Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa

Chương 360 - Dị Năng Như Hỏa Diễm

Trong lòng Tần Vũ có chút phức tạp, cô bé này có thể biết suy nghĩ trong lòng người khác, chắc chắn cô bé cũng là tiến hóa giả, hơn nữa dị năng là loại đọc tâm.
Vì vậy Tần Vũ nói:
"Ngươi không cần lo lắng, vốn dĩ ngươi có năng lực này vì ngươi đã trở thành tiến hóa giả giống như ta, mà tiến hóa giả cũng có bản lĩnh mà người bình thường không có."
Vừa nói, Tần Vũ trong tay đột nhiên xuất hiện một ngọn lửa màu tím:
"Cho nên ngươi không cần lo lắng ta xẻ thịt ngươi làm thí nghiệm."
"Cảm...Cảm ơn ngài!"
Cô bé có chút khiếp sợ với dị năng ngọn lửa đột nhiên xuất hiện của Tần Vũ.
Tần Vũ hỏi:
"Dị năng của ngươi tên là gì? Gọi là đọc tâm sao?"
Muốn trở thành tiến hóa giả, thì sẽ có được dị năng, cũng tự nhiên sẽ biết đại khái công dụng và tên gọi của dị năng đó.
Cô bé không có giấu giếm, cô bé có chút sợ hãi nói:
"Dị năng của ta tên là người chi phối tâm trí..."
Sau khi nghe được cái tên này, Tần Vũ đột nhiên kinh ngạc, năng lực này li không phải đọc tâm? Mà tên là người chi phối tâm trí?
Cô bé tiếp tục nói:
"Năng lực này có thể giúp ta biết được suy nghĩ trong lòng người khác, hơn nữa có thể ảnh hưởng đến họ ở một mức độ nhất định, người đàn ông đó trước đây muốn ăn ta, ta dùng dị năng để hắn tạm thời bỏ ý định ăn thịt ta."
Trong lòng Tần Vũ chấn động, năng lực này lại có thể ảnh hưởng tâm trí của người khác?
Phàm là dị năng liên quan đến không gian, thời gian, linh hồn, đều là năng lực cao cấp nhất, cô bé này năng lực được đặt tên là người chi phối tâm trí, đã dính đến lĩnh vực linh hồn!
Mặc dù trước mắt mức độ ảnh hưởng của cô bé đến người khác rất nhỏ, ví dụ như người đàn ông kia muốn ăn cô bé, trình độ cô bé có thể làm được cũng chỉ khiến cho hắn trước mắt bỏ qua việc ăn cô bé mà thôi, nếu như trong tình huống chỉ có một mình cô bé, không có những người khác, đàn ông chỉ có một lựa chọn là cô bé, năng lực chi phối tâm trí của cô bé sẽ không đủ để hắn bỏ qua cô bé, bởi vì không có lựa chọn nào khác, hắn sẽ không chịu ảnh hưởng.
Nhưng lập tức như vậy cũng rất kinh khủng, thử nghĩ nếu như cái năng lực này lên tới cấp cao sẽ kinh khủng tới cỡ nào? Có thể trực tiếp điều khiển cho đối phương tự sát hay không?
Dị năng chi phối tâm trí, lần đầu tiên Tần Vũ thấy, dị năng đáng sợ như vậy nếu như không thể nắm giữ, vậy thì nhất định phải hủy diệt!
Tần Vũ nghĩ tới đây, hắn chậm rãi nói:
"Ngươi có sẵn sàng đi cùng ta không?"
Cô bé sửng sốt một chút, cô bé vội vàng mừng rỡ gật đầu:
"Ta nguyện ý, ta nguyện ý! Chỉ cần ngài có thể bảo vệ ta, cái gì ta cũng làm!"
Thực lực của cô bé Tần Vũ đã thấy qua, hơn nữa cô bé có một loại cảm giác, chỉ cần để Tần Vũ bên cạnh sẽ vô cùng an toàn.
"Được."
Tần Vũ gật đầu:
"Ngươi đi cùng ta."
Cô bé định đứng lên, nhưng đã mấy ngày chưa ăn gì cô bé đã là yếu ớt ngay cả đứng cũng không đứng nổi, cô bé rất sợ Tần Vũ cảm thấy không chịu được, liều mạng cố gắng, cuối cùng cũng đứng lên được, nhưng hai chân không ngừng run rẩy, khó mà bước lên được một bước.
Tần Vũ thấy vậy trong mắt thoáng qua vẻ tán thưởng, hắn có thể nhìn ra mong muốn được sống của cô bé rất mãnh liệt, lại kiên cường, đổi lại là một cô bé bình thường mỗi ngày đều có thể bị ăn, sợ rằng đã sớm sụp đổ vì đau khổ.
Dị năng của cô bé chắc chắn là cấp cao.
Không nói những thứ khác, dị năng của cô có ba chữ người chi phối, đã thể hiện bản thân cô bé có độ phù hợp cao với năng lực.
So với dị năng như hỏa diễm, Tần Vũ được đặt tên là nắm giữ ngọn lửa, mà nếu như có tiến hóa giả có dị năng hỏa, độ phù hợp của hắn với dị năng hỏa cao thì hắn sẽ được gọi là người chi phối ngọn lửa!
Tần Vũ thấy cô bé này không nhúc nhích được, hắn trực tiếp ôm lấy cô bé, kẹp cô dưới nách, sau đó đi xuống dưới tầng, hắn quay đầu nhìn người sống sót còn lại ở tầng hai:
"Các ngươi chờ ở đây, sáng sớm ngày mai ta sẽ cho người tới đón các ngươi."
Xuống tàng dưới, Tần Vũ buông cô bé xuống, sau đó nhìn vết bẩn trên cả người cô bé, hắn nói:
"Ngươi đi tắm rửa rồi thay quần áo khác đi."
Nói xong trong tay Tần Vũ xuất hiện một thùng nước, cùng một cái váy, nước đã chuẩn bị từ trước, còn váy là của Tần Tiểu Vũ, hắn nói:
"Quần áo này có hơi rộng với người, mặc tạm đi."
Cô bé kinh ngạc vô cùng, đối với việc Tần Vũ bỗng nhiên có đồ trong tay rất sợ.
Tần Vũ liếc mắt nhìn cô bé một cái:
"Muốn ta tắm giúp ngươi sao?"
"Không...Không cần."
Cô bé vội vàng nói, Tần Vũ xoay người, ngồi xuống ở trong góc, không lâu sau sau lưng vang lên tiếng dội nước, hắn dĩ nhiên không có hứng nhìn trộm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận