Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa

Chương 314 - Rốt Cuộc Ngươi Là Ai?

Nếu kẻ trước mắt không phải Lý Nguy, vậy Lý Nguy thật sự đã đi đâu rồi? Sắc mặt Cao Kiêu càng tái nhợt, hắn không dám nghĩ tới, cũng không dám tin, lẽ nào Lý Nguy thật đã chết? Dường như Lý Nguy chú ý đến tình huống bên đó, hắn hơi nghiêng đầu qua, liếc nhìn nhóm người Cao Kiêu với đôi mắt đáng sợ, thản nhiên nói:
“Các ngươi ngoan ngoãn đứng ở đó đừng cử động, sau này vẫn còn chỗ phải dùng đến các ngươi, nếu nghe lời đảm bảo các ngươi sẽ hưởng thụ vinh hoa phú quý không ngớt.”
“Ngươi…rốt cuộc ngươi là ai? Tư lệnh…ngươi làm gì tư lệnh rồi?”
Cao Kiêu gầm lên. Lý Nguy như cười như không nhìn họ:
“Hẳn là tối hôm đó các ngươi đã từng gặp ta, còn về Lý Nguy sao…tất nhiên hắn đã…haha.”
Lời nói của Lý Nguy khiến trong lòng nhóm người Cao Kiêu chùn xuống, người trước mặt thật sự không phải tư lệnh của họ!
“Tối đó là ý gì?”
Nhóm người Cao Kiêu cảm thấy nghi ngờ về những lời hắn nói.
“Tên của ta...là Ba Khắc Sắt.”
Lý Nguy...không, nên nói là Ba Khắc Sắt, hắn mỉm cười:
“Cứ gọi ta như vậy đi.”
“Ngươi…”
Cao Kiêu rất kích động, vì người này thật sự không phải Lý Nguy, hắn tên Ba Khắc Sắt, nhưng Lý Nguy thật sự đã đi đâu rồi? Suốt đoạn đường người mà họ bảo vệ hoàn toàn không phải Lý Nguy, mà là Ba Khắc Sắt ư? Nhưng Cao Kiêu vừa muốn hỏi, bên kia đã xảy ra thay đổi kinh người. Thú minh vương bám vào cửa minh giới, đôi đồng tử xanh sẫm lóe lên ánh sáng hưng phấn, vô số rối quỷ, tướng quỷ trong cửa minh giới lúc này đều hoảng hốt tụm lại một chỗ với nhau.
“Vù!”
Thú minh vương bỗng há to miệng, vô số rối quỷ, tướng quỷ thét lên kinh hãi, bị thú minh vương hút qua đó. Thú minh vương mở to cái miệng khổng lồ, hút từng con rối quỷ, tướng quỷ vào trong. Bụng của thú minh vương như cái hang không đáy, nuốt chửng từng con rối quỷ, tướng quỷ như cá voi hút nước, chỉ mới mười mấy giây đã có hơn ba trăm con rối quỷ, tướng quỷ bị nó nuốt trọn. Khí thế của thú minh vương cũng đang dâng lên mãnh liệt, không khí dường như đang chấn động, mười giây nữa trôi qua, cuối cùng thú minh vương mới liếm đầu lưỡi, hài lòng ngừng lại, nó buông móng vuốt ra, xoay người lại. Hơi thở của thú minh vương lúc này đã mạnh hơn rất nhiều, mỗi một hơi thở của nó như muốn áp bức khiến lòng người run rẩy, lớp vảy toàn thân tỏa sáng mờ nhạt, vảy màu vàng kim ở mi tâm nó lại càng sáng lấp lánh. Không nghi ngờ gì nữa, thực lực lúc này của thú minh vương đã tăng vọt đến một mức độ khoa trương! Minh Linh cười điên cuồng:
“Đồ kiến hôi, ngươi sẽ phải trả giá lớn vì sự ngông cuồng của mình, thú minh vương xé nát hắn ra cho ta!”
“Grừ!”
Cơ thể thú minh vương khẽ nhúc nhích.
“Xùy!”
Không khí bị xé rách phát ra một loạt tiếng nổ vang, nhoáng cái nó đã xuất hiện trước mặt Ba Khắc Sắt, vung móng vuốt đánh xuống với tốc độ và sức mạnh gấp đôi trước đây. Ba Khắc Sắt tung người nhảy lên, nhưng ngay sau đó móng vuốt còn lại của thú minh vương đã vồ tới với tốc độ khó tin!
“Bùm!”
Lần này cuối cùng Ba Khắc Sắt không tránh kịp, móng vuốt của thú minh vương đập mạnh lên người hắn, cơ thể Ba Khắc Sắt bay ra ngoài như một viên đạn pháo.
“Bùm!”
Sức mạnh của thú minh vương khủng khiếp đến mức nào? Ba Khắc Sắt bay ra ngoài hơn trăm mét, rơi xuống đất, cả không gian rèn luyện dường như đang chấn động.
“Hắn...hắn thất bại rồi?”
Nhóm người Chu Cường, Tôn Bằng nuốt nước bọt, với họ mà nói, một người bỗng thể hiện thực lực siêu mạnh chính là cứu tinh duy nhất của họ, giờ đây lại bị thú minh vương đáng sợ đánh trúng, nhìn thế nào cũng không có kết cục tốt.
“Hừ, kiến hôi!”
Minh Vương lạnh nhạt lên tiếng.
“Có chút thú vị.”
Nhưng bỗng dưng một bóng người chậm rãi bò dậy khỏi hố sâu trong bụi mù, làn khói tan đi, lộ ra cơ thể chảy máu đầm đìa của Ba Khắc Sắt. Vết thương của Ba Khắc Sắt lúc này khiến người ta kinh hãi, toàn thân hắn đầy vết nứt, đầu cũng nứt ra, dịch não trắng xám chảy ra ngoài, dù là vậy hắn cũng chẳng thèm để ý mà chế nhạo:
“Kiến hôi? Với ta thì ngươi mới là kiến hôi, ta sẽ để ngươi biết có vài sự tồn tại vĩ đại ngươi không thể nào hiểu được, là thứ ngươi phải quỳ lạy ngước nhìn lêncao!”
Minh Linh ngạc nhiên khi Ba Khắc Sắt bị thú minh vương đánh trúng chính diện nhưng lại không chết, nó vốn tưởng mình đã đủ ngông cuồng rồi, nhưng cái tên Ba Khắc Sắt đột nhiên xuất hiện này dường như giống hệt nó, đều coi trời bằng vung, tự cho mình là thần. Ba Khắc Sắt lắc đầu:
“Cơ thể này không thể bị hủy được, sau này ta vẫn còn chỗ phải dùng đến, bỏ đi, ta dùng bản thể chơi với ngươi vậy, làm nóng người cũng đủ rồi.”
“Bản thể?”
Minh Linh không hiểu lời nói của Ba Khắc Sắt, mà lúc này cơ thể Ba Khắc Sắt lại bắt đầu xảy ra thay đổi đáng sợ.
“Lách tách!”
Đầu Ba Khắc Sắt bỗng nứt ra, có thứ gì đó từ bên trong chui ra ngoài, sau khi nhìn rõ thứ đó, vài người không nhịn được buồn nôn, bởi vì dáng vẻ thứ đó thật sự rất ghê tởm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận