Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa

Chương 194 - Gia Tăng Cường Hóa

Hai người Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ đang trốn trong khu rừng cách đó hai trăm mét, không khỏi có chút sợ hãi khi thấy sự xuất hiện của Ngũ Độc Thú, nó tựa như được ghép lại từ các bộ phận trên cơ thể của bọ cạp, rết, nhện, tắc kè, rết và các động vật khác, vừa gớm ghiếc vừa quái dị, nhìn vào có cảm giác khó chịu.
Tần Vũ thật sự không biết Ngũ Độc Thú này rốt cuộc là biến dị ra như thế nào, hoặc là nói hình dạng thật sự của nó ra làm sao, thế nhưng lại biến dị ra bộ dạng quái dị như vậy, thật sự là làm khó nó rồi.
Tần Vũ còn ổn , nhưng Tần Tiểu Vũ thấy quái vật kinh tởm như vậy đã sắp nôn ra hết rồi, Tần Vũ nhìn cô, thấp giọng nói:
“Em đến đây tăng cường cường hóa cho anh.”
“Ừm.”
Tần Tiểu Vũ khẽ gật đầu, không thể không nói bộ dạng bên ngoài của Ngũ Độc Thú này quả thực rất có sức sát thương.
Tần Vũ đang suy nghĩ làm thế nào để đối phó với Ngũ Độc Thú, trong lòng hắn thật sự rất sợ Ngũ Độc Thú, Tần Vũ biết độc dược của Ngũ Độc Thú kỳ quái như thế nào, nếu bị độc của nó lây nhiễm thì sẽ phiền toái.
Điều khiến Tần Vũ yên tâm nhất chính là khí tức của Ngũ Độc Thú này rất mạnh, nhưng chỉ là trình độ cấp hai mà thôi, chưa đạt tới cấp ba.
“Nhất định phải đối phó với nó một đòn chí mạng, nếu không sẽ gặp rắc rối đấy!”
Tần Vũ thầm nói, lúc này hắn ở trong bóng tối, Ngũ Độc Thú ở ngoài ánh sáng, cho nên đây sẽ là cơ hội tốt để lén lút tấn công.
“Nếu đánh lén...có người phối hợp…”
Tần Vũ liếc mắt nhìn, liền thấy Hỏa Giáp Trùng Vương bên cạnh Tần Tiểu Vũ, Hỏa Giáp Trùng Vương không khỏi rùng mình một cái.
Không hề nghi ngờ Tần Vũ không thể để Tần Tiểu Vũ mạo hiểm, cho nên trách nhiệm thu hút sự chú ý của Ngũ Độc Thú này người thích hợp nhất chính là Hỏa Giáp Trùng Vương.
Hỏa Giáp Trùng Vương quả thực là thích hợp nhất làm mồi nhử, nó có thân thể khổng lồ, nhìn qua rất hung dữ, sau khi kích hoạt chế độ điên cuồng cộng thêm sự tăng cường cường hóa của Tần Tiểu Vũ, nó chắc chắn sẽ trở thành một hung thủ mà không ai dám coi thường, quan trọng nhất chính là Hỏa Giáp Trùng Vương không sợ chết, cho dù bị thương nặng đến đâu chỉ cần có Tần Tiểu Vũ đều có thể cứu sống lại được.
Tần Vũ nhìn Hỏa Giáp Trùng Vương:
“Một nữa ngươi lao ra chính diện hấp dẫn sự chú ý của nó.”
Hỏa Giáp Trùng Vương nghe vậy mạnh mẽ lắc đầu, điều này khiến Tần Vũ kinh ngạc, hắn có thể cảm giác được Hỏa Giáp Trùng Vương đã trở nên rất khác so với trước đây, Hỏa Giáp Trùng Vương ban đầu có chỉ số IQ nhưng sẽ không bao giờ cao như thế này, tại sao tốc độ tiến hóa của nó lại nhanh như vậy, chẳng lẽ là do sức mạnh của Khống Hồn Chú của Tần Tiểu Vũ sao?
Kể từ khi Hỏa Giáp Trùng Vương suýt chết và được Tần Tiểu Vũ dùng máu cứu chữa nên dường như nó đã tiến hóa, cả chỉ số IQ và sức mạnh đều có những tiến bộ nhất định.
Tần Tiểu Vũ vỗ vỗ đầu của Hỏa Giáp Trùng Vương đầu:
“Sao ngươi dám không nghe lời anh ta?”
Hỏa Giáp Trùng Vương bất đắc dĩ gật đầu, biết dù thế nào đi nữa cũng không thể tránh khỏi việc lấy mạng sống của mình làm mồi nhử.
Ngũ Độc Thú đang chiếu thứ gì đó trong rừng, đột nhiên hai con mắt nhỏ trên đầu tắc kè sáng lên, nó lập tức nằm xuống đất, nhấc một hòn đá dưới gốc cây lên, bên trong có một con rết dài gần bằng cánh tay bị kinh hãi đang cố gắng bò đi, nhưng Ngũ Độc Thú làm sao có thể thả nó đi?
Ngũ Độc Thú vung một chiếc càng ra, một đòn kẹp chặt con rết lớn, con rết hoảng sợ vô cùng, nó dùng cái thân thể dài ngoằng của mình liều mạng giãy giụa, những cặp chân nhọn như lưỡi dao bên hai bên thân mình cắt xéo trên càng của Ngũ Độc Thú, hy vọng nó sẽ buông tha nó.
Tuy nhiên, móng vuốt của Ngũ Độc Thú được bao phủ bởi một lớp mai cứng màu đen, căn bản không thể làm nó bị thương.
Ngũ Độc Thú là vua của các loại độc, nó đặc biệt thích ăn những thứ có độc tố cực cao, cho nên những nơi mà Ngũ Độc Thú xuất hiện đều chứa đầy độc tố, nhưng những độc dược này không dám đến gần Ngũ Độc Thú, nếu không chúng sẽ trở thành nó thức ăn.
Ngũ Độc Thú từ trong miệng phun ra một cái lưỡi dài, quấn quanh con rết lớn này, một chuyện kỳ lạ xảy ra, con rết bị lưỡi của Ngũ Độc Thú quấn lấy, ngược lại nó không có một chút giãy giụa, giống như là bất động như đã chết.
“Xoạt, xoạt, xoạt, xoạt!”
Ngũ Độc Thú lấy miệng nhai, những chiếc răng nhọn trong miệng tạo ra âm thanh vang dội khi cắn vào con rết có vỏ sừng cứng, máu màu xanh chảy đầy trên khuôn mặt của nó, nhưng nó hoàn toàn không quan tâm, ngược lại trên mặt nó tràn đầy hưởng thụ cẩn thận ngặm nhấm con mồi.
“Xì xì!”
Đột nhiên hai cái đầu rắn phía sau Ngũ Độc Thú dùng cái lưỡi phun ra nuốt vào, cùng nhìn về một hướng, cúng đều cảm thấy nhiệt độ nơi đó nóng như thiêu đốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận