Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa

Chương 198 - Chân Nhện 3

“Xùy!”
Cơ thể thú ngũ độc cứng ngắc vì thanh trường thương đỏ ngầu cắm vào ót rồi xuyên qua miệng nó. Độc tan chảy của nó không thể phân hủy được huyết diễm của Tần Vũ, vậy thì nó chắc chắn phải chết! Trường thương đâm vào đầu thằn lằn của thú ngũ độc, mắt Tần Vũ lóe lên vẻ hưng phấn, cuối cùng thú ngũ độc đã bị hắn giết chết, đây là quái vật quý giá chẳng kém gì chủng quỷ! Ngọn lửa màu tím quấn quanh huyết diễm bị độc tan chảy của thú ngũ độc làm giảm mất bảy phần uy lực, dù chỉ còn lại ba phần cũng đủ để giết chết nó!
“Bùm!”
Âm thanh trầm đục vang lên, ngọn lửa trên thân huyết diễm bỗng nổ tung, đầu thằn lằn của thú ngũ độc lập tức chia năm xẻ bảy!
“Thành công rồi sao?”
Tần Tiểu Vũ nấp trong góc tối thở phào nhẹ nhõm. Mà Tần Vũ lại rất hài lòng, có thể dễ dàng thành công như vậy tất nhiên không thể thiếu công lao của vua hỏa giáp trùng. Nó xông lên thu hút sự chú ý của thú ngũ độc, đồng thời giúp Tần Vũ hiểu được phần lớn dị năng của thứ kia, nên hắn mới có thể che giấu hơi thở sau đó tung một đòn thành công. Nhìn cái cổ gãy lìa của thú ngũ độc, sắc mặt Tần Vũ hơi thay đổi, vì sau khi đầu thằn lằn của thú ngũ độc bị nổ tung, cơ thể của nó vẫn không có dấu hiệu gục ngã!
“Còn chưa chết?”
Lòng Tần Vũ kinh ngạc, mà lúc này hai đầu rắn của thú ngũ độc bỗng dưng xoay qua, đồng thời phun sương độc hôi tanh màu xanh đen bao phủ Tần Vũ. Sương độc này là độc ăn mòn của thú ngũ độc, làm tan rã tất cả vật chất, bất cứ sinh vật nào chỉ cần dính một chút độc trên người thôi cũng sẽ bị nó ăn mòn thành bã, lực sát thương khủng khiếp đến cực điểm! Tần Vũ vội vã lùi về sau, đồng thời khởi động dị năng của nhẫn lửa, tạo thành màn chắn lửa trước người mình. Màn chắn lửa vừa chạm vào sương độc ăn mòn do thú ngũ độc phun ra lập tức như lửa gặp nước tan chảy sạch sẽ. May mà ngăn được một lúc, Tần Vũ đã lùi ra hơn mười mét, tránh khỏi phạm vi bao phủ của sương độc. Mà sương độc ăn mòn rơi xuống đất, bùn đất bắt đầu sôi trào phân hủy, cực kỳ khủng khiếp.
“Vậy mà con này vẫn chưa chết, chẳng lẽ phải chặt hết ba cái đầu của nó mới được sao?”
Tần Vũ như có điều suy nghĩ, nhìn về phía thú ngũ độc với phần cổ đứt lìa nhưng vẫn đứng vững không gục ngã kia.

“Xì xì!”
Hai đầu rắn sau lưng thú ngũ độc nhìn chằm chằm Tần Vũ, tràn ngập sát ý lạnh lẽo, hiển nhiên oán hận kẻ đánh lén như Tần Vũ đến cực điểm. Lúc đầu Tần Vũ tưởng thú ngũ độc tuy mọc hai đầu rắn và một đầu thằn lằn, nhưng đầu thằn lằn lại mọc ngay cần cổ, tất nhiên cho rằng đầu thằn lằn là điểm yếu của nó. Chỉ cần phá hoại sẽ giết chết được nó, nhưng hiển nhiên Tần Vũ đã đoán nhầm. Cũng hết cách rồi, thú ngũ độc quá hiếm, Tần Vũ không hiểu nhiều về nó, hoàn toàn không biết mỗi một cái đầu đều không phải điểm yếu của nó, phải chặt hết ba cái mới được. Nhưng Tần Vũ cũng không thất vọng, vì xem xét máu độc không ngừng thấm ra từ cổ và thân thể thỉnh thoảng đau đớn co giật của nó, một đòn ban nãy tuy không giết được nhưng đã khiến nó bị thương nặng! Thú ngũ độc không hề tấn công, hai đầu rắn của nó nhìn chằm chằm Tần Vũ, nhưng Tần Vũ lại thấy rất vui, vì cổ đối phương không ngừng chảy máu độc, càng kéo dài nó sẽ càng suy yếu. Giằng co hơn mười giây, Tần Vũ đột nhiên phát hiện chỗ bất thường:
“Hình như tình hình không ổn...”
Đồng tử Tần Vũ co rút, hắn nghĩ đến một chuyện, trước đây vua hỏa giáp trùng tưởng lầm cây đại thụ là thú ngũ độc nên đã chém làm hai, hơn nữa ngay cả thú ngũ độc bò lên lưng mà nó cũng không nhận ra, rõ ràng đã trúng loại độc nào đó của thú ngũ độc, mà loại độc này dường như có thể khiến đối phương nảy sinh ảo giác...
“Không ổn!”
Tần Vũ cắn đầu lưỡi, đầu óc lóe lên, đồng thời hắn mở rộng sức mạnh tinh thần yếu ớt của mình ra ngoài, hắn chỉ cảm thấy trước mắt thay đổi, đối diện hắn làm gì còn thú ngũ độc đứng yên nhìn mình chằm chằm nữa?
“Anh! Cẩn thận!”
Tần Tiểu Vũ chạy về phía Tần Vũ, đồng thời sốt ruột hét lớn. Lúc đầu Tần Vũ dùng một thương đâm nát đầu thú ngũ độc, trong lòng Tần Tiểu Vũ nhẹ nhõm, nhưng chuyện xảy ra sau đó khiến lòng cô lập tức chùn xuống. Vì Tần Vũ đứng yên bất động, thú ngũ độc đi vòng sau lưng hắn mà Tần Vũ coi như không thấy. Nhớ lại kết cục của vua hỏa giáp trùng, Tần Tiểu Vũ biết ngay Tần Vũ đã trúng chiêu, nhưng bất kể cô có lớn tiếng nhắc nhở thế nào Tần Vũ cũng chẳng nghe thấy. Tần Vũ chỉ nghe sau lưng truyền đến tiếng xé rách không gian, không cần đoán cũng biết là thú ngũ độc! Thú ngũ độc quả thật đã xuất hiện sau lưng Tần Vũ, hai đầu rắn bốn con mắt đầy vẻ oán độc. Mỗi một cái đầu của nó đều cực kỳ quan trọng, như con người bị chặt đứt một tay, tuy không chết nhưng người đó cũng đã bị phế, sao thú ngũ độc không hận Tần Vũ cho được? Thú ngũ độc nhấc chân nhện như trường mâu lên, muốn đâm sau lưng Tần Vũ. Tuy Tần Vũ phát giác thú ngũ độc đánh lén nhưng muốn tránh đi gần như là chuyện không thể nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận