Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa

Chương 180 - Ngũ Độc Thú

"Quả nhiên..."
Tần Vũ vừa mới ngửi thấy cái gì đó, hắn nghe được tiếng la hét của Lâm Phong, quay đầu lại nhìn hắn rồi nóii:
"Các ngươi đi trước đi,lát sau ta sẽ đuổi kịp các ngươi. ”
Lâm Phong có phần không hiểu vì sao Tần Vũ không chịu đi ngay, nhưng hắn biết Tần Vũ nhất định là có lý do của hắn, hiện tại thú độc trên đường tấn công càng lúc càng hung hãn, hắn cũng chỉ có thể quay đầu lại chuyên tâm đối phó.

"Tại sao chúng ta không đi?"
Đạo Diệc và Tần Tiểu Vũ đều hơi nghi hoặc.
Tần Vũ không trả lời mà hỏi ngược lại:
"Các ngươi ngửi thấy không, có một mùi thơm nhàn nhạt."
"Mùi thơm? Không thể nào, ngược lại ta ngửi thấy mùi hôi thối."
Đạo Diệc cũng có chút ngạc nhiên, bốn phía đều là sâu bọ và rắn rít, trong không khí tràn lan cái mùi làm cho người ta ngửi thấy đã muốn nôn, lấy đâu ra mùi thơm?
Trái lại, Tần Tiểu Vũ cẩn thận ngửi ngửi, cô có chút ngạc nhiên nói:
"Đúng thật, có một mùi hương, tuy rất nhạt, nhưng quả thật tồn tại."
Tần Vũ chớp chớp ánh mắt:
"Nơi này sẽ có nhiều thú độc như rắn, bọ cạp, nhện, cóc tụ tập như vậy, nếu như ta đoán không sai, thì có một con ngũ độc thú đang khống chế chúng."
“Ngũ độc thú?”
Tần Tiểu Vũ lẫn Đạo Diệc đều tỏ vẻ nghi hoặc.
Tần Vũ mang giọng điệu có chút hưng phấn nói:
"Nghe đồn ngũ độc thú là Vạn Độc chi vương, nó có thể khống chế các loại thú độc, sức mạnh cũng rất to lớn, trong người nó có một viên Ngũ Độc Châu, nếu nuốt vào sẽ có năng lực chống lại vạn loại độc, hơn nữa còn giúp cho những đòn công kích của người nuốt nó mang theo độc tố, là bảo vật hiếm có!"
Kỷ nguyên hắc ám trăm năm sau tận thế, Tần Vũ từng nghe nói qua truyền thuyết về ngũ độc thú, ngũ độc thú này vô cùng mạnh mẽ, nó có năm loại sức mạnh! Đương nhiên, đây chỉ là phóng đại, sự thật năng lực của nó chỉ có một loại, đó chính là độc!
Nhưng độc của nó có năm loại hiệu quả khác nhau, loại nào cũng có công hiệu rất tuyệt vời, trên chiến bảng top 100 cường giả mạnh nhất thế giới ở đời sau có một vị siêu cấp cường giả nhập bảng, theo truyền thuyết hắn chính là người đã chiếm được một viên Ngũ Độc Châu, từ khi ấy về sau sức mạnh hắn nhảy vọt!
Bởi vì chỉ cần nuốt vào ngũ độc châu không chỉ có thể đạt được khả năng kháng mọi loại độc, còn có thể nắm giữ năng lực độc tố của ngũ độc thú!
Tiến hoá giả một khi nuốt ngũ độc châu, dù nắm giữ năng lực độc tố không bằng năng lực độc tố như Ngũ Độc Thú, nhưng chỉ cần có được ba đến năm phần sức mạnh của nó cũng đủ để thực lực của người đó nhảy vọt một bướclớn.
Cho nên Tần Vũ mới hưng phấn như thế, nghe đồn ngũ độc thú mặc dù là thú kịch độc, nhưng thân nó lại tản mát ra một làn hương thơm nhàn nhạt, mặc dù nhạt, nhưng mùi hương này lại có thể truyền rất xa, chỉ cần theo mùi hương này là có thể tìm được Ngũ độc thú, sở dĩ chỉ có mình Đạo Diệc không ngửi thấy là vì hắn mới chỉ là tiến hoá giả cấp một, khứu giác kém xa hai người Tần Vũ.
Đạo Diệc và Tần Tiểu Vũ mặc dù vẫn không rõ ngũ độc thú là cái quái gì, nhưng cũng đã biết nguyên nhân Tần Vũ ở lại không đi chính là do thế.
"Tần huynh đệ, thôi quên đi, ngươi xem..."
Đạo Diệc do dự một chút, hắn nhìn bốn phía bao vây bởi thú độc mà cười khổ nói.
Những binh sĩ vừa đánh vừa lui, muốn đi theo xe của Lý Nguy rút đi, nhưng làm sao dễ dàng như vậy, rắn, bọ cạp, cóc, rết đều đã vây quanh bốn phía, ngăn cản bước chân của bọn họ.
Một binh sĩ cầm súng đen đập vào đầu một con rắn lớn đang di chuyển, hắn còn chưa kịp chĩa họng vào mục tiêu tiếp theo, đã cảm giác trước mắt tối sầm, sau đó hắn thấy một khuôn mặt xấu xí đối diện với hắn, đây rõ ràng là một con cóc toàn thân mọc đầy mủ, to bằng cái miệng bát, toàn thân nó đều là màu xanh lá cây, tỏa ra một hơi thở buồn nôn.
"Ah! Đừng!"
Hai má con cóc phồng lên, binh sĩ kia dường như ý thức được cái gì đó, hoảng sợ kêu to.
"Phốc!"
Miệng cóc mở ra cực lớn, một ngụm độc khí màu xanh biếc phun lên mặt hắn, hắn đau đớn ngã xuống đất, trông mặt mặt hắn giống như bị tạt axit sulfuric, bắt đầu bị ăn mòn cực nhanh, từng khối thịt bị ăn mòn, một đống thịt thối rữa rơi xuống từ mặt hắn, ngay cả tròng mắt cũng bị khí độc làm tan chảy, lộ ra xương trắng trên hai má, bọ dạng hắn khiến người ta thấy mà kinh hãi,trong người lạnh run.
"Cái này...Cái này..."
Da đầu Đạo Diệc run lên khi thấy cảnh này, hắn nuốt nước miếng nói không nên lời, kể cả Tần Tiểu Vũ đã tôi luyện trong hai ba tháng ở mạt thế cũng tái mặt, xem ra đã bị dọa cho choáng váng.
Tần Vũ nhìn về phía Đạo Diệc, Tần Tiểu Vũ:
"Các ngươi đi theo xe của Lý Nguy phá vòng vây đi,lát nữa ta sẽ đuổi theo."
Tần Vũ biết rõ ngũ độc thú kia chắc chắn mạnh hơn nhiều so với những con rết rắn rết này, cho nên mới để bọn họ rời đi.
Tần Tiểu Vũ lập tức lắc đầu:
"Không, lúc trước đã nói, chỉ cần ta trở thành người tiến hóa sẽ sóng vai chiến đấu với ngươi, cho dù nguy hiểm ta cũng sẽ không cong đuôi chạy trốn!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận