Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa

Chương 373 - Dị Năng Thuộc Hệ Lửa

“Giết!”
Cẩu Thiên Sương là người ra tay trước, vào lúc này, không khí quanh cơ thể của hắn ta giảm mạnh trở nên vô cùng lạnh lẽo, hơi nước trong không khí cũng đông đặc lại, ngưng tụ thành trăm ngàn lưỡi dao băng phóng điên cuồng về phía Tần Vũ.
Đối mặt với vô số lưỡi dao bằng băng che kín trời đất đang lao tới, Tần Vũ chẳng chút ngại ngần, chiếc nahãn trên ngón tay hắn lóe lên một cái, một cây trường thương đỏ tươi như máu đã được hắn nắm trong tay.
“Keng keng keng keng!”
Tần Vũ vung thương đánh về phía dao băng, những lưỡi dao lạnh lẽo này vừa chạm tới đầu thương của Tần Vũ thì đã bị đánh đến tan nát, dựa vào thương pháp nước tát không lọt của Tần Vũ, dù số lượng dao băng có tăng gấp đôi thì cũng không thể lọt qua vòng phòng ngự của hắn.
“Xoẹt xoẹt xoẹt!”
Tần Vũ hoặc là đánh nát lưỡi dao băng đang bay tới, hoặc là dùng đầu thương đổi chiều di chuyển của chúng nó, có thể nói chẳng có một mảnh băng anò có thể chạ đến ống tay áo của hắn.
Lưỡi dao băng giá vỡ nát hóa thành vụn băng rơi xuống chân của Tần Vũ, lúc này khóe miệng của Cẩu Thiên Sương chợt nhếch lên, hắn lập tức kích hoạt dị năng của mình, chỉ thấy đám băng vụn dưới chân của Tần Vũ đột nhiên phát ra mọt luồng sáng lạnh lẽo, trực tiếp đóng băng mặt đất rồi không ngừng lan tràn, leo lên cả mắt cá chân của Tần Vũ.
Tốc độ đóng băng của đợt sương giá này cực nhanh, gần như ngay lập tức đã đóng băng nửa bắp chân của của Tần Vũ. Nhưng Tần Vũ cũng chẳng lộ vẻ chi, chỉ thấy dưới chân hắn đột nhiên bốc lên một ngọn lửa màu tím, chỉ một chốc thì lớp băng trên bắp chân của hắn đã bị tan chảy.
Băng lửa đánh nhau, lửa có thể tan băng, băng có thể khóa lửa, nếu hia bên muốn phân rõ thắng thua thì chỉ khi có một bên mạnh hơn. Hiển nhiên dị năng của Cẩu Thiên Sương hoàn toàn không phải cùng một cấp độ với hỏa lực của Tần Vũ, ngọn lửa màu tím đạt tới bậc ba dễ dàng làm tan chảy lớp băng chỉ mời có bậc hai!
Lưỡi đao băng giá liên tục phóng về phía đầu và mặt của Tần Vũ, những lười đao này chỉ dài một tấc nhưng lại có rất nhiều. Nếu đổi lại thành người khác hay dù là chính bản thân của Cẩu Thiên Sương cũng không dám trực tiếp đối mặt với đám lưỡi dao này, cho dù có kỹ năng chiến đáo mạnh mẽ như Tần Vũ, có thể dùng binh khí trong tay đóng đỡ từng lưỡi dao một thì cũng khong được...bởi vì một khi những lưỡi dao này tiếp xúc với bình khí thì sẽ lưu lại một luồng khí lạnh. Một luồng khí nếu đứng riêng thì chẳng có chuyện gì, nhưng nếu tích lũy nhiều thì nó có thể đóng băng cả binh khí, thậm chí là hia tay của chủ nhân đang cầm binh khí.
Tần Vũ tự nhiên không sợ, chưa nói đến việc dị năng của hắn thuộc hệ lửa, chỉ nói riêng vũ khí thôi thì cây huyết diễm thương này dã cao đến cấp bậc ba, mấ lưỡi dao băng chỉ mới có bậc hai của Cẩu Thiên Sương căn bản la fkhông thể đông lạnh được nó.
Tất cả mọi người đều thấy Tần Vũ đón đỡ lưỡi dao đầy trời, vừa đánh vừa tiến tới gần Cẩu Thiên Sương.
“Thương pháp của tên này...”
Những người đứng xem đều sững sốt, có thể dùng một cây trường thương ngăn cản hàng trăm nghìn lưỡi dao, khiến cho nó không có cách nào đột phá được lớp phòng ngự của bản thân thì không thể chỉ dựa vào cấp bậc cao là được, ngoài trừ sức mạnh thì thương pháp của Tần Vũ tuyệt đối đã cao đến cấp đại sư!
“Cừ thật, cái tên Tần Vũ này đúng là biến thái!”
Viên Cao kinh ngạc thtố lên, cấp độ thể chất của Tần Vũ không thua gì thấp đại chiến thần thì cũng thôi, không ngờ kỹ xảo chiến đấu của hắn cũng chẳng thua gì những chiến thần có kinh nghiệm chiến đấu phong phú như họ, đây quả thật là một điều rất đáng kinh nagcj.
“Đúng là rất thú vị...”
Khóe miệng của Chu Ngọc cong lên một độ cung yêu mị, xinh đẹp lại nguy hiểm chết người. Viên Cao đứng cạnh cô không khỏi rùng mình một cái, theo bản năng cách xa cô vài bước. Hắn ta hiểu rõ dưới lớp vỏ bọc xinh đẹp của Chu Ngọc chính là một sự nguy hiểm trí mạng, nếu tới gần thì tuyệt đối sẽ mất mạng.
“Lốc xoáy băng sương!”
Nhìn Tần Vũ đi ngược lưỡi dao đang không ngừng đến gần, Cẩu Thiên Sương mặt trầm như nước, sau đó quát khẽ một câu.

Giờ phút này, trong bán kính mấy chục mét tuyết rơi dày đặc, trong không gian vô cùng lạnh lẽo, mặt đất bị cái lạnh nứt toác, chẳng khác gì địa ngục băng đáng sợ nhất!
Năng lượng gien trong cơ thể Cẩu Thiên Sương điên cuồng sôi trào, hắn đang vận dụng sức mạnh của bản thân đến mức tối đa!
Vô số bông tuyết bắt đầu xoay tròn theo lực kéo của một luồng sức mạnh giống như một con lốc xoáy, lấy Tần Vũ làm trung tâm tầng tầng vây lấy hắn.
Tần Vũ thấy thứ tạo nên cơn lốc xoáy băng giá này không phải là những mảnh bông tuyết mà là những tinh thể băng hình kim cương nhỏ xíu, chúng xoay tròn, khuấy động, vừa xoay vừa phóng thích ra một luồng khí lạnh đáng sợ. Tần Vũ đứng ở trung tâm của lốc xoáy, khí lạnh tỏa ra như muốn đóng băng hắn thành một tác phẩm điêu khắc bằng băng. Nhưng ngọn lửa màu tím nhạt bốc lên từ trong cơ thể Tần Vũ lại xoa tan những hơi lạnh muốn đến gần, hơn nữa còn có xu hướng trực tiếp hòa tan cả cái lốc xoáy băng này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận