Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa

Chương 317 - Coi Như Ta Đã Biết

“Phập phập!”
“Grừ grừ!”
Mọi người gần như chẳng thể nhìn rõ quá trình hai bên giao đấu, tốc độ của chúng quá nhanh, nhưng thỉnh thoảng lại có máu văng tung tóe, trong tiếng gầm gừ đau đớn của thú minh vương có thể nhìn ra Ba Khắc Sắt chiếm ưu thế, ít nhất trước mắt là vậy. Trong lòng Tần Vũ chấn động, Ba Khắc Sắt rốt cuộc là dị tộc gì, đối mặt với thú minh vương bước đầu tiến hóa đến hoàng kim vương huyết lại vẫn có thể chiếm ưu thế? Có điều Tần Vũ cũng hiểu rõ, trước mắt rất khó nói được ai thắng ai thua, thú minh vương là vương thú chắc chắn vẫn chưa dùng át chủ bài thật sự. Thực lực của Ba Khắc Sắt rất mạnh, tốc độ khủng khiếp và móng vuốt rắn chắc thậm chí có thể dễ dàng xé nát lớp vảy của thú minh vương, khiến toàn thân thú minh vương giăng đầy những vết thương nhỏ, nó đau đớn như bị lăng trì. Cuộc chiến giữa Ba Khắc Sắt và thú minh vương đã kéo dài được năm phút, chưa lần nào thú minh vương có thể chạm được Ba Khắc Sắt, còn Ba Khắc Sắt lại rạch rất nhiều vết thương khắp người thú minh vương. Toàn thân thú minh vương chảy đầy máu đỏ sẫm xen lẫn chút vàng nhạt, thoạt nhìn rất thảm thiết. Nhưng từ đầu đến cuối Minh Linh không hề cử động, gương mặt cũng không hề sợ hãi, chút thương tích này với thú minh vương mà nói chẳng đáng là gì. Minh Linh lạnh nhạt lên tiếng:
“Đây là thực lực của ngươi sao? Coi như ta đã biết, chẳng qua cũng chỉ đến thế, thú minh vương, giải quyết nó đi!”
“Grừ!”
Đôi mắt thú minh vương bỗng lóe lên ánh sáng xanh sẫm, lúc này động tác của nó khựng lại, mà Ba Khắc Tư cũng dừng hẳn, ánh sáng xanh sẫm bao phủ cơ thể của cả hai người. Điều quái dị đã xảy ra, thú minh vương chậm rãi há miệng hút vào, cơ thể Ba Khắc Sắt run rẩy, trên gương mặt ghê tởm thoáng chút đau đớn. Trên đỉnh đầu nó có một cái bóng xanh nhạt như bị kéo ra, nó liều mạng chống cự, nhưng cái bóng xanh kia không ngừng bị kéo ra khỏi người nó, hơn nữa càng kéo càng nhiều. Minh Linh điên cuồng cười lớn:
“Đây chính là dị năng của thú minh vương – phệ hồn!”
“Bất kể sức phòng ngự của ngươi mạnh đến mức nào, tốc độ của ngươi nhanh ra sao, thể chất khỏe đến đâu chăng nữa, chỉ cần thú minh vương dùng phệ hồn sẽ dễ dàng nuốt chửng hồn phách của ngươi!’
Minh Linh kiêu ngạo nói:
“Đây là dị năng vô địch!”
Lòng Tần Vũ chấn động, phệ hồn là dị năng đỉnh cao của hệ tai họa, tác dụng của nó là nuốt chửng hồn phách, hơn nữa không thể phòng ngự không thể tránh khỏi, dị năng này so kè về sức mạnh linh hồn! Thú minh vương ăn những thứ như rối quỷ, có thể tưởng tượng được linh hồn của nó mạnh đến mức nào, lúc nó khởi động dị năng phệ hồn gần như có thể giết chết tất cả đối thủ ngay lập tức. Linh hồn màu xanh trên đỉnh đầu Ba Khắc Sắt đã bị rút ra được một nửa, lúc này khóe môi Ba Khắc Sắt bỗng nâng lên một độ cong dữ tợn:
“Đồ ngu!”
Sau đó trong ánh mắt khó tin của Minh Linh, linh hồn màu xanh bị kéo ra của Ba Khắc Sắt dễ dàng rụt lại phía sau, tránh thoát khỏi lực hút của thú minh vương, lần nữa trở lại trong cơ thể của Ba Khắc Sắt. Phệ hồn thất bại!
“Phụt!”
Thú minh vương phun máu như mưa trong không trung. Phệ hồn thất bại, bản thân nó phải chịu phản phệ đáng sợ, thoáng chốc gần như mất đi nửa cái mạng!
“Làm...làm sao có thể! Sức mạnh linh hồn của ngươi sao lại...mạnh hơn thú minh vương được?”
Minh Linh hét to như thể gặp ma, phải biết thú minh vương ăn linh hồn, sức mạnh linh hồn của nó cao đến đáng sợ, mà phệ hồn thất bại nghĩa là sức mạnh linh hồn của Ba Khắc Sắt còn cao hơn cả thú minh vương! Đây là chuyện hoàn toàn không thể nào!
“Chẳng có gì là không thể, nói ngươi ếch ngồi đáy giếng mà ngươi không tin, thật không khéo, sở trường của ta trùng hợp cũng ở phương diện linh hồn!”
Ba Khắc Sắt cười nhạo:
“Ta có thể dùng ý thức khống chế mấy chục ngàn đến cả trăm ngàn thuộc hạ, linh hồn không đủ mạnh sao làm chuyện đó được?”
Nghe Ba Khắc Sắt nói vậy, Tần Vũ ngạc nhiên, khống chế mấy chục ngàn đến cả trăm ngàn thuộc hạ, hắn bỗng nghĩ đến một khả năng, bỗng bật thốt:
“Ngươi là trùng mẹ!”
Ba Khắc Sắt bỗng sửng sốt sau khi nghe thấy câu nói của Tần Vũ, rồi lập tức mỉm cười:
“Thằng nhóc nhà ngươi quả nhiên không tầm thường, đúng vậy, ta chính là trùng mẹ mà các ngươi hay gọi, tất nhiên chỉ là một hóa thân của ta, không phải bản thể.”
Cuộc đối thoại giữa hai người khiến trong lòng nhóm người Tần Tiểu Vũ, Lâm Phong gợn sóng, Ba Khắc Sắt này vậy mà lại là trùng mẹ khiến thành phố Thịnh Cảnh phải chìm vào nguy hiểm? Đối với kết quả này, lòng Tần Vũ rất chấn động, Ba Khắc Sắt trước mặt hẳn là một loại hóa thân, vì trùng mẹ không thể tùy ý di chuyển cho nên nó đã khống chế một hóa thân như vậy. Hơn nữa trí tuệ của trùng mẹ Ba Khắc Sắt đã vượt xa tưởng tượng của Tần Vũ, nó phát hiện thủ lĩnh Lý Nguy của thành phố Thịnh Cảnh chạy trốn một mình, nên cử một đội quân tộc trùng tấn công, còn hóa thân Ba Khắc Sắt có khả năng ký sinh của nó lại nhân cơ hội thần không biết quỷ không hay chiếm lấy thân xác Lý Nguy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận