Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa

Chương 439 - Bổ Sung

Tần Vũ thấy cảnh này có chút kinh ngạc:
"Chẳng lẽ nó có dị năng giống với tên nhóc vừa nãy?"
Mới vừa rồi Tần Vũ chiến đấuc ùng ba người Ba Mãng, trong đó âm Xà dùng súng có thể khiến cho đạn đã bắn ra ngoài có thể quẹo hướng, con Tiểu Trùng này dường như có dị năng giống như vậy, bây giờ Tần Vũ nghĩ lại dị năng này hẳn là hệ tự nhiên khống chế động năng, có thể điều khiển động năng, khiến cho vật bay lơ lửng trên không trung đổi hướng, cũng có thể bổ sung động năng cho vũ khí, khiến sức mạnh của món vũ khí đó tăng lên.
Thế nhưng. . .
Kim quang ở quanh bàn tay Tần Vũ đột nhiên lộn một cái, chuyển hướng trên không trung, bóp chặt con Tiểu Trùng vào bàn tay trong.
Tiểu Trùng kinh hãi, nó không nghĩ tới tốc độ của Tần Vũ lại đạt tới trình độ này, nó liều mạng vẫy vùng, nhưng Tần Vũ dùng sức nắm chặc, giữ chặt nó trong tay.
Tần Vũ thản nhiên nói:
"Giọng không nhỏ, nhưng thực lực ngươi yếu quá đấy chứ hả? Là tên yếu nhất của tộc Bất Tử ta từng gặp."
Con Tiểu Trùng này cũng chỉ vừa mới đạt tới trình độ cấp hai mà thôi, thể chất tăng khoảng hai mươi lần, từng đó thể chất có thể xếp ở trong hạng cao trong tiến hóa giả, nhưng ở Tần Vũ trước mặt, dĩ nhiên là không đủ nhìn.
Tần Vũ nhìn chằm chằm nó, lạnh lùng nói:
"Bây giờ có thể nói cho ta chưa?"
Tiểu Trùng vừa giận vừa sợ, nó giãy giụa như thế nào cũng không có cách nào thoát ra khỏi lòng bàn tay Tần Vũ, nó dùng sức dùng phần răng sắc nhọn cắn xé lòng bàn tay Tần Vũ, chẳng qua là lúc này bàn tay Tần Vũ với trạng thái hoàng kim hóa, cứng cáp hơn sắt thép, Tiểu Trùng cắn thì chỉ làm Tần Vũ cảm giác ngứa một chút mà thôi.
Tiểu Trùng hừ lạnh nói:
"Thằng nhãi, có bản lĩnh thì buông Bổn vương ra, Bổn vương sẽ để cho ngươi thấy sức mạnh ngươi không thể tưởng tượng nổi!"
Tần Vũ im lặng, Tiểu Trùng không phải cực phẩm, mà là cực phẩm trong số cực phẩm, giọng hắn trở nên lạnh băng:
"Đừng nói nhảm, nói ngay cho ta biết ở đâu có thể chữa được vi khuẩn biến dị!"
Tiểu Trùng thản nhiên nói:
"Nói cho ngươi cũng được thôi, chỉ cần ngươi có thể làm ta bị thương, ta sẽ nói cho ngươi ngay!"
Tần Vũ chân mày cau lại, nếu tên này không sợ chết thì đúng là hết cứu nó rồi, nhưng Tần Vũ cũng không tin sinh vật có trí khôn lại không sợ chết, dù là tộc Bất Tử!
Nghĩ tới đây, Tần Vũ chậm rãi siết chặt bàn tay, hắn không tin con Tiểu Trùng tới lúc sắp bị hắn ép thành thịt nát còn có thể mạnh miệng như vậy.
"Ai u, thằng nhóc này có dùng sức không đấy, chưa ăn cơm à?"
Tiểu Trùng bất lực hừ hừ nói.
Tần Vũ có chút kinh ngạc, bởi vì hắn vừa dùng sức mạnh ba mươi lần thể chất, nhưng con Tiểu Trùng hoàn toàn không có vẻ không thể chịu nổi.
Tần Vũ không nói, bàn tay hắn tăng thêm sức mạnh, lần này dùng tới sức mạnh khoảng bốn mươi lần thể chất.
Nhưng Tiểu Trùng giọng vẫn cực kỳ phách lối:
"Mạnh lên đi, mạnh lên đi, loài người các ngươi một kỷ nguyên rồi vẫn yếu vậy sao? Không đủ chọc léc ta!"
Tần Vũ phát hiện, bên ngoài cơ thể con Tiểu Trùng dường như có một bong bóng vô hình ngăn nó khỏi bàn tay Tần Vũ, dù hắn dùng sức nắm bóp thế nào, sức mạnh hắn tạo ra đều bị màn chắn này hút hết, cho nên Tiểu Trùng mới không có bất kỳ tổn thương nào.
Tần Vũ hít sâu một hơi, ánh mắt đã hoàn toàn lạnh đi:
"Là ngươi tự tìm đến cái chết!"
"Ta tự tìm đường chết đấy, thì sao nào?"
Tiểu Trùng không biết sống chết cười ha hả như điên.
Tần Vũ lần này là thật sự có hơi tức không chịu được, bàn tay hắn hơi mở ra, rồi sau đó chợt khép lại, có thể nghe không khí đều bị sức mạnh kinh khủng đó ép phát nổ, phát ra một chuỗi tiếng vang, lần này hắn đã dùng tới tất cả sức mạnh, sức mạnh tăng đến sáu mươi tám lần!
Dù một cục sắt thép dưới sức mạnh kinh khủng trong tay Tần Vũ cũng có thể bóp nó thành bất cứ hình dạng nào, nhưng chuyện khiến cho Tần Vũ khiếp sợ đã xảy ra, khi hắn dốc hết tất cả sức mạnh muốn bóp chết con Tiểu Trùng, từ trên ngừuoi con Tiểu Trùng truyền tới một sức mạnh tương tự như vậy, đụng vào bàn tay đang nắm chặt của hắn.
"Bùm!"
Hai sức mạnh va chạm, phát ra một tiếng vang thật lớn, năm ngón tay Tần Vũ bị nổ mở ra, mà lúc này, con Tiểu Trùng nhân cơ hội đó nhảy ra khỏi lòng bàn tay Tần Vũ, nhảy về phía sau một cái, rơi xuống đất.
"Ha ha ha, tiểu tử, biết Bổn vương có sức mạnh đáng sợ đến mức nào chưa?"
Tiểu Trùng đắc ý cười lớn.
"Mới vừa rồi là... Dội lại sao?"
Tần Vũ có chút ngạc nhiên nhìn bàn tay mình, hắn dùng sức bóp chặt con Tiểu Trùng, nhưng lúc sắp nghiền nó thành cục thịt vụn, từ trên người Tiểu Trùng truyền đến một sức mạnh to lớn y hệt, triệt tiêu sức nắm của hắn, vì vậy Tiểu Trùng mới có thể nhân cơ hội chạy thoát.
Bạn cần đăng nhập để bình luận