Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa

Chương 223: Quá Mạnh Rồi!

Nhanh, nhanh đến mức khó tưởng tượng! Đây là suy nghĩ duy nhất trong lòng nhóm người Mã Tùng khi trông thấy cảnh này, bọn họ tự hỏi nếu đổi lại là mình có lẽ vừa đối mặt đã không phản ứng kịp, bị giết ngay tại chỗ. Tốc độ của mèo bóng tối quả thật rất nhanh, Tần Vũ hiện nay đã là tiến hóa giả mạnh mẽ với thể chất cấp ba mươi mốt, nhưng riêng việc bùng nổ tốc độ cực hạn trong thời gian ngắn vẫn không so được với mèo bóng tối. Tốc độ và thủ đoạn có thể hòa vào bóng đêm của mèo bóng tối là hai bản lĩnh khiến nó nổi tiếng.
“Vù!”
Không khí như bị xé rách, mắt Tần Vũ lóe lên vẻ lạnh lẽo, mũi tên đâm ra nhanh như chớp tựa rắn độc thè lưỡi! Vuốt sắc của mèo bóng tối đập vào cán thương của Tần Vũ, bỗng ra sức đè xuống, mượn lực nâng cơ thể nó lên cao, sau đó ánh sáng đen lóe lên, nó đã biến mất trong không khí. Nói một cách chính xác không phải biến mất mà là hòa cùng một thể với bóng đêm. Đổi lại là người khác hoàn toàn không thể phát giác bóng dáng của mèo bóng đêm, Tần Vũ lại lần nữa xoay người, đâm một thương ra sau, một bóng dáng mạnh mẽ nhanh chóng nhảy ra sau lách người trong bóng đêm. Mèo bóng tối dừng lại dưới đất không tấn công nữa, trong mắt nó tràn ngập vẻ nghiêm nghị, nghi ngờ, nó hoàn toàn không rõ tại sao Tần Vũ lại phát giác được nó. Chỉ cần mèo bóng tối hòa vào đêm đen là có thể che giấu bản thân, không thua gì tàng hình. Nếu người khác không có dị năng hệ cảm giác có lẽ sẽ khó lòng phát hiện, nhưng Tần Vũ thì khác, hắn có cảm ứng tinh thần yếu ớt, chỉ cần bước vào phạm vi vài mét xung quanh hắn, dù có tàng hình cũng vô ích, mèo bóng tối hoàn toàn không thể đánh lén hắn. Một người một mèo lạnh lùng nhìn nhau, tuy mèo bóng tối kinh ngạc về thực lực của Tần Vũ nhưng nó tin cuối cùng kẻ chiến thắng chắc chắn sẽ là nó. Dù bản lĩnh hòa vào bóng đêm đã mất tác dụng nhưng nó vẫn còn tốc độ cực nhanh! Mèo bóng tối cử động, nó di chuyển qua trái sang phải, kéo ra vô số tàn ảnh. Trong mắt mọi người không thể bắt được bóng dáng của nó, chỉ có thể thấy nó như biến thành hơn mười con mèo, lao đến chỗ Tần Vũ từ bốn phương tám hướng.
“Xùy!”
Tốc độ mèo bóng tối nhanh đến mức mắt thường khó có thể bắt được, sắc mặt Tần Vũ lại không chút thay đổi, bỗng đâm một thương lên đỉnh đầu, hiển nhiên đó là vị trí chân thân của mèo bóng tối! Vẻ mặt mèo bóng tối lóe lên nét khinh thường, thương của Tần Vũ tuy nhanh nhưng với nó cũng chỉ đến thế mà thôi. Mèo bóng tối khẽ đổi hướng trong không trung, chỉ hơi dịch chuyển một chút, nhưng nó biết mình đã tránh được thương của Tần Vũ. Quả nhiên mũi thương của Tần Vũ sượt qua da nó nhưng động tác mèo bóng tối bỗng khựng lại, nó cảm giác vùng bụng đau nhói, trường thương đã cắm vào bụng nó, đau đớn kéo đến khiến mèo bóng tối cực kỳ khó chịu đồng thời chẳng thể hiểu nổi. Chẳng phải nó đã tránh được rồi sao? Tại sao vẫn bị hắn đâm trúng?
“Chết đi!”
Sắc mặt Tần Vũ lạnh lùng, hai tay siết chặt đuôi trường thương, cánh tay dùng sức vung trường thương rồi đập mạnh xuống đất. Mũi thương đâm vào bụng mèo bóng tối, mèo bóng tối bị Tần Vũ nện xuống đất.

“Bùm!”
Sức mạnh khổng lồ khiến mặt đất nứt ra, lục phủ ngũ tạng của mèo bóng tối vỡ nát, thoi thóp nằm dưới hố sâu bị đập ra, nó đã cận kề cái chết. Tần Vũ không do dự, rút trường thương ra đâm vào đầu nó, giết chết tận gốc. Mèo bóng tối này quả thật rất mạnh, tốc độ của nó nhanh đến cực điểm, rất khó đối phó. Tần Vũ muốn giết nó thực ra cũng phải lãng phí không ít thời gian, hơn nữa nếu đối phương thấy đánh không lại muốn bỏ chạy, hắn hoàn toàn không ngăn nổi. Về việc cuối cùng tại sao mèo bóng tối lại bị hắn giết dễ như vậy tất nhiên là do Tần Vũ đã dùng dị năng thứ ba, là dị năng hệ độc lấy được từ chỗ nhện ngũ độc. Trước mắt dị năng hệ độc của Tần Vũ chỉ có hai loại, thứ nhất là độc ảo giác, thứ hai là độc tan rã. Vừa rồi hắn đã dùng độc ảo giác khiến mèo bóng tối nảy sinh ảo giác, nó tưởng mình đã tránh khỏi thương của Tần Vũ, thực tế Tần Vũ đã đâm xuyên nó. Lúc đầu Tần Vũ cũng trúng độc ảo giác của thú ngũ độc, càng không cần nói đến mèo bóng tối này. Dù độc ảo giác lúc này của Tần Vũ không bằng thú ngũ độc nhưng cũng dễ dàng khiến mục tiêu rơi vào ảo giác trong thời gian ngắn. Nếu xảy ra ảo giác trong thời khắc sinh tử, có thể tưởng tượng kết cục như thế nào, thực ra độc ảo giác vô cùng đáng sợ!
“Quá...quá mạnh rồi!”
Thực ra vừa rồi khi Tần Vũ giết mèo bóng tối chỉ mất thời gian chưa đến một phút, Vương Văn từ trạng thái hôn mê dần dần tỉnh lại nhìn đến mức trợn mắt há miệng, hắn không thể tưởng tượng nổi cùng là tiến hóa giả sao thực lực lại chênh lệch nhiều như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận