Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa

Chương 79 - Giả Thần Giả Quỷ

Hắn vừa nói ra những lời này, bốn người còn đang gom củi nhóm lửa đều khựng lại, trên mặt họ tràn ngập vẻ khiếp sợ, vì đúng như những gì Tần Vũ nói, trong bốn người họ, râu quai nón là người mạnh nhất, trước khi tận thế, hắn ta từng luyện quyền thuật.
Hơn nữa...sao hắn lại có thể phát hiện ra bốn người họ là tiến hỏa giả vậy? Biết tất cả họ đều là tiến hóa giả, vậy mà hắn còn nói với giọng điệu khinh thường như thế sao?
Lần này thì cho dù là một tên ngốc thì cũng biết hai người Tần Vũ chắc chắn không phải loại người bình thường, ít nhất có khả năng họ cũng là tiến hóa giả, hơn nữa thực lực còn không yếu!
Sắc mặt Lý Tùng thay đổi liên tục, có chút khó coi, lúc nãy đối phương có thái độ như thế rõ ràng là không hề sợ hãi, vì hắn thật sự chẳng thèm đặt hắn ta vào mắt!

“Hừ, nói không chừng hắn chỉ đoán mò mà thôi!”
Lý Tùng có chút không phục hừ lạnh nói, nhưng đến cả hắn ta cũng không tin nổi những lời này, có thể đoán mò trúng chuyện họ đều là tiến hỏa giả, nhưng không lẽ hắn còn có thể đoán mò được chuyện trong bốn người họ chỉ có đại ca từng luyện qua thuật đấu vật sao?
Bốn người ở đối diện rõ ràng đều có chút hoảng sợ không thôi, không biết đã gặp phải thần thánh phương nào, so với bầu không khí nặng nề của mấy người họ, hai người Tần Vũ lại ăn uống vô cùng vui vẻ, không có chút mất tự nhiên nào.
Nhưng bốn người kia cũng đã phát hiện, nếu không chủ động đi kiếm chuyện với đối phương thì người ta sẽ không để ý đến họ, chỉ cần hai bên không có xung đột, nước giếng không phạm nước sông là được rồi, bốn người đều im lặng đốt lửa lên sau đó ngồi vây xung quanh ăn cơm, họ chỉ lấy ra một ít bánh nén khô linh tinh thôi.
Vài phút trôi qua, mưa máu càng lúc càng lúc càng lớn, hạt mưa rơi xuống mặt đất phát ra tiếng tí tách, khiến cho trong phòng càng có vẻ yên lặng hơn.
“Nhất kiếm quang hàn thập cửu châu, chính là người sáng chói giống như ta, mọi người có khỏe không?”
Nhưng đúng lúc này, cửa sắt bị đẩy ra, một người lớn tiếng nói.
Một bóng người xuất hiện ở trước cửa, tất cả mọi người yên lặng ở trong phòng đều nghiêm mặt, ai nấy đều đề phòng.
Ánh mắt Lý Tùng lạnh lùng nói:
“Là ai? Giả thần giả quỷ.”
“Ầm ầm!”
Một tia sét xẹt qua, chiếu sáng nhà khi sáng như ban ngày.
“Đậu mớ!”
Người kia vốn còn đang ngẩng đầu ưỡn ngực cực kỳ khí thế, nhưng dường như không ngờ sẽ đột nhiên có sấm sét nổ vang, hắn ta giật mình hoảng sợ run nhẹ, hình như đã ý thức được bản thân mất mặt, hắn ta xấu hổ gãi đầu nói:
“Ặc, ta chỉ đi ngang qua trú mưa mà thôi.”
Mà lúc này Tần Vũ cũng đã thấy rõ gương mặt của người này, là một thiếu niên chừng mười tám mười chín tuổi, trạc tuổi của hắn, gương mặt có phần xinh xắn, lúc này hắn lại lộ ra vẻ xấu hổ làm người ta có chút buồn cười, toàn thân hắn ta bị mưa xối ướt nhẹp, còn đang đau đến run rẩy, nhưng lại cố nhịn không kêu rên thành tiếng.
“Hừ, chỗ này không hoan nghênh ngươi, muốn trú mưa thì kiếm chỗ khác đi!”
Lý Tùng nhìn thiếu niên này hừ lạnh, không hề khách sáo nói.
Thiếu niên nghe thế lại trợn trắng mắt, dựng ngón giữa về phía hắn ta:
“Ngươi là ai? Đây là nhà của ngươi hả? Ta cứ thích ở đây trú mưa đó, ngươi có giỏi thì nhào lên cắn ta đi!”
“Phụt!”
Tần Tiểu Vũ không khỏi bật cười, cảm thấy vô cùng hả giận, tên Lý Tùng này đúng là quá xui xẻo, toàn gặp được mấy người không thèm nể nang gì hắn ta.
“Ngươi...”
Lý Tùng giận dữ, đang định nổi giận.
“Được rồi, bớt nói lại đi!”
Râu quai nón trách mắng, trong giọng điệu đã có chút tức giận, tên Lý Tùng này có tính cách rất xấu, hắn ta là người gây chuyện nhiều nhất.
Lý Tùng cắn chặt răng, nhưng sợ râu quai nón cho nên vẫn cố nhịn xuống.
Mà thiếu niên chỉ nhìn thoáng qua đã thấy Tần Tiểu Vũ đang cười, ánh mắt hắn ta sáng lên, vội vàng chạy đến, lộ ra vẻ mặt chân thành nói:
“Chị đẹp, chị đẹp quá à! Còn đẹp hơn tiên nữ nữa!”
“Ặc...Cảm ơn.”
Tần Tiểu Vũ không ngờ thiếu niên này sẽ khen cô như thế, hơn nữa gương mặt của hắn ta vô cùng chân thành tha thiết, cho người ta có cảm giác hắn vô cùng chân thành, cô có hơi xấu hổ.
“Woa! Mì gói! Có thể chia cho ta một chút không? Cả ngày hôm nay ta chưa ăn cái gì, bây giờ kiếm đồ ăn càng lúc càng khó, sớm muộn gì cũng sẽ chết đói.”
Thiếu niên thấy hai người, lại ngửi được mùi hương, hai mắt lập tức nổ đom đóm.
“Được rồi, chỉ có thể nhường cho ngươi một gói, chúng ta cũng không còn lại bao nhiêu.”
Tần Tiểu Vũ nhìn Tần Vũ, thấy Tần Vũ không phản đối, cô lập tức gật đầu đưa cho hắn ta một gói mì ăn liền.
“Cảm ơn cảm ơn, ta tên là Địch Thiếu Phong, còn chưa hỏi tên của hai người nữa, hai người đúng là người tốt mà!”
Thiếu niên vội vàng nhận lấy, lộ ra vẻ cảm ơn nói.
“Ta tên là Tần Tiểu Vũ, đây là Tần Vũ, anh của ta.”
Tần Tiểu Vũ giới thiệu, đồng thời cũng cảm thấy tên Địch Thiếu Phong này rất tự quen thuộc, nhưng lại không làm cho người ta cảm thấy khó chịu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận