Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa

Chương 401 - Người Này không Để Sống Được!

Hây!
Toàn bộ bình phong màu máu che chở trong lãnh địa giết chóc bắt đầu co lại, vào trong cơ thể Tu La đang ngã dưới đất, có vẻ cũng vì vậy, vết thương của Tu La hơi khôi phục một chút, hắn ho kịch liệt đứng lên, mỗi một lần ho khan đều ho ra máu.
Lúc này Tu La không chết, nhưng đã cách cái chết không xa, dù tiến hóa giả như hắn, nhận một chiêu kinh khủng vậy, nếu không có kịp thời chữa trị, chắc hẳn cũng chết không thể nghi ngờ.
Mà lúc này, Tần Vũ không còn lòng dạ nào để ý tới Tu La, bởi vì bốn phía đã có từng binh lính bắt đầu bao vây quảng trường lại, tất cả tiến hóa giả đều lui ra bốn phía, nhường chỗ lại.
Phó Nghĩa thấy Tu La bị Tần Vũ một chiêu đánh cho nửa chết nửa sống, hắn từ khiếp sợ tỉnh hồn lại, vội vàng sử dụng năng lực của mình, đưa Tu La đến bên cạnh mình, Tu La lúc này thê thảm khiến cho Phó Nghĩa da đầu tê dại, hắn chưa bao giờ nghĩ tới Tu La sẽ thua, hơn nữa lại thua thê thảm như vậy, hắn vội vàng hét:
"Lính quân y đâu? Mau dẫn Tu La đi trị thương mau!"
Bởi vì trước đó có không ít chiến thần bị thương, cho nên lính quân y đã sớm đến đây, Tu La được vài bác sĩ áo trắng cẩn thận đặt lên cáng, mang đến một chiếc xe cứu thương, vội vã đi tới nơi an toàn.
Sắc mặt Lý Hồng Minh âm trầm đáng sợ, hắn nghĩ tới Tu La sẽ thua, nhưng không nghĩ lại thua thê thảm như vậy, bị Tần Vũ một nhát đáng cho nửa tàng, sát ý trong lòng hắn sôi trào:
"Người này không để sống được!"
Lúc này Thiên Mông Vệ bốn phía từng người cầm súng đã chạy tới, bọn họ đã bao vây toàn bộ quảng trường, đem súng trong tay giới nhắm vào hai người Tần Vũ.
"Đại ca ca...chị Tiểu Vũ..."
Cảnh này khiến cho đám người Linh Tâm Nhi nhất thời tay chân luống cuống.
Lý Hồng Minh lạnh lùng nhìn chăm chú Tần Vũ:
"Ta thừa nhận ngươi rất mạnh, thậm chí đánh bại Tu La, nhưng bây giờ thì sao? Ngươi đã chắp cánh khó bay, ta đã nói ta sẽ khiến ngươi phải hối hận."

Mặc dù Tần Vũ đã hạ gục Tu La, nhưng vậy thì thế nào?
Toàn bộ quảng trường đều đã bị Thiên Mông vệ bao vây lại, Tần Vũ lúc này có chạy đằng trời cũng không thoát được.
Nhìn thấy đám người Lý Hồng Minh bày ra tư thế người chiến thắng, Tần Vũ khẽ lắc đầu:
“Đừng vui mừng quá sớm như vậy chứ.”
Lúc này, một chiếc nhẫn hình hoa trên ngón tay Tần Tiểu Vũ rơi xuống đất hóa thành một đóa hoa có vóc dáng cao giống như một người bình thường, đó chính là Hoa Đóa Thú.
Hoa Đóa Thú vừa xuất hiện, ngay lập tức nó đã vươn ra một sợi dây mây cuốn lấy thắt lưng của Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ, dần dần trước mắt họ là một trận không gian đang xoay chuyển.
Phó Nghĩa thấy vậy, bỗng nhiên cảm nhận được một luồng dao động quen thuộc, đồng tử hắn ta co rụt lại, ý thức được có điều không ổn, hắn ta lớn tiếng hô lên:
“Mau giết chết bọn họ!”
Nhưng đã muộn rồi, Lý Hồng Minh mới vừa vung tay lên, từng người trong Thiên Mông vệ đã lập tức bóp cò súng nhắm vào phía hai người ở giữa quảng trường, vô số viên đạn được bắn ra ngoài bao phủ hoàn toàn mảnh không gian đó, nhưng đều bắn hụt.
Hoa Đóa Thú mang theo hai anh em Tần Vũ vừa đâm qua lớp không gian xoay chuyển kia, thì đã biến mất không còn thấy nữa.
“Chuyện gì đã xảy ra?”
Tất cả mọi người đều sững sờ, mà lúc Phó Nghĩa mới vừa xoay người lại đang định làm gì đó thì không gian phía sau lưng hắn ta đã trở nên xoay chuyển, ba bóng dáng xuất hiện từ trong hư không, đó chính là Hoa Đóa Thú mang theo Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ xuyên qua hư không xuất hiện ở nơi này.
Hoa Đóa Thú đưa hai người họ vào trong đám người, sau đó nhanh chóng thu nhỏ lại, một lần nữa trở về trong chiếc nhẫn hình hoa, trở lại trên ngón tay của Tần Tiểu Vũ.
Phó Nghĩa vội vàng muốn phát động năng lực không gian của mình dịch chuyển tức thời đến bên cạnh Lý Hồng Minh để đưa hắn rời khỏi nơi này, nhưng cũng đã muộn rồi.
“Bốp!”
Tần Vũ tát một cái vào trên mặt Phó Nghĩa, cả người Phó Nghĩa xoay tròn mấy vòng trên không trung như một con quay, răng nhuốm đầy máu phun ra ngoài, hắn ta bay ra ngoài rồi ngã xuống đất hôn mê bất tỉnh.
Sau khi giải quyết Phó Nghĩa xong, Tần Vũ quay sang nói với Tần Tiểu Vũ:
“Ngươi đi khống chế Lý Hồng Minh đi.”
“Được!”
Tần Tiểu Vũ hiểu rõ thời khắc này không phải là lúc do dự, cô gật đầu ngay lập tức, sau đó lao về hướng Lý Hồng Minh.
“Mau! Mau ngăn cản cô ta lại!”
Mọi người đều lập tức phản ứng lại, vội vàng luống cuống bảo vệ Lý Hồng Minh ở chính giữa, không ai có thể ngờ được hai anh em Tần Vũ lại có thể dịch chuyển tức thời vượt qua khoảng cách hai ba trăm mét đến thẳng trong đám người như vậy.
Những người này có thể đảm nhiệm bảo vệ Lý Hồng Minh đương nhiên cũng đều là những binh sĩ tinh nhuệ, ai nấy đều phản ứng rất nhanh, mặc dù xung quanh đều là người nhưng họ cũng không hề do dự chút nào nhắm thẳng súng vào Tần Tiểu Vũ, sau đó còn trực tiếp bóp cò, dù cho có ngộ thương những người khác nhưng vì để bảo vệ Lý Hồng Minh thì cũng không còn cách nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận