Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa

Chương 56 - Đó Là Cái Gì!

Tang thi đó bị Tần Vũ một phát đá ra ngoài, nhưng đám tang thi phía sau đánh đến lộn xộn, hỗn loạn.
Tần Vũ không tốn nhiều công sức đã dễ dàng giải quyết xong năm con tang thi này, hiện tại những xác sống bình thường này căn bản không thể làm tổn thương Tần Vũ.
Năm con tang thi bị mổ xẻ, nhưng không có con nào có đá tiến hóa trong người, họ lặp lại nhiều lần như vậy, cũng không nói đến thất vọng, hôm nay tốn cả một ngày để tin rằng thu được đá tiến hóa là không có vẫn đề gì.
Đi được nửa giờ, Tần Vũ cau mày, hắn ngửi thấy mùi hôi nồng nặc trong mũi, mùi hôi thối đó là từ phía trước thuận gió thổi qua đây.
Mùi hôi này không phải là mùi trên người tang thi, nếu là tang thi Tần Vũ ngược lại cũng không lo lắng, ở giai đoạn này tang thi có thể tạo thành uy hiếp cho hắn không phải là không có, nhưng cũng không nhiều.
Tần Vũ cảm thấy có gì đó kỳ lạ, nên nói với Tần Tiểu Vũ:
“Chúng ta leo lầu lên xem thử, phía trước hình như có thứ gì đó.”
"Ừm."
Tần Tiểu Vũ gật đầu, hai người tiến vào bên cạnh một tòa nhà năm sáu tầng, sau khi đi tới tầng cao nhất, Tần Vũ nhìn về phía xa.
"Đó là cái gì!"
Tần Tiểu Vũ sợ hãi kêu lên, chỉ về một hướng.
Tần Vũ ngẩng đầu nhìn, cũng sửng sốt, trên đất trống bên ngoài cách vài trăm mét, một con quái thú dài hơn 20 mét đang nằm trên mặt đất, nhìn từ xa giống như một ngọn đồi, mùi hôi thối chính là từ cơ thể của nó bốc ra truyền đến.
Sau khi trở thành tiến hóa giả, thị lực của Tần Vũ đã được tăng lên rất nhiều, hắn có thể nhìn thấy rõ ràng bộ dáng của con thú khổng lồ đó ở cách xa hàng trăm mét, nó là một sinh vật giống rồng, trên đầu có hai sừng cong, cơ thể được bao phủ bởi vảy đen, cái đuôi có gai nhàn nhã vỗ xuống đất, như một ông già đang ngủ nhẹ nhàng quạt quạt.
Dù nó đang nằm sấp, nhưng trong đầu Tần Vũ đã nhìn thấy toàn bộ diện mạo của nó, một con thằn lằn đứng hay một con rồng khổng lồ.
"Là thi long, cẩn thận chút, đừng để bị nó phát hiện, nếu không sẽ chết chắc."
Tần Vũ thấp giọng nói.
Sự uy áp yếu ớt của xác rồng này khiến Tần Vũ thở không ra hơi, có thể tưởng tượng được sức mạnh của nó, ít nhất nó là một thi thú cấp hai, mạnh hơn rất nhiều so với con đom đóm bay đó.
"Nơi này thế nhưng lại có một con thi long, từ tận thế đến bây giờ mới có nửa tháng mà đã tiến hóa đến trình độ này, về sau nhất định sẽ trở thành quái vật cấp chúa!"
Trong lòng Tần Vũ mừng rỡ, may mà hắn đã cảnh giác điều tra, nếu không cứ ngu ngốc như vậy mà lao tới nhất định sẽ nộp mạng cho thi long.
Cái gọi là thi thú là những sinh vật bị thây ma cắn sau đó nhiễm bệnh, họ nằm giữa thây ma và dị thú, nên gọi là thú xác.
Hiện tại thi long này dường như không có ý định tân tấn công mạnh mẽ, dù sao thi thú đều có đặc tính của tang thi, không cần ăn đồ ăn cũng có thể sống sót, từ điểm này xem ra thi thú vẫn có một ít ưu thế so với dị thú.
Phía trước có thi long chặn đường, chỉ có đường vòng, chẳng qua hai người Tần Vũ ra ngoài là để săn tang thi, đi đường nào cũng đều giống nhau.

Sau khi xuống lầu, hai người thay đổi hướng đi, nửa ngày tiếp theo đó cũng rất thuận lợi, họ giết hơn bảy mươi con xác sống, thành công nhận được ba viên đá tiến hóa hoàn thành mục tiêu vượt mức, có điều trước mắt vẫn còn một lúc nữa trời mới tối, Tần Vũ cảm thấy còn có thể giết thêm một vài xác sống nữa, đá tiến hóa là vật tất yếu để tiến hóa giả trở nên lớn mạnh hơn, có nhiều hơn cũng không ngại.
Nhưng dần dần Tần Vũ lại nhận thấy bất thường, họ đã đi hơn mười phút, nhưng dọc đường đi ngay cả một con xác sống cũng không thấy, điều này làm cho Tần Vũ đề cao cảnh giác, trong lòng mơ hồ có một cảm giác bất an, Tần Vũ quyết định dứt khoát nói với Tần Tiểu Vũ:
"Chúng ta tìm một chỗ nghỉ ngơi một lát.”
Tần Tiểu Vũ tất nhiên không có ý kiến gì đối với quyết định của Tần Vũ, họ đi về phía con hẻm nhỏ bên cạnh.
“Cẩn thận!”
Tần Tiểu Vũ đột nhiên hô lên.
Không cần Tần Tiểu Vũ nhắc nhở, Tần Vũ đã nhận ra điều khác thường, bên trên tầng ba, một con xác sống từ trên cửa sổ nhảy xuống, nhắm thẳng hướng rơi về phía đỉnh đầu Tần Vũ. Tần Vũ lùi về phía sau, con xác sống này vồ hụt nên rơi thẳng xuống đất, xương cốt đứt lìa, Tần Vũ thuận thế một gậy đập vỡ đầu nó.
“Vèo vèo!”
Nhưng mà ngay sau đó từng con xác sống cứ liên tục nhảy từ trên tầng xuống, từ hai lối vào của hẻm nhỏ, một đám xác sống điên cuồng tràn vào.
“Đi!”
Tần Vũ thoáng giật mình, những xác sống này cứ liên tục nhào tới giống như nước chảy, trong không gian chật hẹp như vậy cho dù là hắn cũng không phát huy ra được, hắn dẫn theo Tần Tiểu Vũ chạy về phía trước, thế nhưng mà mười mấy con xác sống đã chặn lối vào đến con kiến cũng chui không lọt.
“Tiểu Vũ!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận