Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa

Chương 445 - Thủ Đoạn

“Xong...xong đời rồi…”
Tiểu Trùng cảm nhận được luồng sức mạnh hủy diệt kinh khủng kia đang dao động, nó tức giận mắng thầm trong lòng, quyết đoán của Tần Vũ vượt ra khỏi dự liệu của nó.
Mà Tần Vũ cũng có vẻ thất vọng, hắn không thể ngờ được mình thế mà sẽ chết ở nơi này, giờ phút này đây Tần Vũ suy nghĩ đến rất nhiều chuyện, ở kiếp trước lúc còn nhỏ mỗi ngày đều phải đối mặt với những thử thách sống còn, kiếp này cũng như thế, từ lúc sống lại đến bây giờ gần như chưa từng có một ngày được bình yên, mà giờ đây tất cả mọi thứ cuối cùng cũng kết thúc rồi.
Vút!
Đúng vào lúc này, Hoa Đóa Thú đột nhiên nhảy ra từ trên ngón tay của Tần Vũ, nó nhanh chóng biến lớn, đồng thời há miệng ra, bỗng chốc không gian trước mặt nó trở nên xoay chuyển, một bóng dáng nhỏ nhắn xuất hiện ở đó.
“Tiểu Vũ?”
Tần Vũ giật mình, người bất thình lình xuất hiện ở đó chính là Tần Tiểu Vũ, Tần Vũ không ngờ đến cô sẽ đột nhiên từ trong không gian thứ nguyên của Hoa Đóa Thú đi ra ngoài, hơn nữa Tần Tiểu Vũ lúc này thoạt nhìn không còn dáng vẻ yếu ớt như trước đó nữa.
“Anh trai!”
Tần Tiểu Vũ mừng rỡ hô lên, cô thấy Yên Diệt Tạc Đạn đang lóe lên hào quang hủy diệt nằm trong tay bản sao của Tần Vũ.
*bom hủy diệt
Tuy rằng không hiểu vì sao Tần Tiểu Vũ lại có thể khỏe mạnh đứng đó, nhưng Tần Vũ lại biết rõ rằng, nếu như lúc này Yên Diệt Tạc Đạn nổ tung ở nơi này thì tất cả bọn họ đều sẽ bị cắn nuốt, bao gồm cả Tần Tiểu Vũ!
Tần Vũ cắn chặt răng, bản sao hung hăng ném quả bom lúc này đang tỏa ra thứ ánh sáng hủy diệt màu đen trông như núi lửa sắp phun trào thật mạnh ra ngoài.
“Vụt!”
Yên Diệt Tạc Đạn va vào trên vách tường, cùng lúc đó, nó bùng lên toàn bộ uy lực, quả cầu tròn màu đen nổ tung, tia sáng hủy diệt ẩn chứa bên trong nhanh chóng lan rộng ra khắp xung quanh giống như một động tối đen đang không ngừng xoay chuyển, đần dần lan ra khắp bốn phía.
Bên trong cái động tối đen ấy, dường như cả không gian, thể chất đều ngừng chảy, không có bất kỳ âm thanh tiếng động nào, chỉ có hơi thở hủy diệt khiến người ta phải khiếp sợ!
Khi động tối đen lan ra đến phạm vi chừng hai mươi mét nó mới ngừng khuếch tán, dần dần, những tia sáng màu đen ấy mới chầm chậm tan đi, mọi thứ khôi phục lại vẻ yên ả trước đó.
Phải nói rằng mặc dù Yên Diệt Tạc Đạn này có đẳng cấp thấp, nhưng vì là bảo vật dùng một lần, vả lại còn lại sản phẩm của văn minh chiến thần, nó thực sự chứa đựng một uy lực khủng bố.
“Nguy...nguy hiểm thật…”
Tiểu Trùng thầm lau mồ hôi lạnh, nó hiểu rõ nếu như mình nằm trong phạm vi bùng phát của quả bom hủy diệt đó, chắc chắn nó cũng sẽ không đỡ được.
Chỉ là lúc này, Tiểu Trùng lại đắc ý bật cười lớn:
“Ha ha, bây giờ ngươi còn có thủ đoạn gì nữa?”
“Anh trai, ngươi...ngươi không sao chứ?”
Tần Tiểu Vũ thấy sắc mặt Tần Vũ trắng bệch, cùng với phần thịt sưng to trên tay hắn, cô lập tức chạy tới.
Tần Vũ lúc này ngay cả mở miệng nói chuyện cũng khó khăn, bởi vì mất máu dữ dội khiến cho hắn choáng váng rơi gần như rơi vào hôn mê.
“Ha ha, nhóc con, anh trai của ngươi sắp bị bổn vương đây hút thành bộ xương khô rồi, ngươi nói xem hắn có sao hay không đây?”
Tiểu Trùng hừ một tiếng rồi nói.
Tần Tiểu Vũ cũng không có thời gian để tìm hiểu rõ ràng trong cánh tay Tần Vũ rốt cuộc có thứ gì chui vào, nhưng cô cũng nhìn ra được máu huyết trong người Tần Vũ dường như đang bị thứ đó hút đi, cần phải lấy nó ra ngoài mới được.
“Tiểu Hoa!”
Tần Tiểu Vũ vội hét lên.
Hoa Đóa Thú hiểu ý, nó há miệng phun ra một vật từ trong không gian thứ nguyên, đây là một thanh loan đao màu đen kịt, bên trên lượn lờ khí tức tử vong, đây chính là Vong Giả Lôi Nhận!
Thân là binh khí linh hồn đã nhận chủ, hiện giờ chỉ có Tần Tiểu Vũ mới có thể sử dụng nó.
“Đây...đây là Vong Giả Lôi Nhận?”
Tiểu Trùng ở trong cánh tay của Tần Vũ, sau khi nó thấy thanh loan đao màu đen kia thì giật mình, Vong Giả Lôi Nhận, ngay cả nó và nguyên chủ nhân của nó cũng đã từng nghe qua đại danh của thứ binh khí này, đây là một món binh khí lớn mạnh nắm giữ lôi điện tử vong, là binh khí linh hồn mà các cường giả đỉnh phong của tộc Tà Vu đã sử dụng, dựa vào ghi chép thì từ những năm tháng cổ xưa Vong Giả Lôi Nhận đã biến mất không còn thấy nữa, không ngờ đến nó lại có thể tận mắt thấy được món binh khí trong truyền thuyết này!
“Anh trai, ta sẽ lấy nó ra cho ngươi!”
Tần Tiểu Vũ vội vàng nói.
Tần Vũ gian nan gật đầu, với uy năng của Vong Giả Lôi Nhận, nói không chừng nó đủ sức để phá vỡ trường lực đang bao phủ lấy cánh tay hắn.
Tần Tiểu Vũ đưa tay ra cầm lấy Vong Giả Lôi Nhận, Vong Giả Lôi Nhận như đang hân hoan, lớp lôi điện màu đen trên mặt đao lóe lên rồi biến mất.
Tần Tiểu Vũ cầm thanh đao đến gần cánh tay của Tần Vũ, sau đó dần dần nhấn xuống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận