Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa

Chương 69 - Lập Tức Giận Dữ

Chỉ trong một ngày, vì Trương Phong chịu đả kích cực lớn nên toàn thân hắn hoàn toàn điên rồi, làm ra chuyện như vậy hắn còn chưa hả giận, quyết định tra tấn Bạch Thiên Hào, Bạch Tiểu Na cho tới chết.
"Nếu không phải là các ngươi…”
Trương Phong điên cuồng lao về phía Bạch Tiểu Na.
Bạch Thiên Hào ngồi trên một cái ghế khác thấy cảnh này thì lòng nóng như lửa đốt, thế nhưng lão ta căn bản không nhúc nhích được, lão tức giận nói:
"Trương Phong, nếu ngươi còn là đàn ông thì nhắm vào ta! Ức hiếp một cô gái nhỏ thì có gì tài ba chứ!"
"Hả?"
Trương Phong ngừng lại, hắn chậm rãi quay đầu lại, bên trên khuôn mặt tái nhợt được đã phủ lên một nụ cười lạnh lùng:
"Lão già đáng chết, suýt nữa là ta quên mất, trước kia lúc ta theo đuổi Bạch Tiểu Na ngươi đã đánh ta một trận, còn cảnh cáo ta tránh xa cô ta chút, thân thế Trương Phong ta hiển hách, có chỗ nào không xứng với cô ta chứ?"
Rất lâu trước đó Trương Phong đã phải lòng Bạch Tiểu Na, thể là bắt đầu theo đuổi cô, thế nhưng Bạch Tiểu Na lại biết Trương Phong này là một thiếu gia ăn chơi nên cô liền từ chối, Trương Phong chẳng những không có từ bỏ, ngược lại càng dây dưa đến cùng với Bạch Tiểu Na khiến cô thấy phiền vô cùng.
Bạch Thiên Hào biết được chuyện này nên lập tức giận dữ, lão có nghe nói qua tên Trương Phong này, đổi bạn gái như thay quần áo, nghe nói còn có mấy người chưa thành niên lại bị hắn làm cho mang thai rồi bị ép phá thai, hắn đương nhiên sẽ không để cho đứa con gái duy nhất của mình bị Trương Phong chà đạp, thế là lão đã tìm được Trương Phong, đừng thấy Bạch Thiên Hào lớn tuổi, nhưng lão đã luyện qua võ thuật cổ nên đánh Trương Phong dễ như chơi, thế là Trương Phong bị lão đánh cho một trận.
Từ đó về sau mặc dù Trương Phong vẫn chưa từ bỏ ý định, nhưng cũng không dám quá dây dưa.
"Rất tốt, đã như vậy thì ta chiêu đãi ngươi trước!"
Trương Phong lạnh lùng cười nói.
Bạch Thiên Hào đã chứng kiến thủ đoạn tàn nhẫn của Trương Phong, lão biết rõ đã rơi vào trong tay của tên điên Trương Phong thì chắc chắn không có khả năng may mắn sống sót, nhưng thân là một người luyện võ, cho dù có chết cũng phải chết có khí tiết, lão hừ lạnh nói:
"Trương Phong, Bạch Thiên Hào ta cả đời này cũng coi như đi qua bao sóng to gió lớn, ngươi có thủ đoạn gì chịu trách nhiệm đến, ta Bạch Thiên Hào nếu nói quả một chút nhíu mày cũng không phải là hảo hán!"
"Không...Đừng..."
Bạch Tiểu Na lo lắng nói, cô muôn nhào qua, nhưng lại không nhúc nhích được, một cảm giác tuyệt vọng tràn ngập trong lòng cô.
"Là ai? Dừng lại đừng nhúc nhích!"
Bên ngoài cửa câu lạc bộ tư nhân Phong Nguyệt có hai vị khách không mời mà đến, một người là Tần Vũ, người còn lại là Tần Tiểu Vũ, dọc theo dấu vết trên mặt đường, cuối cùng bọn họ cũng tìm được nơi này, bảo vệ cổng thấy hai người thì lập tức quát lên dừng lại.
"Trương Phong có ở đây không? Ta muốn gặp hắn."
Tần Vũ lạnh lùng hỏi nói.
"Haha, minh chủ đại nhân mà ngươi muốn gặp là gặp sao?"
Đội trưởng đội bảo vệ kia cười lạnh nói.
Đội trưởng đội bảo vệ bỗng nhiên thấy Tần Tiểu Vũ trẻ trung xinh đẹp thì lập tức mắt sáng lên, hắn còn không biết nên làm sao để nịnh nọt thủ lĩnh mới đây, nếu dâng người đẹp trước mắt này lên thì không phải đúng lúc sao? Hơn nữa dù tân minh chủ họ không thích kiểu mỹ nữ này thì anh em họ cũng không kén ăn.
Với lại nếu tân minh chủ cũng là gay giống Lý Đại Sơn thì không phải cũng có tên nhóc trước mặt này à? Mặc dù không phải là ngọt thịt nhưng cũng cao lớn đẹp trai đó chứ.
"Các ngươi tới đúng lúc lắm, đã tới rồi thì đừng đi nữa!"
Mấy tên bảo vệ này cười quái dị với nhau, nhìn về phía hai người với ánh mắt tràn đầy thương hại.
"Là chính các ngươi tự tìm đường chết thôi!"
Cho dù là Tần Tiểu Vũ thì cũng đã nhận ra ác ý của những người này, chớ nói chi là Tần Vũ, trong mắt Tần Vũ hiện lên sự lạnh lùng tàn nhẫn.

Đội trưởng đội bảo vệ kia đã nhận ra có gì đó không đúng, một cảm giác hết sức nguy hiểm dấy lên trong lòng hắn, hắn vô thức đưa tay ra rút súng lục bên hông, nhưng tay hắn còn chưa kịp chạm vào cây súng ngắn vắt bên hông thì côn sắt trong tay Tần Vũ đã đâm xuyên qua cổ họng hắn.
"Ặc..ặc…”
Toàn thân đội trưởng đội bảo vệ run rẩy, giữa cổ họng hắn phát ra tiếng rên rỉ yếu ớt, con ngươi hắn co vào rồi từ từ ngã xuống mặt đất.
Thể cất cấp 16 của Tần Vũ mang tới một tốc độ kinh khủng tới cực độ, căn bản không phải dạng người bình thường có thể thấy được, Tần Vũ muốn giết tên đội trưởng đội bảo vệ này, ngay cả tư cách hơi phản kháng một tí tư cách hắn ta cũng không có.
"Đại...Mọi người cùng nhau xông lên!"
Sau khi mấy bảo vệ còn lại ngu ngơ vài giây thì có người phản ứng lại quát to lên.
Nhưng hắn vừa dứt lời, trên yết hầu lại truyền đến cơn đau đớn, chẳng biết từ lúc nào mà một cái bóng tử thần đã xuất hiện ở trước mặt hắn, thứ cuối cùng mà hắn thấy là hai con người vô tình và lạnh lùng.
"Ma...Ma quỷ!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận