Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa

Chương 299 - Thoát Khỏi Vòng Vây

"A! Cứu mạng! Cứu mạng!"
Cũng có một tiến hóa giả bị một con ong bắp cày đốt trúng bả vai, kịch độc từ đuôi ong bắp cày khiến hắn toàn thân tê liệt ngã xuống đất, sau đó mấy con ong bắp cày dùng đuôi liên tục đâm lên hắn.
Tiến hóa giả xung quanh nhanh chóng đánh chết ong trên người hắn, nhưng tiến hóa giả đó miệng sùi bọt mép, tắt thở mà chết.
Bên trong tổ ong một đám mây đen bay ra, rõ ràng là một con ong bắp cày biến dị, nhất thời trong tai mọi người chỉ còn tiếng vo ve của ong.
Những con ong bắp cày to lớn này như tấm lưới, ngăn cản bọn họ tiến về trước.
Sau đó từ trong tổ ong có thêm càng nhiều ong bay ra, từng tiếng kêu thảm thiết vang lên, có vài người bị ong bắp cày đốt chết ngay tại chỗ.
"Những con ong này quá nhiều, ta đi phá tổ ong."
Tần Vũ thấy cảnh này không khỏi nhíu mày một cái, hắn nói với Tần Tiểu Vũ:
"Cẩn thận một chút đấy."
"Ừm."
Tần Tiểu Vũ gật đầu một cái.
Tần Vũ lách người lao tới phía cái tổ ong lớn.
Lập tức vô số con ong bắp cày to lớn lao về phía Tần Vũ, muốn vây giết hắn.
Nhưng Tần Vũ không thèm dùng dị năng hỏa của mình, cây thương trong tay hắn lóe lên từng đợt sáng, chỉ thấy từng con từng ong bắp cày rơi trên đất như mưa, dùng thương pháp của Tần kết hợp với thể chất siêu cường, nói là nước tát không lọt cũng không khoa trương chút nào, những con ong bắp cày biến dị này không đáng để vào mắt.
Đám người Cao Kiêu cũng đang kịch liệt chém giết một bầy ong bắp cày.
Dương Cảnh Lăng ném ra từng hạt giống đỏ, những hạt giống đó nhanh chóng to lên, sau đó bất chợt phát nổ, khiến cho từng đám ong bắp cày rơi xuống.
Cao Kiêu sử dụng lưỡi hái dài thu mạng sống từng con ong, có lúc bị ong bắp cày bao vây, hắn chỉ cần một lần dịch chuyển đã thoát được khỏi vòng vây.
Bên phía Tần Vũ, hắn một chiêu giết chết vô số ong bắp cày, đã đi tới trước mặt tổ ong.
Tổ ong cao khoảng một căn hộ bốn tầng, nhìn từ khoảng cách gần đúng là khiến người ta phải chấn động.
Như phát hiện ra nguy hiểm, từng con ong từ trong tổ lao ra để ngăn cản Tần Vũ đến gần, nhưng cũng chỉ là phí công mà thôi, bọn chúng khó mà ngăn được tốc độ của Tần Vũ dù chỉ là một nửa.
"Vo ve!"
Ở trong tổ ong, một con ong bắp cày to cỡ một cái xe chở hàng chui ra, nhìn kích thước đã đủ hiểu nó là con ong chúa.
Con ong này đã đạt đến cấp hai, nhưng vẫn không đủ lọt vào mắt Tần Vũ, nó mới vừa lộ đầu từ trong tổ ong, Tần Vũ đã dùng thương đâm vào đầu nó một phát, một phát giết chết nó.

Sau khi con ong chúa chết, Tần Vũ không do dự, hắn dùng tử diễm đốt tổ ong.
"Xèo xèo!"
"Vù vù!"
Những con ong bắp cày chưa kịp ra khỏi tổ phát ra hàng loạt tiếng kêu thảm thiết, vùng vấy, nhưng tất cả chỉ đang tốn công.
Chưa đến mười giây, tổ ong to lớn bị ngọn lửa của Tần Vũ thiêu thành tro bụi, đám ong bắp cày còn ở trong chưa kịp chui ra cũng bị bắt gọn một mẻ, đốt sạch sẽ.
Sau khi con ong bắp cày chúa chết cũng đã gây tổn thất lớn tới những con ong còn sống bên ngoài, chỉ một chốc lát tất cả ong bắp cày đã được giải quyết.
Cuộc chiến đấu này chết chừng mười người, nhưng cũng không có thời gian để tưởng nhớ họ, mọi người đi xuyên qua chỗ này, đi tới chỗ bốc lên khói đen.
"Cuối cùng đã tới. . ."
Không biết vì lý do gì, cây đại thụ trước mắt đều biến mất, phía trước xuất hiện một mảnh đất trống.
Nhưng tất cả mọi người không có tâm trạng suy nghĩ những việc này, ánh mắt bọn họ nhìn chằm chằm một thứ khổng lồ trên mặt đất.
Toàn thân đen nhánh, tản ra khói đen kì lạ bốc lên cao, bất ngờ hơn là nó chính là con tàu u ám to lớn đã xuất hiện trong đêm đầy sấm sét trước đây —— nhưng tên của nó là chiến hạm Tà Vu.
Chiếc chiến hạm này từ trên trời rơi xuống, hơn nửa thân nó đã chôn vào trong đất, nhưng nhìn trên thân thuyền không có chút hư hại nào.
"Quả nhiên... Các người đã tới."
Ở bọn họ đối diện, một đầu khác của chiến hạm Tà Vu, có bốn người ánh mắt lạnh lùng nhìn bọn họ, bất ngờ hơn chính là họ là đám người Minh Linh của tộc Bất Tử!
Mặc dù đám người Minh Linh rời đi trước, nhưng tốc độ của bọn Tần Vũ cũng không chậm, hơn nữa đám người Minh Linh trong rừng cũng không may mắn lắm, gặp rất nhiều phiền toái, bị trì hoãn không ít thời gian, cho nên bọn họ gần như là đến cùng lúc với đám người Tần Vũ.
"Cũng may là đuổi kịp. . ."
Đám người Tần Vũ đều thở phào nhẹ nhõm.
"Hừ! Muốn muốn chết thì tới đây đi!"
Mắt đám người Minh Linh đã lộ ra vẻ hung ác.
Mọi người cũng đều chăm chú đợi, bọn họ biết rõ tiếp theo sẽ là đánh nhau một trận sinh tử.
Đang lúc hai bên không khí căng thẳng, lúc cả hai chuẩn bị chiến đấu, chiến hạm Tà Vu giống như cảm nhận được sự tồn tại của bọn họ, bỗng nhiên từ từ rung chuyển.
"Chuyện gì xảy ra vậy?"
Tần Vũ cũng không hiểu cảnh trước mắt nghĩa là gì.
Bốn người Minh Linh cũng trầm ngâm chờ đợi, trong lòng Minh Linh lại nghi ngờ không hiểu, theo nó biết trên chiến hạm Tà Vu hẳn là không có người sống mới đúng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận