Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa

Chương 316 - Hành Động Thiếu Suy Nghĩ

Giờ đây chuyện họ có thể làm cũng chỉ là ngồi yên xem hổ đấu, hi vọng cả hai bên đều đánh đến mức cá chết rách lưới. Minh Linh cũng chấn động khi thấy cảnh này, nó giật mình nói:
“Chẳng trách thực lực của ngươi lại mạnh như vậy, ta nói mà sao con người lại tiến hóa đến mức có thể chống lại thú minh vương được, hóa ra ngươi không phải con người mà là dị tộc.”
Ba Khắc Sắt cười nói với giọng điệu sắc bén:
“Haha, tất nhiên ta không phải đám kiến hôi kia, ta là Ba Khắc Sắt vĩ đại! Đấng sáng tạo vĩ đại, vị thần sinh ra vô số sinh mạng!”
“Tên khốn nhà ngươi, ta phải giết ngươi!”
Đôi mắt Cao Kiêu đỏ ngầu, vẻ mặt cực kỳ dữ tợn, sau khi biết Lý Nguy đã bị Ba Khắc Sắt giết chết từ lâu, hơn nữa Ba Khắc Sắt còn khoác lớp da của hắn để lừa bọn họ, Cao Kiêu đã phẫn nộ đến mức muốn xé xác Ba Khắc Sắt thành mảnh vụn.
“Bình tĩnh một chút!”
Lục Vân, Dương Cảnh Lăng vội vàng kéo Cao Kiêu lại, họ biết rõ Ba Khắc Sắt mạnh đến mức nào, Cao Kiêu cứ xông lên như vậy cũng chỉ tìm đường chết. Lâm Phong thở gấp, hắn cũng giận dữ, nhưng so với Cao Kiêu hắn vẫn còn giữ chút lý trí, Lâm Phong trầm giọng nói:
“Đừng hành động thiếu suy nghĩ, không cần hi sinh vô nghĩa, thù của tư lệnh chắc chắn phải báo, nhưng không phải bây giờ.”
Tất cả mọi người đều chấn động vì sự thay đổi lớn này. Tần Tiểu Vũ kéo tay Tần Vũ, Tần Vũ có thể thấy sắc mặt tái nhợt của Tần Tiểu Vũ, trong lòng hắn ấm áp, khẽ xoa đầu Tần Tiểu Vũ:
“Đừng sợ.”
“Ta không sợ!”
Tần Tiểu Vũ khẽ nói, cô biết rõ có lẽ hôm nay họ sẽ chết, nhưng có thể chết chung với Tần Vũ, cô không sợ gì cả. Mà bên kia, Minh Linh lên tiếng:
“Nếu ngươi không phải con người, chúng ta cũng không có lý do để chiến đấu, cứ thế cho qua đi.”
Ba Khắc Sắc lại u ám đáp:
“Tại sao lại không có lý do chiến đấu? Thú minh vương của ngươi, chiến hạm tà vu này, ta đều muốn lấy!”
Tang thi và dị tộc cũng có mối quan hệ như con người với tang thi và dị tộc, bọn chúng đều là kẻ địch của nhau! Minh Linh lại lần nữa thể hiện không muốn liều mạng ngươi chết ta sống với Ba Khắc Sắt, nhưng Ba Khắc Sắt lại quyết tâm muốn sống chết với nó. Minh Linh không phải người tốt tính, nó chậm rãi nói:
“Được, xem ra hôm nay ngươi nhất quyết muốn đấu với ta, vậy phân thắng thua đi! Thú minh vương!”
“Grừ!”
Thú minh vương lại gầm lên phẫn nộ như muốn xé rách màng nhĩ, sau đó lao về phía Ba Khắc Sắt.
“Đến đây! Đến đây! Để tên sống dở chết dở như ngươi biết sự ghê gớm của Ba Khắc Sắt vĩ đại!”
Ba Khắc Sắt mỉm cười, dù nó đứng thẳng nhưng cũng cao chưa đến hai mét, nhìn qua càng ốm yếu hơn, không thể so sánh với thú minh vương khổng lồ, nhưng nó lại không hề sợ hãi.
“Vù!”
Đôi chân gầy gò của Ba Khắc Sắt giẫm trên mặt đất, nhảy lên không trung hơn mười mét, tránh khỏi đòn tấn công của thú minh vương. Ba Khắc Sắt vung vẩy hai tay, cánh tay nó kéo dài đến bảy tám mét như dây cao su, xòe năm ngón tay ra, mỗi ngón tay như lưỡi dao kim loại sắc bén, lóe lên ánh sáng lạnh lẽo, vung vào lưng thú minh vương bên dưới.

“Phập phập phập!”
Móng vuốt sắc bén chém vào lưng thú minh vương, vậy mà lớp vảy xanh dày nặng của nó lại bị vuốt sắc dễ dàng rạch ra, máu tươi đỏ sẫm lẫn chút vàng nhạt phun ra từ lớp vảy bị rạch mở của thú minh vương.
“Haha, quả nhiên là huyết mạch hoàng kim!”
Ba Khắc Sắt cười lớn.
“Grừ!”
Lần đầu tiên thú minh vương bị thương, nó gầm lên vừa đau đớn lại phẫn nộ, đôi chân thô to của nó giẫm mạnh, mặt đất nứt ra, đất đá văng tung tóe, nó đã tung người nhảy lên, nhào về phía Ba Khắc Sắt giữa không trung. Ba Khắc Sắt lập tức kéo dài một chân mảnh khảnh của nó cắm xuống đất, sau đó nhanh chóng rút lại, kéo cơ thể Ba Khắc Sắt từ trên không xuống dưới với tốc độ khó tin, cũng vì vậy mà cú nhảy lên của thú minh vương cũng chỉ vồ hụt. Thú minh vương vừa đáp lại xuống đất, đôi chân Ba Khắc Sắt đã bật lên lao về phía thú minh vương. Nó vung vẩy hai tay dài mảnh của mình, dùng cặp vuốt sắc bén chém lên lưng thú minh vương, chớp mắt vài phiến vảy trên lưng thú minh vương vỡ nát, lẫn chút máu vàng nhạt văng tung tóe ra ngoài. Thú minh vương xoay người vung cặp vuốt đã siết lại thành nắm đấm qua đó.
“Ầm!”
Mặt đất chấn động, nhóm người trốn ở phía xa đều lung lay không vững, có vài người ngã thẳng xuống đất, không gian huấn luyện như xảy ra động đất, sức mạnh của thú minh vương quả thật có thể dời sông lấp biển! Nhưng hai chân mảnh khảnh của Ba Khắc Sắt như được lắp lò xo, lại bật lên không trung, duỗi dài hai tay, lần nữa để lại nhiều vết thương trên người thú minh vương.
“Grừ!”
Thú minh vương sắp điên rồi, vuốt sắc của Ba Khắc Sắt dường như mang theo độc tố kỳ lạ, khiến người nó đau đến run rẩy, nó điên cuồng nhào qua tấn công Ba Khắc Sắt, nhưng tốc độ của Ba Khắc Sắt từ đầu đến cuối vẫn nhanh hơn nó một bậc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận