Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa

Chương 287 - Con Rối Quỷ 2

Có nguyền rủa đau đớn, có nguyền rủa ăn mòn, có nguyền rủa tê liệt…
Năng lực hệ tai họa đủ kiểu đủ loại đường như Tiểu Hắc đều có thể sử dụng, từ trong tiếng gào thét thê thảm của Thụ nhân khổng lồ, Ô Mộc có thể phán đoán được lần này trên kiếm của Tiểu Hắc thêm vào nguyền rủa đau đớn!
Trận đấu vẫn tiếp tục, Tiểu Hắc nhân lúc Thụ nhân khổng lồ còn đang đau đớn, nó phát động công kích một lần nữa, lần này Thụ nhân khổng lồ lại bị một kiếm đánh trúng, sau khi một kiếm này giáng xuống, hai mắt của Thụ nhân khổng lồ trở nên đỏ như máu, nó điên cuồng lao đi rồi như bay trong không gian Vong Mộc, thân thể khổng lồ giẫm nát từng gốc thực vật biến dị thành những mảnh vụn.
“Là nguyền rủa cuồng loạn?”
Vẻ mặt Ô Mộc u ám ôm lấy một nhánh cây của Thụ nhân khổng lồ, nếu không nó có nguy cơ sẽ bị Thụ nhân khổng lồ điên cuồng ném xuống đất.
Thật khó đối phó! Khó đến mức khiến người ta chán ghét!
Thụ nhân khổng lồ này cũng thật xui xẻo, gặp phải đối thủ khó chơi như Tiểu Hắc, mỗi lần công kích đều đính kèm theo nguyền rủa, không bị đánh chết thì cũng sẽ bị đủ loại nguyền rủa tra tấn đến chết.
Ô Mộc không nói gì, từ trong ý niệm của nó, mặt đất bỗng nhiên dâng lên một nguồn sức mạnh kỳ dị rót vào trong cơ thể của Thụ nhân khổng lồ, những vết thương bị chém trên người thụ nhân nhờ vào nguồn sức mạnh này cũng nhanh chóng lành lại, những nguyền rủa cũng lập tức tan biến đi.
Thụ nhân khổng lồ này tên là Vong Mộc cự nhân, là dị thú thực vật mạnh nhất mà Ô Mộc có thể khống chế, mà ở bên trong không gian Vong Mộc, Vong Mộc cự nhân có thể hấp thụ sức mạnh của toàn bộ không gian, chỉ cần chưa chết đi thì sẽ có thể dựa vào nguồn sức mạnh này khiến cho toàn bộ những vết thương đã chịu khôi phục lại tình trạng bình thường trong giây lát, giống như thân thể bất tử vậy.

Thế nhưng Ô Mộc lại chẳng hề tỏ ra đắc ý, mà ngược lại vẻ mặt nó trông rất lo lắng, bởi vì kéo theo những trận chiến đấu không ngừng, nguồn sức mạnh trong Vong Mộc không gian cũng tiêu hao không ngừng, trên mặt đất đã có đến một phần tư thực vật biến dị vì không còn nguồn sức mạnh từ Vong Mộc không gian chống đỡ nên đã trở nên héo rũ.
Điều này cũng có nghĩa là theo thời gian trôi qua, nếu nó không thể giải quyết được Tiểu Hắc trước khi sức mạnh trong Vong Mộc không gian cạn kiệt thì người thua cuộc sẽ chính là nó!
Thân là Bất Tử Tộc cao quý sao nó có thể thất bại trong tay một thứ không có tên tuổi được chứ?
Ô Mộc không thể chấp nhận được, nhưng nó phát hiện mình thật sự đã dần rơi vào thế yếu, cán cân chiến thắng đang nghiêng về hướng Tiểu Hắc.
Tiểu Hắc bật cười chế nhạo nói:
“Sắp sửa tháo cái đầu của ngươi xuống rồi đây, đừng có sợ nhé!”
Ô Mộc tức giận, nhưng lúc này nó bỗng nhiên sững sờ vội ngẩng đầu lên nhìn về hướng bên ngoài Vong Mộc không gian, nó bật cười khà khà rồi nói:
“Ta không chơi với ngươi nữa, tạm biệt!”
“Vong Mộc không gian, giải!”
Ô Mộc hét lớn một tiếng, toàn bộ không gian hắc ám đều chấn động hẳn lên, không gian biến ảo, Bạch Tiểu Na và Tiểu Hắc phát hiện ra toàn bộ thực vật biến dị ở xung quanh đều biến mất, bọn họ đột nhiên xuất hiện trên một vùng đất gần như đã biến thành đống đổ nát.
Đây chính là vị trí trước đó Bạch Tiểu Na đã bị kéo vào trong Vong Mộc không gian, không đâu khác mà là bên trong căn cứ.
Điểm lợi hại trong Vong Mộc không gian của Ô Mộc đó chính là nó có thể nắm được quyền chủ động, nếu như nó chiếm được ưu thế, vậy thì kẻ địch bên trong Vong Mộc không gian có muốn chạy cũng không thể chạy thoát, nếu như nó rơi vào thế yếu thì nó cũng có thể chủ động hủy bỏ Vong Mộc không gian.
“Ha ha, Vương đã nổi giận rồi, tất cả các ngươi đều phải chết!”
Ô Mộc bật cười ha hả, nó nhanh chóng lao về một hướng, Tiểu Hắc và Bạch Tiểu Na không đuổi giết bởi vì bọn họ nhìn thấy được cảnh tượng giật gân phía bên kia.
Tần Vũ, Tần Tiểu Vũ và đám người Kim Tắc Thiên đều đang ngơ ngác nhìn cảnh tượng này, trên khoảng đất trống ở căn cứ có một đám huyết vân bay lên, mà bên trong huyết vân có một cánh cửa đen kịt xuất hiện, bên trên cánh cửa có khắc đủ loại sắc mặc hung tợn của loài quỷ quái, khiến cho người ta có một loại cảm giác rợn người.
Hơi thở nguy hiểm khủng bố này lại còn áp bức không khí, khiến cho hô hấp của mọi người cũng trở nên khó khăn.
“Đây...đây là thứ gì vậy?”
Có người lẩm bẩm nói, cánh cửa đen kịt kia cao chừng mười mét lại to lớn vô cùng, trông cứ như cánh cửa địa ngục ở Minh giới!
“Keng két!”
Cánh cửa kia bất chợt chầm chậm mở ra, phát ra những tiếng cọt kẹt như đang vang vọng trong trái tim mọi người, trong mắt Tần Vũ tràn ngập vẻ kinh ngạc, hắn mơ hồ ý thức được thứ này là gì.
Cánh cửa mở ra được một khe hở, xuyên qua khe hở, mọi người có thể nhìn thấy được bên trong cửa dường như là một thế giới khác, có vô số quỷ quái đang gào thét điên cuồng, mà thứ khủng bố nhất là một đôi mắt, một đôi mắt như thể đến từ địa ngục, đôi mắt ấy còn to hơn cả quả bóng rổ tỏa ra quang mang màu xanh tăm tối.
Bạn cần đăng nhập để bình luận