Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa

Chương 110 - Trường Thí Luyện Chiến Thần

Thế nhưng có nghĩ nát óc cũng không nghĩ ra rốt cuộc là vì sao, Tần Vũ nói với Tần Tiểu Vũ:
“Ngươi chờ ở ngoài này nhé, ta vào di tích làm bài kiểm tra xong sẽ ra ngay.”
“Ừm.”
Tần Tiểu Vũ ngoan ngoãn gật đầu, không hỏi thêm gì.
Lúc này, đám người Lâm Phong cũng chen vào:
“Chúng ta cùng vào đi.”
Vừa rồi nhóm Lâm Phong đã biết được chuyện trong không gian kỳ dị này qua lời Lưu Nham kể, nếu vượt qua bài kiểm tra sẽ đạt được phần thưởng, đương nhiên điều này khiến bọn họ vô cùng tò mò, muốn đi vào thử xem sao.
Tôn Vũ cắn chặt răng, mặt đầy máu tươi, trông chật vật không chịu nổi. Vừa nãy hắn đánh với Tần Vũ một trận, Tần Vũ bắn thẳng một phát vào mặt hắn khiến hắn rớt mất rất nhiều răng, mất mặt khỏi bàn. Nhưng hắn cũng hiểu được rằng thực lực của mình còn kém Tần Vũ một bậc, có xông lên cũng chỉ tự chuốc nhục vào người, cho nên hắn không nói một lời, lặng lẽ tiến vào cửa vào di tích.
Tượng Ma Kim Loại rà quét mọi người một lần nữa, cũng may lần này không xuất hiện bất ngờ gì, nhưng sự kỳ lạ của Tượng Ma Kim Loại đã làm cho tất cả mọi người thấy rất tò mò. Lâm Phong trực tiếp hỏi thẳng Tượng Ma Kim Loại:
“Nơi này là nơi nào?”
Tượng Ma Kim Loại máy móc đáp:
“Trường thí luyện Chiến Thần số 108, nền văn minh Chiến Thần.”
“Trường thí luyện Chiến Thần?”
Lâm Phong nghi hoặc.
Tượng Ma Kim Loại giải thích:
“Trường thí luyện Chiến Thần là nơi văn minh Chiến Thần chúng ta rèn luyện chiến sĩ trẻ tuổi. Nó có thể mô phỏng các loại cảnh tượng khác nhau, là nơi rất tốt để rèn luyện sức chiến đấu. Nhưng hiện tại năng lượng của nó đã không còn nhiều, mỗi người các ngươi chỉ có thể tham gia kiểm tra một lần, nếu xếp hạng cao sẽ nhận được một số bảo vật làm phần thưởng, quá trình kiểm tra cũng sẽ không nguy hiểm.”
Văn minh Chiến Thần, Tần Vũ có biết về nền văn minh này. Nền văn minh Chiến Thần vô cùng thân thiện với nhân loại, nhân loại thí luyện trong đó thường sẽ không gặp nguy hiểm, nhưng Trường thí luyện Chiến Thần này không phải là di tích cao cấp của nền văn minh Chiến Thần, Tần Vũ cảm thấy phần thưởng trong đó rất hạn chế.
Nhưng đối với Tần Vũ mà nói đây lại là chuyện tốt, bởi vì với thực lực trước mắt của hắn, nếu gặp phải di tích cao cấp thì đúng là chưa chắc đã đạt được đánh giá cao. Mà Trường thí luyện Chiến Thần chỉ là di tích cấp thấp, hẳn là hắn có thể giành được đánh giá khả quan, nói không chừng còn có thể đạt được bảo vật tốt nhất trong Trường thí luyện Chiến Thần ấy chứ!
“Nền văn minh Chiến Thần? Đó là gì vậy?”
Rõ ràng Lâm Phong thấy tò mò với vấn đề rốt cuộc nền văn minh Chiến Thần là gì hơn cả bảo vật.
Máy móc Tượng Ma Kim Loại đáp:
“Nền văn minh Chiến Thần của chúng ta có lịch sử cổ xưa hơn nền văn minh cuối cùng của các ngươi. Từ trước đến nay, chủ nhân trên địa cầu không phải là người văn minh cuối cùng của các ngươi, nhưng nền văn minh Chiến Thần chúng ta từng là một trong những chủ nhân của địa cầu.”
“Một trong những?”
Những lời mà Tượng Ma Kim Loại nói khiến Lâm Phong kinh hãi, hắn tiếp tục truy hỏi:
“Vô số năm về trước còn có một nền văn minh cao cấp như vậy tồn tại ư? Vậy sao các ngươi lại diệt vong?”
Rõ ràng Tượng Ma Kim Loại không phải là thứ mà công nghệ kỹ thuật hiện tại có thể tạo ra. Hơn nữa đối phương còn nói rằng họ đã từng là một trong những chủ nhân của trái đất, có nghĩa là nền văn minh của họ có thể đã bị hủy diệt.
“Quyền hạn không đủ, từ chối trả lời.”
Tượng Ma Kim Loại trầm giọng đáp.

Thay vì thắc mắc nền văn minh này hủy diệt như thế nào, Tần Vũ lại để ý đến cách xưng hô của Tượng Ma Kim Loại với họ hơn...nền văn minh cuối cùng.
Cuối cùng có nghĩa là gì? Là sự kết thúc của tất cả mọi thứ!
Tần Vũ đã từng nghe nói tới một cách lý giải rằng người của kỷ nguyên họ là chủng tộc văn minh cuối cùng của địa cầu, hết thảy đều sẽ tan thành mây khói, cho nên kỷ nguyên này của họ được gọi là nền văn minh cuối cùng! Đại diện cho sự kết thúc của tất cả mọi thứ!
Nhưng Tần Vũ cũng không mấy quan tâm đến điều đó, vì theo hắn biết ít nhất trong vòng trăm năm nữa, mặc dù toàn bộ nhân loại sinh tồn gian khổ, nhưng vẫn còn cách thời điểm kết thúc rất xa. Cho nên thay vì rối rắm chuyện kết thúc hay không kết thúc gì đó, chẳng bằng tranh thủ trở nên mạnh mẽ ngay từ bây giờ.
Lâm Phong lại hỏi thêm một số câu hỏi, nhưng Tượng Ma Kim Loại chỉ trả lời một số vấn đề không quan trọng, hễ hỏi đến điểm mấu chốt là đối phương sẽ lấy lý do máy móc quyền hạn không đủ để từ chối trả lời.
Tần Vũ không trì hoãn nữa, trực tiếp nói với Tượng Ma Kim Loại:
“Ta muốn tham gia thí luyện, nội dung thí luyện bao gồm những gì?”
Tượng Ma Kim Loại trả lời:
“Gồm có ba bài kiểm tra, đầu tiên là kiểm tra gen, thứ hai là khảo sát ý chí, thứ ba là khảo sát kỹ năng chiến đấu, có bắt đầu thử nghiệm không?”
“Bắt đầu đi.”
Tần Vũ đáp dứt khoát.
“Bài kiểm tra đầu tiên, kiểm tra gen.”
Tượng Ma Kim Loại nói, đôi mắt của nó tỏa ra ánh sáng đỏ, sau đó trong không gian xuất hiện một thiết bị khổng lồ giống như đèn pha, nó chiếu ra ánh sáng dịu nhẹ bao phủ lấy Tần Vũ.
---
Trong lúc chờ chương, các bạn hãy đọc:
NHÌN THẤY THANH MÁU, TA LIỀN VÔ ĐỊCH: Hệ thống, trang bức, sảng văn, dị giới, huyền huyễn, linh dị…
Bạn cần đăng nhập để bình luận