Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa

Chương 224: Chiến Đấu

Tần Vũ dẫn đầu thiêu xác mèo bóng tối và mèo lớn biến dị khi trước, lấy đá tiến hóa của chúng, dù sao cũng là đá tiến hóa của dị thú cấp hai, có tác dụng rất lớn với Tần Vũ. Tình hình chiến đấu lúc này đã ổn định lại, mèo lớn biến dị và mèo bóng tối lần lượt bị Tần Vũ giết. Mấy con mèo biến dị kia đều hoảng sợ, hỏa giáp trùng vung vẩy đôi chân dao đánh đâu thắng đó trong đám mèo, bọn chúng hoàn toàn không thể tổn hại được vua hỏa giáp trùng với lớp vỏ rắn chắc.
“Lợi hại quá…”
Mã Tùng lẩm bẩm, đôi mắt hắn lóe lên dị sắc, trong lòng trào dâng khát vọng. Hắn cũng muốn trở thành tiến hóa giả mạnh như Tần Vũ, nhưng sau đó lòng hắn lại chùn xuống, dị năng của hắn là hệ cảm giác, hoàn toàn không thể tăng cường năng lực chiến đấu, hắn biết rõ đây chỉ là hi vọng xa vời. Bất kể là Vương Văn, Vương Tuyết, Lục Phong, Lý Tiêu hay Mã Tùng đều hiểu rõ một sự thật, sức mạnh của Tần Vũ vượt xa bọn họ. Sự tấn công của bầy mèo biến dị mà bọn họ xem như tai họa ngập đầu với Tần Vũ mà nói chỉ là chút phiền phức mà thôi, hắn chỉ vừa gia nhập đã thay đổi hoàn toàn cục diện trận chiến!
“Meo!”
Một con mèo biến dị cuối cùng không nhịn được nữa, nó quay đầu bỏ chạy ra xa, có con mèo này dẫn đầu, những con khác không do dự nữa, lần lượt quay đầu chạy đi. Nhóm người thấy vậy thở phào nhẹ nhõm, họ biết rõ mình đã vượt qua nguy cơ tối nay. Nhưng bỗng dưng Tần Vũ, Tần Tiểu Vũ đều cau mày, họ nhanh chóng xoay người, chẳng biết từ lúc nào không gian bên cạnh đống đá tiến hóa trở nên vặn vẹo, một sinh vật kỳ dị bước ra khỏi không gian méo mó.
“Chít chít chít chít!”
Sinh vật kỳ dị bật cười đắc ý.
“Là nó...chính là nó!”
Vương Văn và Vương Tuyết cũng chú ý đến động tĩnh bên đó, sau khi thấy sinh vật kỳ dị họ kích động hét lên. Họ không quên nửa tháng trước em gái của họ đã bị quái vật này nuốt sống vào bụng. Hai người Tần Vũ cẩn thận quan sát, thấy quả thật quái vật kia giống Vương Văn đã hình dung, là dị thú với dáng vẻ như một đóa hoa. Toàn thân dị thú có màu xanh biếc, đầu nó là đóa hoa đỏ nhạt, trên đóa hoa mọc ra hai con mắt tròn vo đen ngòm, dưới cặp mắt lại là cái miệng lớn đầy răng nhọn bé xíu, khiến nó thoạt nhìn vô cùng dữ tợn. Dây leo như rắn lục quấn quanh rễ cây dài mảnh của nó, bên dưới là những sợi rễ rậm rạp như bàn chân, sợi rễ ghép lại với nhau giống hệt chân người. Đôi chân do sợi rễ của nó tạo thành giẫm xuống đất, vung vẩy dây leo như rắn, miệng lớn trên đóa hoa thỉnh thoảng phát ra tiếng cười như đang đắc ý. Lúc này nhóm người Tần Vũ cách nó hơn bốn mươi mét, khoảng cách xa như vậy hoàn toàn không ai có thể ngăn nó được.
“Quả nhiên...con này có dị năng hệ thời không!”
Ánh mắt Tần Vũ lập lòe, vừa nãy không gian vặn vẹo, thú hoa bước ra từ bên trong, chắc chắn sở hữu dị năng hệ thời không, Tần Vũ không ngờ ở huyện Hồng Tùng này còn có thể gặp được dị thú có dị năng hệ thời không.
“Nhanh! Mau giết nó!”
Vương Văn, Vương Tuyết kích động lao qua đó, đôi mắt họ giăng đầy thù hận, rất muốn chém nát con quái vật này.
“Chít chít!”
Trong mắt thú hoa lóe lên vẻ khinh thường, nó há miệng lớn rồi đột ngột hút vào, tất cả đá tiến hóa dưới đất đều chui vào miệng nó.
“Lêu lêu lêu!”
Thú hoa không vội rời đi, nó còn thè cái lưỡi đỏ bừng, làm mặt quỷ với nhóm người Tần Vũ, Vương Văn rồi mới vung vẩy dây leo xanh lục, rạch một đường trước người mình, chuyện kỳ lạ đã xảy ra. Trước mặt nó xuất hiện vết nứt vặn vẹo, trong khe nứt cực kỳ tối tăm, cũng không biết sẽ thông đến đâu.
“Đây là dị năng không gian sao?”
Tần Vũ nhìn chằm chằm khe nứt không gian, trong lòng hắn hưng phấn, ai cũng nghe nói đến dị năng hệ thời không, nhưng chẳng được mấy người gặp qua. Hôm nay xem như hắn đã được nhìn thấy, hơn nữa điều khiến hắn hưng phấn nhất là hắn sắp bắt được một con dị thú với dị năng không gian để nghiên cứu tỉ mỉ. Tại sao dị năng thời không lại mạnh như vậy? Chỉ vì dị năng loại này gần như không thể giải quyết được! Trước không nói khả năng chiến đấu chính diện, chỉ riêng việc chạy trốn thôi đã không có dị năng giả nào có thể đuổi kịp. Lần đầu tiên Tần Tiểu Vũ gặp dị thú hệ thực vật, cô nhìn thú hoa với vẻ tò mò. Quả thật dị thú hệ thực vật rất hiếm, trong đó có những loài vô giá. Ví dụ như dị thú hệ thực vật có tên cây ăn quả sinh mệnh, mọc ra một loại quả tràn ngập sức sống, chỉ cần ăn quả đó sẽ chữa lành vết thương, dù bị chặt tay chặt chân cũng có thể hồi phục trong thời gian ngắn. Mà thú hoa trước mắt lại có dị năng không gian, e là còn quý hiếm hơn cả cây ăn quả sinh mệnh! Thú hoa mỉm cười, nó đã bước một chân vào khe nứt không gian, nhưng nụ cười của nó dần dần cứng ngắc. Nó phát hiện có gì đó không ổn, thiếu niên, thiếu nữ vẫn luôn xoi mói nó không hề hốt hoảng chút nào, thiếu niên kia lại còn chậm rãi rút cây súng màu đen từ nhẫn không gian ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận