Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa

Chương 208 - Nồi Thịt

“Sao vậy, mau vào nhà đi chứ.”
Người đàn ông mặt vàng bày ra dáng vẻ nghi ngờ, sau đó liền dẫn đầu cùng người đàn ông cường tráng đi vào bên trong nhà.
Tần Tiểu Vũ liếc mắt nhìn Tần Vũ một cái, họ đi theo vào trong nhà, bên trong nhà đặt một cái nồi lớn trông vô cùng bắt mắt, cái nồi này lớn thực sự, bên dưới nồi là củi lửa cháy đỏ hừng hực, trong nồi nước sôi bốc hơi lên cuồn cuộn, mùi hương thịt ban nãy truyền đến là từ trong nồi này.
Một phụ nữ trung niên trên người đầy vết bẩn ngồi ở bên cạnh chiếc nồi đang chiêm thêm củi lửa, lúc này cô ta ngẩng đầu lên, để lộ ra một gương mặt gầy gò, cô ta bật cười hề hề ngờ nghệch nói:
“Đại Tráng à, lại có người tới rồi hả, gọi bọn họ đến đây cùng ngồi xuống đi, sắp ăn cơm rồi đây.”
Song, hai người đều không hề động đậy, Tần Tiểu Vũ ngơ ngác nhìn thứ bên trong nồi, bỗng nhiên có một vật gì đó nổi lên trên, đó là một ngón tay, ngón tay đã bị nấu đến nát nhừ, cô cảm giác có một trận buồn nôn dâng lên, lắp bắp nói:
“Bên… bên trong nồi đang nấu gì vậy?”
Người đàn ông mặt vàng cười khà khà, tên cường tráng kia cũng nở nụ cười quái dị, còn người phụ nữ trung niên thì lại trừng đôi mắt khô vàng, hô lớn lên như người có tố chất thần kinh vậy:
“Con bé kia, ngươi đang chê cơm của bà đây nấu không ngon có đúng không?”
Cô ta há miệng để lộ ra hàm răng ố vàng, sắc mặt hung tợn nhấc con dao đồ tể dính đầy máu dưới đất lên, vẻ mặt độc ác đến cực điểm.
“Ầm!”
Cánh cửa nhà đã bị đóng chặt lại, trong nhà chợt tối sầm xuống, chỉ có thể dựa vào tia sáng từ những ngọn lửa nhảy múa bên trong bếp lửa.
“Hê hê, hai vị, cùng đến ăn một ít nhé?”
Người đàn ông mặt vàng đi đến bên cạnh cái nồi, sau đó dùng một đôi đũa dài gắp lấy một thứ bên trong nồi, Tần Tiểu Vũ sau khi thấy thứ đó đã trực tiếp nôn khan.
Thứ đó rõ ràng là một đoạn cánh tay dài hơn mười centimets, bên trên còn tỏa ra mùi thịt thơm đến mê người, nhưng cũng chính mùi hương này khiến cho Tần Tiểu Vũ ghê tởm đến nôn ra ngoài, bởi vì cánh tay này chắc chắn là của một con người!
“Cái này chặt hơi to rồi, còn chưa chín đấy…’
Người đàn ông mặt vàng bỏ đoạn cánh tay đó vào lại bên trong nồi, sau đó đi vào bên trong căn phòng nhỏ bên cạnh, sau khi đi ra khỏi phòng trên tay hắn ta còn cầm theo một con dao sắc đến phát sáng.
“Nhưng một lát nữa ta sẽ chặt các ngươi thành từng khúc nhỏ một chút.”
Hắn ta nhe răng cười, mà con dao đồ tể đẫm máu trong tay người phụ nữ trung niên kia dường như còn đang nhỏ máu tươi, còn gã cường tráng nọ thì đang chắn lại ở cửa vào, vẻ mặt lạnh lùng nhìn chằm chằm vào hai người họ.
Trong phòng hết sức tối tăm, chỉ có ánh lửa dập dìu chiếu rọi lên gương mặt của ba người họ, ghê tởm và hung tợn như loài ma quỷ.
“Ngươi… các ngươi…”
Tần Tiểu Vũ cảm thấy không còn chút sức lực nào, cô không thể tưởng tượng được những người này lại có thể… ăn thịt người?
Tần Vũ trầm mặc một hồi lâu, lúc này mới nhàn nhạt lên tiếng:
“Chúng ta đi thôi.”
Người ăn thịt người, chuyện thế này chỉ xảy ra khi con người bị đói đến mức cực hạn mới có, bất kể là thời chiến loạn ở cổ đại, tai họa hạn hán, hay là trong tận thế đều sẽ thiếu thốn đồ ăn, con người không được ăn thì sẽ đói chết, đói đến cực hạn thì cho dù là người có tự xưng mình lương thiện tốt bụng cũng sẽ làm ra chuyện điên cuồng hết cỡ thế này.
Ngay từ đầu Tần Vũ đã thấy nghi ngờ vì sao lại có mùi thịt, suy cho cùng hiện tại cũng mới là tháng thứ ba kể từ khi bắt đầu tận thế, bọn họ tìm đâu ra thịt để ăn chứ? Tần Vũ chú ý tới nét kỳ lạ của người đàn ông mặt vàng kia, đồng thời còn ngửi thấy mùi máu tanh từ trong miệng hắn ta, hắn mơ hồ có thể hiểu rõ được, những người này rõ ràng đã dựa vào việc ăn thịt người để tiếp tục sống!
Chuyện người ăn thịt người cũng không phải là lần đầu tiên Tần Vũ thấy, ở Kỷ nguyên hắc ám mà hắn sinh sống trước đó, chuyện đổi con cái lấy đồ ăn hắn cũng đã từng gặp, chỉ là hắn cũng không ngờ tới tận thế mới bắt đầu còn chưa đến ba tháng mà đã xảy ra chuyện thế này rồi.
Ba người họ là dân bản địa sống ở huyện Hồng Tùng, người đàn ông cường tráng và phụ nữ trung niên kia là vợ chồng, còn gã mặt vàng chính là em trai của họ, sau khi tận thế xảy đến, nơi này đã xảy ra những chuyện vô cùng kỳ dị dẫn đến việc đồ ăn thức uống cực kỳ khó tìm, trẻ con người nhà của bọn họ cũng đều đói đến chết.
Trong tình huống đói đến cực hạn, bọn họ dần dần phát điên, bọn họ không cam lòng chết đi mà chỉ muốn tiếp tục sống sót, cho dù phải sống trong tình cảnh người không ra người, quỷ không ra quỷ!
Thế là bọn họ đã đưa ra một quyết định hết sức điên cuồng, đó chính là giết chết người khác và lấy máu thịt của họ để làm thức ăn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận