Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa

Chương 422 - Hoa Văn

Nói xong, Vương Phượng đưa một viên thạch tinh mệnh ra trước mặt Tần Vũ, trên đường đi đám người giết được sáu con Tinh Khôi, Tần Vũ cũng không hề ra tay, cho nên tất cả những con Tinh Khôi này đều là do phía Vương Phượng chém giết.
Tần Vũ có hơi bất ngờ Vương Phượng lại cho hắn thạch tinh mệnh, dù sao bọn họ cũng đông người, có thể chia cho hắn một phần chiến lợi phẩm thật sự là hiếm có.
"Cám ơn."
Tần Vũ cũng không từ chối, nhận lấy thạch tinh mệnh nay rồi bỏ vào trong túi áo.
Mà con đường phía trước có sự thay đổi, lối đi trở nên rộng rãi hơn, vẻ mặt Vương Phượng thay đổi:
"Xem ra chúng ta đã đi đến cuối lối đi rồi."
Mấy người bước nhanh về phía trước, nhưng lại phát hiện ra một nơi kỳ quái, ở cuối lối đi là một cánh của phát sáng, Tần Vũ hiểu rõ dựa vào tình báo lấy được chỗ Lý Hồng Minh, lối đi của mỗi một tầng đều có thể tiến vào tầng tiếp theo, chỉ cần đi vào cánh cửa trước mặt là có thể tiến vào tầng thứ hai.
Chỉ là bên cạnh cái cửa phát ra ánh sáng này còn có một cánh cửa nữa, phía trên cánh cửa này khắc hình kỳ quái, đó là một cái lồng sắt, trong lồng sắt giam giữ một người toàn thân trói đầy xích sắt.
Nhìn thấy hoa văn trên cánh cửa này, tất cả mọi người có chút không hiểu nổi, mà trong lòng thiếu niên Nhâm Kiệt kia bỗng nhiên cảm thấy có gì đó:
"Cái hoa văn kia có hơi giống ngục giam, nhỡ đâu bên trong đang giam giữ ai thì sao? Chìa khoá mà nhóm người kia nói có ở trong đây không nhỉ?"
Trên đường cùng nhau đi đến đây tất cả mọi người đều chú ý nhưng không thấy chìa khoá, mà rất có thể chìa khoá ở ngay bên trong cánh cửa này.
Tần Vũ cũng không rõ bên trong cánh cửa này có gì, bởi vì tổng cộng có mười tám lối đi, trong đó thành phố Thiên Mông mới chỉ khám phá được bốn, năm lối đi mà thôi, lối đi này vốn không ai đi vào.
"Hẳn là ở bên trong, chúng ta mau vào đi thôi."
Vương Tuyên khá kích động nói.
Vương Phượng suy nghĩ rất lâu rồi mới gật đầu nói:
"Chúng ta đi vào đi, nhưng mà cẩn thận một chút, trong này chắc chắn có nguy hiểm."
Tất cả mọi người đều hiểu rõ chuyện này, Thang Tu nói:
"Gặp nguy hiểm tức là cũng có bảo vật mà!"
Mục đích Tần Vũ tới đây đúng là tìm kiếm bảo vật có thể trị được virus biến dị, cho nên đương nhiên hắn muốn đi vào nơi chưa từng có ai khám phá này, rất nhanh tất cả mọi người đã đưa ra quyết định, đi vào cánh cửa có khắc hoa văn kỳ lạ này.

Đám người nối đuôi nhau đi vào, thế giới bên trong cánh cửa này chỉ là một không gian hơn 100 mét vuông, tựa như là một căn phòng hình vuông, mà sau khi đi vào, đám người lập tức thấy một bóng người cao to đứng trước bọn hắn cách đó không xa.
Đây là một người đàn ông cao lớn, tai nó nhọn nhọn, thân cao chừng hai mét, trên người nó mặc một bộ quần áo màu trắng cũ nát, giống như quấn vải liệm rách rưới vậy, nó cũng không phải là vật sống, khác hẳn với những Tinh Khôi đã gặp trước đó, đều là thây khô.
Khuôn mặt nó khô quắt, không có một chút hơi ẩm nào, khiến cho gương mặt của nó trông vô cùng xấu xí, dữ tợn, hai con ngươi trong hốc mắt hiện ra tia máu nhạt, giống như đang sắp bật ra khỏi hốc mắt khô khốc.
Đám người Tần Vũ vừa bước qua cánh cửa thì cửa phía sau liền biến mất, quá rõ ràng, không giải quyết thứ trước mắt này thì cửa đi ra sẽ không xuất hiện.
"Gào!"
Thây khô người đàn ông này đã nhận ra sự hiện diện của đám người, nó khẽ ngẩng đầu nhìn về phía đám người, từ trong cổ họng phát ra một gầm khàn, nhưng lại không có ý định nhào lên, nó chỉ dùng ánh mắt khát máu nhìn chằm chằm đám người Tần Vũ.
"Thứ này giống như những con quái vật trước đó sao? Sao nó có hình người vậy?"
Nhâm Kiệt khó hiểu nói.
Trong lòng Tần Vũ lại có hơi kinh ngạc:
"Khi còn sống tên này hẳn là người của tộc Chúng Tinh? Sao nó biến thành Tinh Khôi rồi?"
Cái thây khô trước mắt này rõ ràng cùng là Tinh Khôi, thế nhưng nó khác với những con Tinh Khôi trước đó, nó có hình người, hơn nữa lỗ tai lại nhọn, trên trán có một hoa văn hình ngôi sao, điều này chứng tỏ khi còn sống nó là tộc nhân của tộc Chúng Tinh.
Thế nhưng kỹ thuật chế tạo Tinh Khôi cũng là điều cấm kỵ trong tộc Chúng Tinh, tộc Chúng Tinh sẽ không chế tạo thi thể đồng tộc của mình thành Tinh Khôi, bởi vì đây là xúc phạm đến thi thể.
"Trừ khi… Tộc Chúng Tinh trước mặt này khi còn sống đã phạm vào điều gì sai, cho nên nó bị trừng phạt, sau khi chết thi thể của nó không được yên nghỉ mà lại bị chế tạo trở thành Tinh Khôi."
Tần Vũ nói thầm.
Nhớ tới hình vẽ được khắc trên cánh của trước đó, Tần Vũ có hơi giật mình, đúng như đám người Nhâm Kiệt đoán, căn phòng này rất có thể đúng là một cái ngục giam, chuyên dùng để giam giữ những Tinh Khôi trước mặt của tộc Chúng Tinh.
"Mau nhìn mau nhìn kia!"
Lúc này Thang Tu có chút kích động chỉ vào phía sau thây khô.
Bạn cần đăng nhập để bình luận