Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa

Chương 336:

“Ừm.”
Tần Tiểu Vũ ngoan ngoãn gật đầu, sau đó tiếp tục theo dõi Tần Vũ sử dụng chất độc ảo giác để nhân viên không nhìn thấy màu máu kỳ lạ của hắn. Kết quả không có gì ngạc nhiên khi Tần Vũ không bị nhiễm bất kỳ loại virus nào.
Thằng bé kia vẻ mặt tuyệt vọng chết lặng, biết rằng chắc chắn mình sẽ chết. Nó lẳng lặng nhìn Tần Tiểu Vũ, một khoái cảm vặn vẹo dâng lên trong lòng, nó cảm thấy có thể kéo thêm một người chết theo cũng tốt, tại sao nó lại mắc bệnh Tử Lam còn những người khác thì không?
Trong quá trình kiểm tra, một nhân viên nhìn vào màn hình máy tính, trầm giọng nói:
“Ngươi bị nhiễm virus rồi.”
Một người đàn ông trung niên với khuôn mặt đầy nếp nhăn rất ngạc nhiên khi nghe thấy điều này, hắn thốt lên:
“Chắc ngươi nhầm rồi, ta chưa bao giờ bị tang thi cào xước cả.”
Nhân viên y tế lắc đầu:
“Không nhầm đâu, chắc ngươi đã uống phải nước bẩn nên mới bị nhiễm virus.”
Bên ngoài không chỉ không có thức ăn, mà nước cũng là một vấn đề. Chẳng hạn như nước sông, không ai biết trong đó có ngâm tang thi hay không, nếu dùng để tắm thì không sao, nhưng nếu uống thì rất dễ bị nhiễm bệnh, rất nhiều người sống sót đã bị nhiễm bệnh theo con đường này.
“Đi thôi, theo chúng ta vào khu cách ly để điều trị.”
Một vài binh lính đi tới, người đàn ông trung niên bị đưa đi, cho dù hắn giãy giụa, la hét thế nào cũng vô ích.
Mọi người đều biết rằng loại virus này căn bản không thể chữa khỏi, trừ phi người đàn ông trung niên lấy được một viên nhiên liệu tiến hóa, trở thành tiến hóa giả trước khi bị nhiễm bệnh, nếu không cuối cùng hắn sẽ hoàn toàn biến thành tang thi.
Nhưng rất hiển nhiên, hắn không thể nào có được một viên nhiên liệu tiến hóa.
Phải biết rằng một viên nhiên liệu tiến hóa có thể tạo ra một tiến hóa giả, mà toàn bộ thành Thiên Mông chỉ có chưa đến ba ngàn tiến hóa giả, họ cũng cần nhiên liệu tiến hóa để cường hóa về sau, không thể nào cung cấp nhiên liệu tiến hóa cho một người bình thường không có mấy sức mạnh như hắn được, cho nên cuối cùng số phận của hắn thế nào rất dễ đoán ra.
Sau khi kiểm tra xong, ngoại trừ người đàn ông trung niên trước đó và cậu bé kia cũng như Tần Tiểu Vũ thì những người khác đều không có vấn đề gì.
Sau đó có một binh lính đi tới, hắn nhìn Tần Vũ và những người khác, ánh mắt dán chặt vào Tần Tiểu Vũ và cậu bé:
“Lát nữa các ngươi đi cùng ta, ta sẽ đưa các ngươi đến bệnh viện để chữa trị.”
Tần Vũ ngắt lời hắn:
“Ta có thể chữa bệnh Tử Lam cho em gái ta không?”
Người lính cau mày:
“Căn bệnh này không thể chữa khỏi được...Đến bệnh viện còn có thể đảm bảo thức ăn cho họ.”
Tên lính cho rằng đã mắc căn bệnh Tử Lam này thì thằng nhóc và Tần Tiểu Vũ không thể thoát khỏi cái chết, nhưng vì tinh thần nhân đạo, họ sẽ để cho thằng bé và Tần Tiểu Vũ vào bệnh viện, mặc dù không có khả năng chữa khỏi, nhưng ít nhất mỗi ngày đều có thức ăn để ăn, coi như được chết an ổn.
Tần Vũ nói:
“Chuyện đó ngươi không cần lo, ta sẽ tự nghĩ cách.”
Người lính cau mày, nói một câu khó nghe, nếu như Tần Tiểu Vũ chết ở trại tập trung và biến thành tang thi thì sẽ gây ra náo động không nhỏ. Nếu là người khác thì nhất định hắn sẽ cưỡng ép đưa Tần Tiểu Vũ đi, nhưng vừa rồi Tần Vũ đã thể hiện rõ thân thủ cho thấy hắn là tiến hóa giả, mà thái độ của Tần Vũ rất kiên quyết, nếu họ muốn cưỡng ép đưa Tần Tiểu Vũ đi nhất định sẽ xảy ra xung đột với Tần Vũ muốn ngăn cản.
Cuối cùng, người lính chậm rãi nói:
“Vậy được, bây giờ cô ấy có thể không đến bệnh viện, nhưng cứ ba ngày một lần ngươi phải đưa cô ấy tới để kiểm tra, nếu như cô ấy có triệu chứng thời kì cuối thì nhất định phải được chúng ta đưa vào bệnh viện để cách ly bắt buộc.”
“Được.”
Tần Vũ gật đầu, người bình thường sẽ chết trong vòng mười lăm ngày kể từ ngày nhiễm bệnh Tử Lam, nhưng Tần Tiểu Vũ là tiến hóa giả, chắc trong vòng một tháng sẽ không có vấn đề gì, kiểu gì trong một tháng này cũng sẽ có cách chữa khỏi bệnh Tử Lam.
Cuối cùng thằng bé bị đưa đi, người lính nói với tất cả mọi người:
“Bây giờ mọi người theo ta tới cửa, sẽ có người sắp xếp chỗ ở và việc làm cho tất cả.”
Tần Vũ và những người khác đi theo binh lính ra cửa, ngay sau đó, một chiếc xe jeep quân sự chạy tới. Xe dừng lại trước mặt họ, một người đàn ông cao lớn mở cửa bước xuống.
Người đàn ông cường tráng này mặc quân phục, Tần Vũ nhìn huy chương quân đội, nhận ra đó là sĩ quan cấp thiếu úy, người lính vội vàng chào:
“Cung Thiếu úy, đây là tiến hóa giả đã vượt qua đợt kiểm tra lần này, nhưng trong số đó có vài người tình huống hơi đặc biệt...”
Binh lính ghé vào tai Cung Thiếu úy thì thầm gì đó, mặc dù đối phương nói rất nhỏ, nhưng đương nhiên Tần Vũ vẫn có thể nghe thấy là đang nói về tình huống của hắn và Tần Tiểu Vũ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận