Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa

Chương 417 - Lỗi Vào Di Tích

Về phần Tần Vũ ở bên kia, hắn có chút kinh ngạc, bọn họ chỉ có năm người, nhưng mỗi người đều tản ra khí tức cường đại, xét theo tốc độ máu chảy và cường độ nhịp tim dao động của sinh mệnh thì năm người này tất cả đều là người tiến hoá cấp hai!
Hơn nữa, hơi thở trên người năm người này đều rất mạnh mẽ, đây chắc chắn là hơi thở của những kẻ đã giết người, hơn nữa là đã giết rất nhiều người, đặc biệt là người đàn ông có vết sẹo trên mặt, giống như một con trăn lớn đang ngủ đông, hơi thở tỏa ra một luồng khí nguy hiểm.
Người đàn ông mặt sẹo liếc nhìn người phụ nữ tên Vương Phượng, bình tĩnh nói:
“Chúng ta đến từ thành Hung Vương, các người có thể gọi ta là Ba Mãng.”
Tần Vũ nghe đến cái tên này Hương Vương, trong lòng rung động, trước đây hắn đã từng nghe qua cái tên này.
Trong bảng xếp hạng sức mạnh của hậu thế, thành Thiên Mông miễn cưỡng có thể tiến vào danh mục lực lượng cấp A, nhưng thành Hung Vương này mạnh hơn thành Thiên Mông rất nhiều, cho dù là trong thế lực cấp A, bọn họ cũng không yếu, điều nổi tiếng nhất của thành Hung Vương không phải là bọn họ mạnh đến mức nào, mà là quy tắc của thành Hung Vương cực kỳ tàn khốc, ở đó không có trật tự, đặc biệt hỗn loạn, kẻ mạnh có thể muốn làm gì thì làm, còn kẻ yếu chỉ có thể trở thành đồ chơi của người khác.
Đám người Ba Mãng đến từ nơi như thế, khó trách mỗi người đều tản ra tà khí, ở đó chỉ có kẻ mạnh mới có thể sống sót.
Một người đàn ông với vẻ mặt nham hiểm đứng bên cạnh người đàn ông mặt sẹo nói:
“Lão đại, xem ra không chỉ có chúng ta tiến vào di tích này, mà những người khác cũng đã đi vào. Chúng ta dựa vào tin tức thu được mà tìm được lối vào di tích này, bên trong có khá nhiều bảo bối, tại sao không...”
“Giết hết bọn chúng đi, toàn bộ bảo bối trong di tích sẽ là của chúng ta!”
Nói xong, sát khí hiện lên trên mặt người đàn ông nham hiểm, ba người còn lại cũng nở nụ cười ác độc, bọn họ trực tiếp rút súng ngắm về phía đám người Vương Phượng.
Đám người Vương Phượng hiển nhiên không ngờ rằng những người này đột nhiên rút súng ra, súng của đối phương đều là súng tiểu liên có uy lực rất lớn, đây là nơi đầu tiên tiến vào di tích, không gian rất chật hẹp, cho dù là tất cả đều đã tiến hóa, đối phương mà bắn chắc chắn sẽ phải chết.
Sắc mặt của đội Vương Phượng tái nhợt, một người đàn ông sợ tới mức hét lớn:
“Các vị, các vị, các người từ từ đã, chúng ta vốn chẳng quen biết cũng chẳng có thù hằn sao lại phải động thủ như vậy!”
Tần Vũ liếc nhìn người đàn ông mặt sẹo tên Ba Mãng kia, hắn lạnh lùng nói:
“Có thể cho ta đi trước không?”
Đám người Vương Phượng đều hoảng sợ, lúc này bọn họ mới chú ý trừ hai nhóm của bọn họ ra còn có một người ngoài là Tần Vũ.
Trong lời nói của Tần Vũ không có chút nào là kiêng dè khiến cho người đàn ông mặt mũi sáng sủa kia vội vàng nói:
“Ta nói tiểu tử nhà ngươi, muốn chết cũng đừng kéo chúng ta theo!”
Trong mắt kẻ hung ác lóe lên dữ tợn, lúc này, gã mặt sẹo Ba Mãng cười nói: “Dừng lại đi, âm Xà, ngươi nên thay đổi tính tình đi, chúng ta đều là người văn minh, không làm ảnh hưởng đến hoà khí.”
Trong năm người Ba Mãng là người có uy tín, hắn vừa nói, đám người âm Xà chậm rãi buông súng ra, người trong đội Vương Phượng thở phào nhẹ nhõm.
Tần Vũ vốn đã mất kiên nhẫn, hắn đang rất vội, ngay lúc hắn lướt qua đám người chuẩn bị rời đi nơi này, thì một câu của Vương Mãng khiến hắn ngừng lại.

Ba Mãng cười nói: “Trước khi tìm được lối vào di tích này, chúng ta đã nhận được một cuộn giấy và giải mã dòng chữ trên đó, cuộn tranh có nội dung giới thiệu cơ bản về di tích này, hình dáng của di tích này là một tòa tháp cao, có chín tầng ở bên trong, mỗi tầng có mười tám lối đi có thể khám phá, ngoài một số bảo vật, thực ra trong những lối đi này còn có hai chiếc chìa khóa, chỉ cần thu thập tổng cộng tám chiếc chìa khóa, bạn có thể mở được rương kho báu ở cuối hành lang ở tầng thứ tư, trong rương bảo vật có một vật phẩm có tên là tinh linh quyền trượng.”
“Tinh linh quyền trượng?”
Tất cả mọi người đều rất hoài nghi.
Ba Mãng nghiêm túc nói:
“Tinh linh quyền trượng này có sức mạnh thần kỳ, theo như chúng ta xem ở trong cuộn tranh có ghi, Tinh linh quyền trượng này thậm chí có thể khiến người khác cải tử hoàn sinh!”
“Cải tử hoàn sinh?”
Tần Vũ kinh hãi lắp bắp, hắn vội vàng hỏi:
“Nếu là bệnh biến dị thì sao? nó có thể trị được không?”
Ba Mãng không nghĩ Tần Vũ sẽ hỏi như vậy, hắn mỉm cười nói:
“Chuyện này ta không chắc chắn, việc cải tử hoàn sinh có thể là từ khoa trương, nhưng nếu để hồi sinh một người vẫn còn hơi thở thì không phải chuyện gì lớn, Tinh linh quyền trượng là một thứ bí ẩn có quyền trượng của năng lực chữa khỏi mạnh mẽ, có được bó thì rất khó để chết,chủ thành Hung Vương của chúng ta, đang thu được những kho báu có khả năng chữa bệnh, chỉ cần mang nó trở lại, chúng ta sẽ như một bước lên tiên.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận