Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa

Chương 354 - Phiền Não

Nhưng nếu hắn làm như vậy chắc chắn sẽ khiến rất nhiều người coi thường hắn ta, vậy nên hắn ta tạm thời kiềm nén lại, sắp xếp cho Tần Vũ vào khu D để sát hạch thực chiến, tuy rằng hắn ta không nói rõ ràng, nhưng tất cả thủ hạ dưới quyền hắn ta đều hiểu thái độ của Khổng Định Quốc, chính là khiến Tần Vũ chết!
Lý Hồng Minh cũng không nhiều lời, chỉ là một tiến hóa giả xa lạ mà thôi, căn bản không cần thiết phải xảy ra xung đột với Khổng Định Quốc.
Lý Hồng Minh nghĩ đến em trai Lý Nguy không biết sống chết thế nào, hắn ta không tránh khỏi có chút buồn phiền, trên thế giới này hắn ta cũng chỉ có một người thân đó thôi, hắn ta biết lâu như vậy mà không có tin tức của Lý Nguy, hơn phân nửa là Lý Nguy đã gặp phải bất trắc.

Lại nghĩ tới tình hình bây giờ trong thành phố Thiên Mông, hắn càng thêm phiền não.
Hắn, Khổng Định Quốc và Triệu Hưng Thụy đều muốn trở thành người cầm quyền thật sự của thành phố Thiên Mông, mặc trong ba người thì thực lực của hắn mạnh nhất, nhưng hai phe Khổng Định Quốc và Triệu Hưng Thụy lại hợp tắc với nhau vì muốn vượt qua hắn, nếu như xảy ra xung đột, toàn bộ thành phố Thiên Mông đều có nguy cơ bị huỷ diệt.
Thế nhưng dù Lý Hồng Minh có lòng duy trì sự cân bằng, nhưng Khổng Định Quốc, Triệu Hưng Thụy đều không phải người bằng lòng dưới trướng người khác, gần đây bọn họ cũng không ngừng có động thái, lôi kéo từng tiến hoá giả mạnh, thậm chí còn nghe đồn bọn hắn còn tìm đến sự trợ giúp từ bên ngoài.
Lý Hồng Minh biết rồi một lúc nào đó bọn hắn sẽ bộc phát xung đột, khi đó ba phe sẽ bước vào cuộc cạnh tranh tàn khốc nhất, chỉ có một phe cuối cùng có thể sống sót, Lý Hồng Minh vẫn rất có lòng tin phe ở lại cuối cùng chính bản thân mình, nhưng khi đó thành phố Thiên Mông trải qua nội chiến rồi thì sẽ rất khó nói nó sẽ còn lại bao nhiêu phần sức mạnh.
Đủ loại ưu sầu khiến Lý Hồng Minh không kiềm được mà hít sâu một hơi.
Tốc độ bay của máy bay trực thăng rất nhanh, không qua bao lâu đã ngừng lại ở một quảng trường rộng lớn, mấy người Tần Vũ nhảy xuống máy bay theo thứ tự.
Cuối cùng máy bay trực thăng chậm rãi rời đi theo hướng mà nó xuất phát rồi biến mất ở phương xa.
Một thanh niên thấp bé cười ha ha:
"Các ngươi đúng là bình tĩnh quá rồi đó! Các ngươi không thấy sợ một chút nào à?"
Tần Vũ thản nhiên nói:
"Tại sao phải sợ?"
Trên mặt thanh niên thấp bé lộ ra vẻ đăm chiêu, hắn ta rút một con dao quân dụng ra từ thắt lưng chiến thuật, còn những người khác cũng đều chuẩn bị vũ khí xong, có ý sắp động thủ, trong mắt thanh niên thấp bé lóe lên vẻ tham lam:
"Khổng thiếu gia đã tung tin, lấy đầu của ngươi đi gặp hắn, hắn sẽ ban thưởng một danh ngạch vào hạng bổ sung chiến thần."
Tần Vũ nghe vậy thì có hơi bất ngờ:
"Tên này lại là tay chơi lớn à, nhưng…”
Tần Vũ cười lạnh lùng một tiếng:
"Các ngươi không có cơ hội hưởng thụ đâu."
Dứt lời, Tần Vũ đã đánh một quyền về phía thanh niên thấp bé.
Thanh niên thấp bé cũng không bối rối, hắn ta nghiêng người nhảy sang một bên, hắn tin với tốc độ của mình, hắn có thể dễ dàng tránh được nắm đấm của Tần Vũ.
Nhưng…
"Đùng!"
Thanh niên thấp bé bỗng nhiên cảm giác đầu truyền đến một cơn đau nhức kịch liệt, tiếp theo thì mất đi cảm giác.
"Cái này...Tên này cũng yếu quá rồi?”
Ba người còn lại nhìn thanh niên thấp bé bị Tần Vũ đánh một quyền vỡ đầu, bọn họ đều trợn mắt hốc mồm, bởi vì thanh niên thấp bé này không còn cử động ngay tại chỗ, kiên quyết đón lấy một quyền của Tần Vũ nên bị đánh đến đầu vỡ tung rồi.
"Cùng tiến lên đi, làm thịt bọn hắn trước!"
Ba người còn lại nói.
Một gã mặt mũi đầy tàn nhàn chém một đao về phía Tần Vũ, vừa nhanh vừa độc.
"Phốc phốc!"
Tần Vũ bị cắt đứt nửa cái cổ, gã tàn nhang đắc ý cười ha ha.
"Ngươi...Ngươi làm gì vậy?"
Nhưng trước mắt thay đổi, gã tàn nhang ngây ra, hắn thấy dưới đao của hắn làm gì có Tần Vũ? Mà là một trong ba người bọn họ lúc này đang che kín nửa cái cổ bị gã tàn nhang chém đứt, mặt toàn là vẻ không dám tin nhìn hắn ta.
"Bịch bịch!"
Người này ngã xuống đất bịch bịch một tiếng, chết không nhắm mắt.
"Làm sao...Tại sao có thể như vậy?"
Gã tàn nhang không thể nào hiểu được tình huống vừa nãy là như nào, rõ ràng hắn ta đã chém Tần Vũ mà.
"Ngươi nhất định muốn độc chiếm công lao, ta giết ngươi!"
Ngay lúc gã tàn nhang đang không hiểu được lí do thì tên còn lại hai mắt đỏ bừng rống lên giận dữ, hắn ta bổ một đao vào đầu tên tàn nhang.
"Xùy!"
Năng lực tên này là khuếch đại tốc độ, tốc độc một đao này vốn là hắn ta đã dùng hết toàn lực, lại thêm khuếch đại tốc độ nên nhanh hơn gấp đôi, nhanh đến mức cực hạn, hắn ta chém đầu tên tàn nhang thành hai nửa, óc màu trắng văng ra đầy đất.
Người kia giết chết tên tàn nhang xong thì ánh mắt có hơi lờ mờ, thời gian dần trôi qua, hắn ta khôi phục lại ý thức, sau khi hắn ta nhìn thấy thi thể đầy đất thì cuối cùng cũng phản ứng lại, hắn ta hoảng sợ nhìn Tần Vũ:
"Là...Là ngươi…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận