Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa

Chương 467 - Rời Khỏi Trung Tâm Thương Mại

Ngoài cửa trung tâm thương mại, trong lòng Phùng Tử Kiệt vẫn vô cùng chấn động, đại sảnh đầy xác tang thi, khi còn sống bọn chúng vô cùng mạnh, những người còn may mắn sống sót chỉ có chạy thục mạng khi đối mặt với bọn chúng, nhưng rất nhiều tang thi như vậy mà lại đều chết ở đây, mà người giết bọn chúng chỉ có hai người thôi, đoán chừng nói ra sẽ không ai tin.
Chẳng mấy chốc, hai người Tần Vũ từ trên lầu đi xuống, ánh mắt Phùng Tử Kiệt nhìn về phía Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ đã giống như đang nhìn một vị thần vậy, tràn đầy vẻ kính sợ, trong lòng hắn ta cũng dâng lên một sự khát vọng, khát vọng trở nên mạnh như Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ.
Đối mặt với thi thể của tang thi khắp nơi, ước chừng người bình thường sẽ mất một đến hai tiếng mới có thể lấy được đá tiến hoá trong cơ thể bọn chúng, nhưng đối với Tần Vũ mà nói thì rất đơn giản, một luồng lửa màu tím trực tiếp thiêu xác của bọn chúng, chỉ để lại tro tàn và sẽ không làm hư hao đá tiến hoá.
Xác chết của gần hai trăm tang thi nhìn thì rất nhiều, nhưng nói chung, trong cơ thể hai mươi con tang thi mới lấy được một viên đá tiến hoá, giết hai trăm tang thi cùng lắm chỉ lấy được mười viên đá tiến hoá mà thôi.
Phi Tuyết Cảnh khác với những nơi bình thường, Phi Tuyết Cảnh là một trong ba mươi ba khu vực bị nhiễm nặng nhất trên toàn cầu, trình độ tiến hóa tang thi ở đây rất cao, xác suất đá tiến hoá trong cơ thể bọn chúng đã tăng lên rất nhiều, có rất nhiều tang thi có được năng lực, vậy mà sau khi gần hai trăm tang thi này bị Tần Vũ thiêu xác thì lấy được khoảng năm mươi viên đá tiến hoá!
Hơn nữa chất lượng của chúng rất cao, mỗi một viên đều do tang thi thể chất cấp 10 trở lên tạo ra, cộng với cường hóa, phục chế nên giá trị của chúng sẽ tăng lên gấp bốn lần... Nghĩ lại thật kinh khủng!
Phi Tuyết Cảnh là địa ngục của kẻ yếu nhưng cũng chính là thiên đường của kẻ mạnh!
Chỉ cần có thể sinh tồn ở đây, tin chắc đều không phải kẻ yếu.
"Đi thôi, đi săn tang thi một lát là có thể ăn cơm rồi."
Tần Vũ nói, ba người không dừng lại, rời khỏi trung tâm thương mại này.
Ngay sau đó, khoảng nửa tiếng sau.
Cách trung tâm thương mại mấy trăm mét, có năm người đàn ông đang quan sát tình hình trong trung tâm thương mại, một người đàn ông thấp gầy có chút ngạc nhiên nói:
"Ta nói lão Lý này, ngươi có chắc là bọn họ đến nơi này không?"
Người đàn ông được gọi là lão Lý kia là một người đàn ông trung niên khoảng bốn mươi tuổi, trông ông ta chất phác, nhưng trên thực tế, trong đôi mắt thỉnh thoảng lóe lên ánh sáng xảo quyệt như cáo.
Lão Lý cười khổ nói:
"Năng lực truy tung tích của ta không sai được đâu, ta có thể nhờ vào khí tức còn sót lại trên xác chết để tìm ra người sát hại hắn, Đại Lưu mới chết chưa đầy một ngày, ta đã nhớ kỹ khí tức của người giết hắn, trước đó bọn họ ở trong phòng của một tòa nhà, sáng nay bọn họ mới rời đi, trong phòng vẫn còn sót lại than củi, bây giờ khí tức của bọn họ quả thật đang ở trong trung tâm thương mại đó."
Nhóm người này là bạn của người bị Tần Vũ giết ngày hôm qua, hôm qua bọn họ mang theo thi thể của Đại Lưu trở về, bởi vì đã khá muộn rồi nên bọn họ không lập tức ra ngoài tìm Tần Vũ, đến sáng nay bọn họ để lão Lý am hiểu cách truy tìm tung tích đi cùng bọn họ để tìm hai người Tần Vũ đã giết chết Đại Lưu, đồng thời truy lùng khí tức còn sót lại của đám người Tần Vũ đến nơi này.
Một người đàn ông hung ác nham hiểm trong đội chớp chớp mắt nói:
"Phán đoán của lão Lý sẽ không sai đâu, với lại dọc theo đường đi đến đây, chúng ta cũng tìm thấy dấu vết do nhóm người giết Đại Lưu kia để lại, tổng cộng có ba người, từ kích thước của bàn chân, có thể đoán ra một người đàn ông, một phụ nữ, còn có một đứa bé nữa."
Tần Vũ không ngờ rằng việc giết chết người đàn ông kia lại dẫn đến sự trả thù từ những người bạn của hăn sta, vì vậy trên đường đi hắn không xử lý dấu chân, mà dấu vết để lại trên tuyết rất rõ ràng, những người có một chút kỹ năng theo dõi thì có thể lần theo dấu chân để tìm bọn hắn.
Đương nhiên, cho dù biết sẽ có người đến trả thù Tần Vũ, hắn cũng sẽ không quan tâm chút nào, chỉ là giết thêm vài người nữa mà thôi.
Người đàn ông hung ác nham hiểm nói tiếp:
"Trên đường đi, chúng ta tìm thấy không ít tro bụi trên tuyết, nhất định trong ba người bọn họ phải có một tiến hóa giả có năng lực hoả diễm, chắc chắn đã đạt đến cấp hai, đây phải là dấu vết do những tang thi mà họ giết để lại.”
Bốn người còn lại gật đầu đồng ý, bọn họ đều bị thuyết phục phán đoán của người đàn ông hung ác nham hiểm.
"Phán đoán qua dấu chân, bọn họ đúng thật đã đi đến trung tâm thương mại."
Người đàn ông hung ác nham hiểm nói câu cuối.
Bạn cần đăng nhập để bình luận