp cận của người kia rất nhanh, nếu là nguời bình thường thì tốc độ không thể nhanh được như vậy.
Mười giây sau, người đàn ông cách đó không xa đã đi tới trước mặt bọn họ , hắn là một người đàn ông trung niên khoảng ba mươi tuổi, dung mạo bình thường nhưng khí thế hung hãn, đội mũ lông, mặc áo bông.
Người đàn ông trung niên này nhìn hai người Tần Vũ với ánh mắt mập mờ, hắn nói:
“Các người là ai?”
Tần Vũ đáp:
“Chúng ta từ bên ngoài đến, cho hỏi nơi đây là chốn nào?”
Người đàn ông trung niên bĩu môi:
“Nơi này gọi là Phi Tuyết Cảnh, các ngươi không biết đây là đâu mà còn dám đến đúng là vô tri.”
“Phi Tuyết Cảnh?”
Tần Vũ nhíu mày, hắn cảm thấy cái tên này rất quen thuộc, nhưng không thể ngay lập tức nghĩ ra.
Người đàn ông trung niên gượng cười nói:
“Nơi này rất nguy hiểm, có rất nhiều quái vật hung hăng khó có thể đánh bại, các người theo ta quay lại, chúng tôi có một địa điểm tập trung, nơi đó rất an toàn.”
Tuy rằng người trung niên đang cười, nhưng Tần Vũ trong nụ cười cũng có thể nhìn ra được âm mưu, người trung niên này khẳng định không có ý gì tốt đẹp.
Ngay cả Tần Tiểu Vũ cũng nhận ra, cô lắc đầu nói:
“Không cần đâu, chúng ta tự đi xem nơi đây trước.”
Người đàn ông trung niên nghe vậy, sắc mặt nhanh chóng tối sầm:
“Hai người các ngươi là người tiến hóa sao? Ở Phi Tuyết Cảnh của chúng ta, tất cả người tiến hóa đều phải vượt qua bài kiểm tra mới có tư cách sống sót ở đây.”
Tần Vũ thản nhiên nói:
“Chúng ta có sống ở đâu cũng không cần ai phải cho phép cả.”
Nói xong, Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ đi thẳng len qua người đàn ông trung niên.
Người đàn ông trung niên nhìn thấy cảnh này, trong mắt hiện lên vẻ hung ác, hắn hét lớn: “Sinh mệnh của mọi người trong Phi Tuyết Cảnh đều thuộc vương, tốt nhất là các ngươi lập tức theo ta quay về!”
Tần Vũ, Tần Tiểu Vũ đều mặc kệ hắn, người đàn ông trung niên cười lạnh nói:
“Rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt!”
Nói xong, người đàn ông trung niên đưa ta lấy một con dao ngắn lên thắt lưng, đâm về phía Tần Vũ.
Đột nhiên, đôi mắt của người đàn ông trung niên mở to, bởi vì có một bàn tay mạnh mẽ nắm lấy cổ tay hắn, người đàn ông trung niên ngạc nhiên nói:
“Ngươi... làm sao ngươi...”
Người đàn ông trung niên rất tự tin vào thực lực của mình, cho dù đặt hắn trong thành Phi Tuyết, hắn vẫn là cao thủ, ít nhất có thể đạt được vị trí đội trưởng, nhưng hắn đột nhiên đánh lén thế mà vẫn bị đối phương dễ dàng bắt được cổ tay.
“Xoạt xoạt!”
Ánh mắt Tần Vũ lạnh lùng, hắn nắm chặt cổ tay của người đàn ông trung niên, dùng sức siết chặt, lực mạnh trong nháy mắt bóp nát cổ tay của người trung niên, khiến hắn hét lên vì đau đớn.
Người đàn ông trung niên che cổ tay bị dập nát của mình, ánh mắt hắn nhìn Tần Vũ tràn đầy sự sợ hãi.
Tần Vũ lạnh lùng hỏi:
“Cái Vương kia ban nãy ngươi nhắc là ai?”
Người đàn ông trung niên đau đớn đến toát mồ hôi lạnh, nhưng vẫn nghiến răng nghiến lợi nói:
“Thằng nhãi, ta là người được Vương bảo vệ, nếu ngươi dám giết ta, Vương sẽ không tha cho ngươi đâu!”
“Ngớ ngẩn thật!”
Tần Vũ lắc đầu, hắn cho rằng người trung niên này có thể là một kẻ điên, quả thực ăn quá nhiều thịt người sẽ phát điên là chuyện bình thường.
“Két!”
Thân thể Tần Vũ lóe lên, hắn xuất hiện trước mặt người đàn ông trung niên, nắm đấm của hắn giống như một viên đạn đại bác, đánh vào cổ người đàn ông trung niên, người đàn ông trung niên bay về phía sau, cổ họng vỡ vụn, đập mạnh vào tuyết và co giật trong đau đớn.
Tần Tiểu Vũ chứng kiến ​​Tần Vũ quả quyết giết chết người đàn ông trung niên, cô không cảm thấy có gì sai, ngược lại chán ghét nói:
“Cái tên này miệng có mùi thịt người, gần đây nhất định là ăn thịt người.”
Sở dĩ Tần Vũ giết hắn đơn giản như vậy không chỉ là hắn chủ động muốn tấn công hắn, mà Tần Vũ vừa nói có thể ngửi thấy mùi thịt người trong miệng hắn, người đàn ông trung niên này nhất định đã ăn thịt của rất nhiều người.
Hơn nữa, đối phương còn yêu cầu đám người Tần Vũ cùng quay về, nhưng bị hắn từ chối thì định dùng vũ lực, rõ ràng là hắn có ý xấu, xét đến mọi chuyện, Tần Vũ chắc chắn sẽ không nương tay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận