Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa

Chương 481 - Náo Loạn

Nhưng nhờ ẩn mình trong lều, những dị thú này không nhận ra rằng không gian rộng rãi trên tuyết kia thực ra có người ở, nếu không họ sẽ bị chúng quấy rầy giấc ngủ, tâm trạng sẽ cực kỳ khó chịu.
Ngày mới đến, bình minh ló dạng, bên ngoài tuyết đã bớt đi một chút, Tần Vũ đột nhiên mở mắt, ngay cả Tấn Tiểu Vũ cũng mở mắt ra, hắn cảm thấy mặt đất khẽ rung chuyển, có thứ gì đó đang đến gần.
Hai người Tần Vũ vội vàng rời giường, Phùng Tử Kiệt cũng chui ra từ trong lều, cậu nhóc kinh ngạc nhìn đằng xa.
"Cái gì vậy?" Tần Tiểu Vũ trầm giọng nói.
"Là dị thú." Tần Vũ có chút nghiêm trọng nói, mặt đất đang rung chuyển, chính cảm giác chấn động này đã khiến họ tỉnh lại.
Phùng Tử Kiệt nghe vậy, hít một hơi lạnh:
"Dị thú nào mà có thể gây ra náo loạn như vậy?"
Tấn Vũ lắc đầu nói:
“Nó đang tiến về phía chúng ta.”
Ở phía xa, giữa gió tuyết, một con thú khổng lồ khổng lồ đang nhanh chóng đến gần, con thú này có hình thể to lớn khủng, phải cao khoảng ba tầng lầu!
Khi nó đến gần, Tần Vũ và mọi người cũng thấy rõ ràng bộ dáng của con dị thú này. Đó là một con báo trắng như tuyết, dù có là khủng long bạo chúa thì đứng trước mặt nó thì cũng chỉ giống như một món đồ chơi. .
Trên môi báo tuyết này có hai chiếc răng nanh nhọn hoắt, một đôi mắt màu xanh đậm nhìn chăm chú vào đám người Tần Vũ. Đôi mắt của nó chứa đầy sự tàn nhẫn, độc ác làm người nhìn theo bản năng sẽ sinh ra cảm giác sợ hãi.
“Hay lắm...Cảm giác mạnh mẽ thé này . . " Phùng Tử Kiệt nghiến răng nghiến lợi, cậu cảm thấy hai chân mình có chút run rẩy, khí tức của con báo tuyết khổng lồ này thật sự quá đáng sợ, chỉ phóng ra một ít khí thế thôi cũng đã khiến cậu thấy áp lực không kịp thở.
Mạnh, con báo tuyết này quá mạnh! Nó hoàn toàn có thể khiến người ta mất đi ý niệm phản kháng.
Ánh mắt Tần Vũ cũng rất ngưng trọng, thể chất con ​​báo tuyết này đã tiến hóa chín mươi lần, thành một con quái vật cấp ba đáng sợ!
Quả nhiên là Phi Tuyết Cảnh, chỉ một ngày dạo chơi nơi hoang dã này đã gặp phải một con dị thú đáng sợ như vậy.
Tần Vũ cũng thấy con báo tuyết rõ ràng đang hướng về phía họ. Dị thú cấp hai rất khó phát hiện ra lều trại ẩn giấu, nhưng ở cấp độ sinh mạng của báo tuyết cấp ba thì điều này không có gì lạ, ba người Tần Vũ trốn trong lều bạt này quá dễ để nó phát hiện
Trên thực tế, loài dị thú có hình thể to lớn giống như báo tuyết bình thường không tấn công những người đang đơn dộc, bởi vì hình dáng của chúng quá to lớn, con người cho chúng nhét răng còn chưa đủ chứ đừng nói là lấp đầy bụng.
Nhưng tất nhiên vẫn có ngoại lệ, giống như bây giờ, con báo tuyết này không phải đang tìm kiếm thức ăn mà nó để mắt tới họ vì cả ba người đều là tiến hóa giả!
Tại sao tốc độ tiến hoá của dị thú ở đây lại nhanh như vậy? Bởi vì mỗi ngày chúng đều được ăn no với số lượng nhiều, giống như con báo tuyết trước mặt, mỗi bữa có thể ăn cả đống thức ăn, năng lượng mới trở nên khổng lồ như vậy, giúp chúng tiến hóa nhanh chóng.
Mục đích mà dị thú to lớn tấn công con người không phải là để lấp đầy dạ dày mà là để nuốt chửng và thu được những gen đặc thù trong cơ thể của những tiến hoá giả ấy, điều này có thể thúc đẩy sự tiến hóa của chúng! Tiến hoá giả càng mạnh thì càng có lợi cho quá trình tiến hoá!

Hiển nhiên, con báo tuyết này đang nhìn chằm chằm vào nhóm Tần Vũ, nói chính xác, nó nhìn chằm chằm vào Tần Tiểu Vũ, đôi mắt to của nó tập trung vào Tần Tiểu Vũ, nó cũng cảm nhận được sự đặc biệt của Tần Tiểu Vũ, trực giác bẩm sinh của báo tuyết nói với nó, chỉ cần nó nuốt chửng cô gái loài người trước mặt này, nó sẽ tạo ra một sự biến đổi không thể tưởng tượng được!
"Mọi người lùi lại một chút."
Tần Vũ chậm rãi nói, ánh mắt lóe lên ý chì chiến đấu mãnh liệt, đối thủ mạnh như vậy khiến máu trong hắn sục sôi, quả nhiên, điều hắn đang nghĩ đến lúc này không phải là chạy trốn, mà là chủ động tấn công! Giết chết con thú khổng lồ này!
"Cẩn thận."
Tần Tiểu Vũ gật đầu, mặc dù con thú khổng lồ trước mặt này rất đáng sợ, sức mạnh của nó gấp khoảng chín mươi lần, sức mạnh ấy có thể tiêu diệt mấy căn cứ vũ khí nóng, nhưng họ cũng không yếu!
"Anh Tần, cố lên!"
Phùng Tử Kiệt vẫy vẫy bàn tay nhỏ bé của mình, rất hưng phấn, dùng sức người thách thức một con dị thú khổng lồ đáng sợ như vậy, chỉ có một người mạnh mẽ như Tần Vũ mới dám làm.
Báo tuyết nhanh chóng tiến đến, nhanh như một bóng ma, đúng lúc này, chân Tần Vũ giẫm lên tuyết, ngọn lửa màu tím bốc lên trên lòng bàn chân, mặt đất phủ đầy tuyết đột nhiên chìm xuống một cái hố lớn, Tần Vũ với tốc độ còn nhanh hơn cả âm thanh llao lên trời, mạnh mẽ lao đến muốn giết báo tuyết!
Bạn cần đăng nhập để bình luận