Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa

Chương 368 - Tự Xưng Chiến Thần

Khẳng định là có hai thứ này, nhưng trên thực tế họ muốn có sức mạnh không ai có thể địch nổi, chỉ cần có thực lực mạnh mẽ thì họ mới không dễ dàng bỏ cuộc, lúc đó địa vị mới cao được.
Cho nên khi nghe lời hứa hẹn ban cho tài nguyên để chuyển mình trong nửa tháng của Khổng Định Quốc, ánh mắt của cả đám người họ sáng lên, vô cùng phấn khởi.
Giang Hồng đã từ trong đám người bước ra, hắn cười to nói:
“Để ta lên!”
Giang Hồng tiến lên một bước, khí thế mạnh mẽ khiến mọi người không ngừng lùi lại, phải biết rằng Giang Hồng Là người đứng thứ năm trong mười đại chiến thần, sức chiến đấu của hắn tuyệt đối đáng sợ!
“Là chiến thần Giang Hồng đại nhân! Người này chết chắc rồi!”
Trên quảng trường rộng lớn, tất cả mọi người đều đã lùi lại rất xa, thích thú nhìn trận đấu này.
Ngày thường người tiến hoá cũng thường xuyên tranh đấu, nhưng họ trong lúc đó cũng đều biết điểm dừng, nhưng hiện giờ dĩ nhiên cuộc chiến đấu này không phải cuộc tỷ thí bàn luận, mà là cuộc chiến sinh tử, hơn nữa cả hai người trong trận đấu đều không phải người bình thường.
Không cần phải nói, Giang Hồng là người đứng thứ năm trong mười vị chiến thần, sức mạnh của hắn đã ăn sâu vào lòng tất cả những người tiến hóa.
Mà Tần Vũ kia là một người vô cùng thần bí, chuyện về Tần Vũ cũng nhanh chóng lan truyền trong những người tiến hóa có mặt ở đây, Tần Vũ đã đến thành Thiên Mộng khoảng một tuần trước, điều đó có nghĩa là trước đây Tần Vũ là một người tiến hóa độc hành.
Một người tiến hóa độc hành có thể cạnh tranh với những người tiến hóa có tổ chức như họ đã là rất hiếm rồi, huống chi họ mới biết Tần Vũ đã giết hơn sáu trăm người tiến hóa trong một đêm, loại sức chiến đấu này tuyệt đối vô cùng đáng sợ.
Một bên là Giang Hồng, một trong mười vị đại chiến thần hùng mạnh, một bên là Tần Vũ, thâm sâu khó đoán, có thể giết hơn sáu trăm người trong một đêm, trong lúc họ chiến đấu tuyệt đối sẽ làm người ta nhiệt huyết sôi trào.
“Giang Hồng đại nhân cố lên!”
“Đánh bại ác ma đó đi!”
Không biết là ai hô hoán, mà tất cả người tiến hoá đều kêu lớn lên, vì Giang Hồng mà hò hét cổ vũ.
Dù sao Giang Hồng đại diện cho thành Thiên Mông, còn Tần Vũ lại là người xa lạ, hắn đã phạm tội sát hại hàng trăm người tiến hóa, trong mắt họ, Tần Vũ là tội ác không thể tha thứ.
Vẻ mặt Tô Nguyên có chút phức tạp, hắn cũng không la hét theo đám người kia, hắn hiểu tuy rằng Tần Vũ không phải người tốt, nhưng cũng không phải kẻ sát nhân vô lý, trong mắt hắn, Tần Vũ đã giết hơn sáu trăm người, những người tiến hóa đó chắc chắn rất tàn ác, nhưng cũng không thể hiểu được, dù sao họ đều muốn giết Tần Vũ, từ góc độ của Tần Vũ, giết hết họ cũng không có gì sai.
“Những người này…”
Tần Tiểu Vũ nghe thấy tiếng hò hét của những người xung quanh, cô tức giận.
Mà Tần Vũ hoàn toàn không để ý những người này, ánh mắt hắn lạnh lùng chỉ chăm chú nhì Giang Hồng.
Khoé miệng Giang Hồng nhếch lên cười:
“Thằng nhãi kia, ngươi có thể giết chết nhiều người tiến hoá như vậy, chắc chắn là người có bản lĩnh, nhưng ngươi phải biết rằng mười đại chiến thần của chúng ta không cùng đẳng cấp với những người tiến hóa khác, sức mạnh của ta vượt qua cả sức tưởng tượng của ngươi!”
Tần Vũ nhìn hắn, thản nhiên nói:
“Thật sự để mà nói thì… bất cứ kẻ nào trong các ngươi cũng không có tư cách tự xưng là chiến thần.”
Lời Tần Vũ nói là thật, mặc dù nhiều thế lực lớn sẽ tập trung nguồn lực để bồi dưỡng những chiến thần siêu mạnh, thậm chí biến họ thành thần thánh để mọi người ngưỡng mộ và đặt cho họ danh hiệu chiến thần, nhưng thực tế họ không đủ tư cách để được gọi là chiến thần.
Ở hậu thế, những người đủ tư cách được gọi là chiến thần là những người mạnh nhất trong toàn bộ nhân loại, hoặc những người đã được nền văn minh chiến thần phong tặng danh hiệu chiến thần, những người như vậy mới là những chiến thần chân chính!
Mà những người như Giang Hồng, cái tên hắn cũng chưa từng nghe tới, ở trong mắt Tần Vũ chỉ là mạnh hơn người bình thường một chút mà thôi.
“Thật ngạo mạn!”
Sát khí trong mắt Giang Hồng hiện lên.
“Yên tâm, ta sẽ không giết ngươi một cách dễ dàng đâu, ta sẽ biến xương cốt toàn thân ngươi trở thành những mảnh vụn!”
“Vậy đến thử ta xem nào!”
Thái độ Tần Vũ trước sau như một, loại miệt thị này làm cho Giang Hồng tức điên lên.
“Gầm!”
Giang Hồng phát ra tiếng gầm vô cùng giận dữ, bước từng một bước ra, lao về phía Tần Vũ, mỗi bước đi đều khiến mặt đất nứt ra, đáng sợ như dã thú thời cổ , cơ bắp khắp người bành trướng, da dẻ đỏ bừng!
Giang Hồng rống lên như dã thú, dùng một quyền đấm vào Tần Vũ, nắm đấm đỏ như máu, từng đợt khí nóng cuộn lên, cuốn tung bụi đất lên cao mấy mét, nắm tay còn chưa tới, nhưng Tần Vũ đã có thể cảm nhận được luồng áp lực khác thường, đây chính là thực lực đáng sợ của Giang Hồng, người đứng thứ năm ở thành Thiên Mông!
“Cái…cái này quá mạnh rồi!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận