Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa

Chương 112 - Ngã Vào Đám Xác Sống

Còn Lâm Phong thì vô cùng vui vẻ, trước đó hắn đã rất coi trọng Tần Vũ, hiện giờ càng chứng tỏ hắn không nhìn lầm.
“Bài kiểm tra cuối cùng được mở, có thể chọn độ khó trong bốn cấp độ S, A, B, C, xin vui lòng lựa chọn.”
Tượng Ma Kim Loại máy móc thông báo.
Tôn Vũ cắn răng nói:
“Ta chọn độ khó cấp A.”
“Ta cũng lựa chọn độ khó cấp A!”
Lâm Phong suy nghĩ một chút cũng nói.
Tần Vũ suy nghĩ giây lát mới bảo:
“Ta lựa chọn độ khó cấp S.”
Phần này là kiểm tra kỹ xảo chiến đấu, lựa chọn độ khó cấp A tất nhiên sẽ dễ dàng, nhưng kết quả đánh giá cao nhất có thể đạt được cũng chỉ là cấp A mà thôi, hiển nhiên đó không phải là phá vỡ giới hạn mà Tần Vũ theo đuổi!
Một chùm sáng bao phủ Tần Vũ, không gian xung quanh biến ảo, hắn xuất hiện trên một bãi cỏ. Sau khi quét mắt nhìn qua, Tần Vũ thầm giật mình, vì hắn nhìn thấy xung quanh bãi cỏ này toàn là tang thi, nhìn sơ qua không thể thấy rõ điểm cuối, ít nhất cũng phải hơn một ngàn con, mà hắn thì bị bầy tang thi này bao vây ở giữa.
“Cố gắng sống sót dưới sự vây công của đàn tang thi trong thời gian càng lâu càng tốt, trong chế độ kiểm tra, tất cả năng lực của ngươi sẽ không thể sử dụng, chỉ có thể sử dụng thể chất cơ bản.”
Âm kim loại vang lên bên tai Tần Vũ:
“Có bắt đầu kiểm tra hay không?”

Tần Vũ hít sâu một hơi, hắn biết bị nhiều xác sống bao vây như vậy, xung quanh không có chướng ngại vật, lại không thể sử dụng dị năng, hắn thật sự không thể ra khỏi vòng vây dày đặc hoặc giết sạch đám xác sống này được, chỉ cố hết sức kiên trì sinh tồn lâu hơn một chút. Không hổ là kiểm tra cấp S, quả nhiên biến thái!
“Bắt đầu kiểm tra!”
Tần Vũ trầm giọng nói, bất kể thế nào hắn cũng phải làm đến mức tốt nhất, liều hết toàn lực! Vừa dứt lời, những xác sống đứng yên bất động như nhận được mệnh lệnh, nhào đến chỗ Tần Vũ.
“Giết!”
Vô số xác sống dâng lên như thủy triều, bất kỳ ai đối mặt với tình huống này trong lòng sẽ nảy sinh tuyệt vọng, nhưng Tần Vũ lại dâng cao chiến ý, trong mắt hắn như bùng lên ngọn lửa vô hình.
“A!”
Một xác sống lao về phía Tần Vũ, hắn quét ngang trường thương, quất vào eo xác sống, hất bay nó ra ngoài.
“Phù!”
Một xác sống sau lưng muốn nhào lên cắn Tần Vũ, Tần Vũ không quay đầu lại, đâm trường thương ra sau, trục thương bằng kim loại rắn chắc xuyên thẳng vào cái miệng há to của xác sống, khiến nó bay ngược ra ngoài.
“Xùy!”
Tần Vũ bắt đầu bỏ chạy đồng thời liên tục đâm trường thương trong tay, mỗi một thương đều đâm vào mắt xác sống.
“Vù!”
Gió lớn thét gào, một số xác sống tràn lên từ bên cạnh, Tần Vũ phẫn nộ gầm lên, trường thương quét ra với khí thế phá núi xẻ đá, khiến đám xác sống lùi về sau vài bước, nhưng xác sống sau lưng bọn nó lại xô đẩy chen lên. Trận chiến mới bắt đầu mà Tần Vũ gần như đã rơi vào nguy hiểm, vì xung quanh toàn là xác sống, dù hắn có ba đầu sáu tay cũng không thể đề phòng mỗi một phương hướng!
“Grừ!”
Xác sống với móng vuốt bén nhọn tấn công Tần Vũ từ sau lưng, Tần Vũ xoay chân, thân hình xoay tròn, mũi thương trong tay xuyên thẳng qua cổ xác sống, tựa như mũi đao chặt đầu nó xuống.
“Giết!”
Đôi mắt Tần Vũ đỏ ngầu, điên cuồng chém giết, hắn như mọc mắt khắp người, có xác sống tấn công hắn từ sau lưng đều bị hắn nhanh nhẹn phản kích, đánh ngã dưới đất, từng xác sống đều gục dưới thương của Tần Vũ, nhưng chuyện này cũng không giúp ích được gì. Rất nhiều xác sống chen chúc lên, không gian hoạt động của Tần Vũ càng lúc càng ít, hắn như con thú bị vây trong đầm lầy, có bản lĩnh lớn đến mấy cũng không dùng được. Tần Vũ cắn răng, chống mũi thương dưới đất, tung người nhảy lên, nhóm xác sống lập tức tụ lại, Tần Vũ giẫm chân lên đỉnh đầu xác sống, vứt bỏ trường thương chạy về phía xa, nhưng chỉ mới chạy được vài bước đôi chân hắn đã bị xác sống chộp lấy, dùng sức kéo hắn xuống, ngã vào đám xác sống.
“Grừ!”
Tần Vũ ngã dưới đất, mắt hắn chỉ toàn nhìn thấy những gương mặt dữ tợn ghê tởm. Có xác sống muốn cắn lên má hắn, Tần Vũ đặt một tay lên đầu nó, sau đó khép hai ngón tay lại, đột ngột đâm vào mắt trái của nó, dùng sức moi nó ra.
“Phập!”
Nhưng ngay sau đó hắn cảm giác toàn thân đau nhức dữ dội, từng xác sống đè lên người hắn, điên cuồng cắn xé cơ thể hắn. Tần Vũ cười khổ, hắn thật sự đã dùng hết sức rồi, nhưng trong tình huống bị cấm dị năng, bị đám xác sống bao vây như vậy dù hắn mọc cánh cũng khó thoát, không chút cơ hội sống sót nào. Khi ý thức tỉnh táo lại, Tần Vũ lần nữa xuất hiện trong không gian hư vô, Lâm Phong, Tôn Vũ vẫn ở đó, sắc mặt tái nhợt, hiển nhiên đã kết thúc kiểm tra, Tần Vũ cảm giác nỗi đau bị xác sống cắn xé vẫn đọng lại khắp người. Lúc này rối ma kim loại tuyên bố thành tích của Tần Vũ:
“Thời gian sinh tồn 63 giây, giết 12 xác sống, đánh giá cấp...S!”
“Tốt!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận