Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa

Chương 220 - Tiếng Mèo Kêu 2

Mèo đen biến dị đột nhiên cảm thấy thân thể mình chùng xuống, một cỗ trọng lực đã tác dụng lên cơ thể nó, khiến cho tốc độ của nó chậm đi rất nhiều.
“Chết đi!”
Mèo đen biến dị ý thức được điều bất thường, nhưng không đợi nó kịp có phản ứng gì khác thì một nắm đấm kim quang đã giáng xuống một cú thật mạnh vào trên đầu nó.
“Bùm!”
Phần đầu của mèo đen biến dị đã bị một đấm mang theo sức mạnh cực lớn đánh cho nổ tung, dịch não màu xám bắn ra tung tóe, cảnh tượng vô cùng đẫm máu.
Cánh tay phải của Vương Văn hóa thành vàng, đối mặt với đàn mèo biến dị kia, sắc mặt hắn ta lạnh lùng đến cực điểm.
“Meoo!”
Từ cái chết của mèo đen, đàn mèo biến dị kia đều chấn động, con nào con nấy cũng phát ra tiếng kêu liên tục không ngừng nghỉ, điên cuồng lao về phía đám người Vương Văn, trong đêm tối một rừng những đôi mắt màu xanh lập lòe phát sáng khiến cho người ta phải run sợ, trông chẳng khác nào ánh mắt của loài ma quỷ.
Mèo biến dị bản tính hung hãn, chúng nó thích nhất là dùng móng vuốt sắc bén của mình xé nát con mồi thành từng mảnh nhỏ.
“Xuất hiện đi! Thổ khôi cự nhân!”
*Thổ khôi cự nhân: con rối đất khổng lồ
*Thổ khôi cự nhân: con rối đất khổng lồ
Lý Tiêu tức giận hét lên, hắn ta phát động năng lực, trên mặt đất rung chuyển một trận, một con rối đất khổng lồ cao tầm 2m2 từ trong đất chui ra, một con mèo biến dị vừa mới đến dưới chân Thổ khôi cự nhân thì đã bị Thổ khôi cự nhân khom người cúi xuống dùng bàn tay to lớn tóm lấy nó gọn ghẽ trong lòng bàn tay.
“Meo meo!”
Con mèo biến dị này có bộ lông đen trắng đan xen, thân hình dài đến nửa mét, sau khi nó bị tóm chặt thì vô cùng tức giận, một chân trước của nó bắn ra móng vuốt sắc nhọn dài mấy tấc, điên cuồng cào và mu bàn tay của Thổ khôi cự nhân.
Nếu đổi lại là một người bình thường thì thế nào cũng sẽ bị cào đau đến mức lập tức buông lỏng tay ra, thế nhưng Thổ khôi cự nhân thì khác, toàn thân của nó được tạo thành từ đất đá, mèo biến dị cào vào tay Thổ khôi cự nhân đất chỉ khiến cho bùn đất bay tán loạn, thế nhưng lại hoàn toàn không thể khiến cho Thổ khôi cự nhân bị chút thương tổn nào.
“Xùy!”
Thổ khôi cự nhân dùng tay còn lại túm lấy đầu của mèo biến dị kéo ra, tiếng kêu thảm thiết của nó bỗng ngừng lại, tiếng xé rách rõ ràng vang lên, phần đầu của mèo biến dị đã bị xé rách toạc, máu chảy như mưa.
“Ha ha ha! Giết hết cho ta! Giết hết cho ta!”
Lý Tiêu bật cười điên cuồng.
Hô!
Bên trên cành cây, Vương Tuyết kéo dây cung trên cung tên Hào Quang, vẻ mặt cô ta vô cùng lạnh lùng, một mũi tên chầm chậm ngưng tụ trên dây cung, cô ta dùng sức kéo căng dây cung đến hết cỡ, sau đó thẳng thừng buông tay, mũi tên chói lọi hóa thành một đạo lưu quang sáng lấp lánh bắn nhanh ra ngoài.
“Ầm ầm!”
Mũi tên sáng chói nổ tung giữa đàn mèo biến dị, một đám mưa tên tản ra, những mũi tên cỡ nhỏ lao về bốn phương tám hướng, năm sáu con mèo biến dị ở xung quanh đó kêu lên thảm thiết sau đó ngã xuống bên trong vũng máu.

Lực sát thương từ cung tên Hào Quang ấy của Vương Tuyết quả thực kinh người, chỉ vỏn vẹn một mũi tên đã giải quyết được một đám đông mèo biến dị, nhưng thực chất thì mũi tên này đã tiêu hoa rất lớn đối với Vương Tuyết, cô ta căn bản chẳng bắn được mấy mũi tên nữa.
Lục Phong phóng thích ra Trọng lực trường vực ở những chỗ xung quanh mọi người, chỉ cần mèo biến dị tiến vào khu vực này đều sẽ bị trọng lực áp chế khiến cho tốc độ giảm mạnh, Vương Văn phóng quyền ra như gió, ngay lập tức đã giết chết mấy con mèo biến dị xông tới, còn Mã Tùng thì cầm dao rựa, sắc mặt hắn tái nhợt chém con mèo biến dị ra thành hai nửa, năng lực của hắn là năng lực hệ cảm giác, không có quá nhiều trợ giúp đối với chiến đấu trực diện thế này, nhưng tố chất cơ thể vượt qua người thường vẫn giúp hắn có một sức chiến đấu nhất định.
“Anh trai, hay là chúng ta đi xuống dưới giúp đỡ đi.”
Trên mái nhà, Tần Tiểu Vũ thấp giọng hỏi.
Đám người Vương Văn nhìn thì có vẻ đã ngăn cản được những con mèo biến dị này, nhưng trên thực tế vừa ra trận thì bọn họ đã dùng hết toàn bộ sức lực, căn bản không thể chống đỡ quá lâu.
“Cứ đợi thêm đã.”
Tần Vũ nói thế nên Tần Tiểu Vũ cũng chỉ đành giương mắt nhìn chằm chằm vào chiến trường bên dưới.
“Đáng ghét!”
Vương Văn dùng một cú đấm đập thẳng về hướng một con mèo biến dị, con mèo đó lại hết sức nhanh nhạy, nó chuyển ngoặt một cái đã tránh được nắm đấm kim sắc của Vương Văn, nó chuyển hướng nhảy ra, cắn về phía cổ tay trái của Vương Văn.
Vương Văn phẫn nộ hét lớn, cổ tay trái của hắn ta đã tỏa ra quang mang màu vàng, mèo biến dị cắn một phát vào đó, suýt chút đã khiến nó rớt hết răng.
“Ầm!”
Ngay sau đó, Vương Văn đã giáng một cú đấm đánh nó bay ra ngoài.
Năng lực của Vương Văn là vàng hóa, không chỉ có thể khiến cho vị trí đã vàng hóa có sức lực mạnh đến cấp ba bốn, đồng thời còn rắn chắc hơn cả sắt thép, nhưng khuyết điểm trong năng lực này của hắn ta cũng rất lớn, một là năng lượng gen tiêu hao cực nhiều, mặt khác là năng lực của hắn ta hiện tại còn quá yếu, vẫn chưa thể khiến cho toàn thân đều có thể vàng hóa mà chỉ có thể vàng hóa một số bộ phận trên cơ thể, cho nên về mặt phòng ngự vẫn có điểm yếu rất rõ ràng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận