Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa

Chương 393 - Thú Vị

Chiến thần của thành phố Thiên Mông ,đã bại trận.
Trong bóng tối, một bóng đen vặn vẹo chứng kiến toàn bộ trận chiến, nó cười khúc khích, lẩm bẩm:
“Thú vị, thú vị, tiểu tử này không phải tông đồ, người phát ngôn của ai đó, chỉ là một tiến hóa giả bình thường, thế nhưng lại có thể mạnh đến bước này, thật là thú vị a!”
“Sao...sao lại như vậy?”
Trong một ngày này, tất cả những người theo dõi trận chiến này đều nhớ đến nỗi sợ hãi như bầu trời sụp đổ.
Trừ Tần Tiểu Vũ biết thực lực của Tần Vũ ra, không ai có thể ngờ rằng mười đại chiến thần sẽ bại trận, còn cùng nhau bại dưới tay một tiến hóa giả xa lạ.
“Hắn...hắn chắc chắn không phải là người, nhất định là ác ma biến thành!”
Trong lòng càng nhiều người đều có một loại sợ hãi.

Đúng vậy, sao lại có người mạnh đến mức như vậy, mười vị đại chiến thần là đại diện cho những tiến hóa giả hàng đầu trong số hàng trăm ngàn người của thành phố Thiên Mông, là sức chiến đấu cao nhất của toàn bộ thành phố Thiên Mông, nhưng khi hợp lực lại bị một tiến hóa giả xa lạ đánh bại, đều này hoàn toàn không phù hợp với nhận thức của tất cả mọi người!
“Ngươi...ngươi…”
Lý Hồng Minh thở hồng hộc, cố nén cảm giác bùng nổ, hai mắt hắn ta đỏ hoe, không bao giờ nghĩ rằng sẽ gặp phải tình huống này, mặc dù phẫn nộ, nhưng hắn ta lại sợ hãi nhiều hơn, Tần Vũ này rốt cuộc là người như thế nào? Thế mà mạnh đến mức đáng sợ như vậy!
Tần Vũ đã có chút không kiên nhẫn, Tần Vũ đi đến bên cạnh Chu Ngọc, giơ Huyết Diễm Thương ra, nhắm ngay vào gáy của Chu Ngọc, mà phản sao cũng như vậy đi tới bên cạnh Viên Cao, nhắm Huyết Diễm thương vào ngay cổ họng của Viên Cao.
Tần Vũ bình tĩnh nói:
“Lý tư lệnh, nhanh quyết định đi, xin lỗi ta vì sự đối đãi không bằng, sau đó đáp ứng mọi yêu cầu của ta.”
Răng của Lý Hồng Minh gần như cắn vỡ rồi, bảo hắn ta cúi đầu trước một thằng nhóc trước mặt nhiều người như vậy, làm sao hắn ta có thể làm được?
Tần Vũ thấy vậy ánh mắt lạnh lùng:
“Giết hết tất cả họ thì sẽ không có ai có thể ngăn cản ta nữa, đến lúc đó ta cũng sẽ giết hết các ngươi, vậy nên nhanh lên, ta chỉ đợi mười giây, sau mười giây ta sẽ bắt đầu giết.”
Tần Vũ không có một chút thương xót, Khổng Định Quốc này hành hung tông tử, hoàn toàn không coi trọng tính mạng của hắn và Tần Tiểu Vũ, trong mắt Khổng Định Quốc hai anh em Tần Vũ cũng chỉ là con kiến có thể bị bóp chết bất cứ lúc nào mà thôi, hắn ta thậm chí không cần nói ra, chỉ cần bày tỏ một thái độ là những tiến hóa giả kia sẽ liều mạng để lấy được đầu của Tần Vũ tranh công.
Chỉ đáng tiếc là họ căn bản không có đủ thực lực để giết chết Tần Vũ, cho nên họ đều chết hết, điều này cũng không trách ai được, muốn giết người, mình bị giết cũng là điều đương nhiên.
Mà Lý Hồng Minh và Triệu Hưng Thụy chắc chắn cũng biết chuyện này, nhưng họ đều không có ý định ngăn cản, coi như là một chuyện nhỏ, vì một Tần Vũ nhỏ bé mà đắc tội với Khổng Định Quốc, họ đương nhiên sẽ không làm chuyện ngu ngốc như vậy.
Sau khi Tần Vũ thể hiện sức mạnh to lớn giết chết những tiến hóa giả muốn giết mình, Khổng Địch Quốc giận dữ, để chiến thần dưới quyền đối phó với Tần Vũ, Lúc này Lý Hồng Minh và Triệu Hưng Thụy như cũ vẫn khoanh tay đứng nhìn.
Ngay cả sau khi Tần Vũ mạnh mẽ đánh bại tất cả các chiến thần dưới quyền của Khổng Định Quốc, việc họ làm không phải là để hai bên hòa bình với nhau, mà là ủng hộ Khổng Định Quốc, tuy rằng họ là đối thủ của nhau, nhưng cũng là một phe thành phố Thiên Mông, cho nên trong mắt họ Tần Vũ mới là người ngoài, Lý Hồng Minh còn muốn thu phục Tần Vũ, cấy vào cơ thể hắn ta một thiết bị, kiểm soát sự sống chết của hắn ta…
Điều tra tất cả họ đều cảm thấy thực lực của phe mình mạnh hơn Tần Vũ, cho nên họ chính là phe chính nghĩa, muốn nhào nặn Tần Vũ như thế nào thì nhào nặn như thế đó.
Đáng tiếc là họ đều đánh giá quá cao về bản thân, Tần Vũ mạnh hơn họ, mạnh hơn tất cả họ, thậm chí nhiều chiến thần gộp lại nhiều như vậy Tần Vũ cũng mạnh hơn họ.
Vì vậy Tần Vũ cũng không cảm thấy có gì quá đáng đối với sự hung dữ của mình hiện tại, đây đều là quyền lợi và chính nghĩa mà hắn tự mình dành được!
Dù là thời đại hòa bình hay là tận thế, thực ra quy tắc lớn nhất vẫn là nắm đấm của ai lớn hơn thì người đó có tiếng nói, chỉ có điều quy tắc của thời mạt thế càng rõ ràng, càng trần trụi hơn so với thời đại hòa bình.
Sắc mặt của Khổng Định Quốc tái nhợt, Tần Vũ rõ ràng là có mục đích, các chiến thần khác hắn đều nương tay, chỉ có chiến thần dưới quyền của hắn ta Tần Vũ không hề nương tay, hai người chết một người tàn, hắn ta có thể nhìn ra được, Tần Vũ là muốn giết hắn ta!
Bạn cần đăng nhập để bình luận