Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa

Chương 488 - Sự Kết Hợp

Mà lúc này trong lòng Tần Tiểu Vũ hơi động, cô bảo Hoa Đóa Thú thả đầu to ra.
Đầu to vừa đi ra, nhìn thấy thi thể khổng lồ của báo tuyết nó liền chảy nước miếng nói:
“Dị thú thật mạnh mẽ, nếu như ta ăn nó có thể biến mình trở nên càng mạnh hơn!”
Đầu to đi đến gần nhìn, có chút thất vọng nói:
“Đáng tiếc, tinh hoa trong máu của nó bị hút cạn rồi, nhưng đối với ta cũng là bữa ăn ngon hiếm có.”
Tần Tiểu Vũ nói:
“Sau này chúng ta không thể nào để cho ngươi ăn loài người, cho nên về sau ngươi sẽ dùng thi thể của dị thú để làm thức ăn đi.”
“Ừm ừm, cảm ơn vuơng, ánh sáng của vuơng chiếu rọi vạn vật!”
Đầu to vội vàng gật đầu, trên mặt nó lộ ra vẻ vui mừng, nếu như có thể thường xuyên ăn được dị thú mạnh mẽ như vậy, tốc độ tiến hóa của nó sẽ rất nhanh!
Tần Vũ đôi khi cũng phải ghen tị với những dị tộc, dị thú và tang thi đó, bọn chúng dựa vào ăn là có thể tiến hóa nhanh chóng, không giống loài người cần rất nhiều đá tiến hóa mới có thể tiến hóa đến đỉnh cao.
Đầu to muốn ăn hết cả con báo tuyết lớn như vậy đoán chừng cũng phải mất mấy ngày, thế là Tần Tiểu Vũ đã trực tiếp mang nó vào không gian thứ nguyên, để đầu to ăn từ từ, nếu như không phải có Hoa Đóa Thú ở đây, thi thể của con báo tuyết này thật sự rất khó để mạng đi.
Tần Vũ có chút suy nghĩ kỳ lạ, hiện tại những dị thú chết dưới tay của bọn họ thật sự là được tận dụng hết mức, ngay cả thi thể cũng không để lại, không hề lãng phí một chút nào.
Lúc này, Tần Vũ, Tần Tiểu Vũ và Phùng Tử Kiệt bỗng nhiên đều quay đầu nhìn về phía xa, ở phía xa trong gió tuyết, bất ngờ có những bóng đen đang cẩn thận mà tiến về phía bên này.
Phùng Tử Kiệt cảnh giác hỏi:
“Là tang thi sao?”
Tần Vũ lắc đầu:
“Là người.”
Tang thi sẽ không đi như thế này.
Quả nhiên, càng đến gần, trong gió tuyết hiện ra bóng người của vài người, là một đội sáu người, bao gồm cả nam và nữ, sau khi bọn họ nhìn thấy ba người Tần Vũ thì hơi giật mình, sau khi nhìn rõ bọn họ đều là người mới thở phào nhẹ nhõm, bọn họ cũng không dừng lại, nhanh chóng tiến gần về phía mấy người Tần Vũ.
Dẫn đầu sáu người này là một người đàn ông trung niên có tướng mạo bình thường nhưng có vết sẹo ở khóe mắt, vết sẹo này hẳn là bị dị thú nào đó bắt được, nếu như lên trên một chút nữa thì con mắt này của hắn ta sẽ bị hư luôn.
Ánh mắt nhóm người đàn ông trung niên dò xét ba người, nhìn thấy một chàng trai, một cô gái và một cậu bé vẻ mặt của bọn họ mới dịu đi một chút, sự kết hợp như này nhìn thế nào cũng đều không phải là những ác ma tàn bạo đó.
Người đàn ông trung niên trầm giọng nói:
“Các ngươi là ai?”
Tần Vũ cũng đang quan sát những người này, đối phương tổng cộng có sáu người, có bốn người đều là tiến hóa giả cấp hai, hai người còn lại thể chất cũng không thấp, sắp tiến hóa lên cấp hai, ở bên ngoài chắc chắn rất kinh ngạc, nhưng ở nơi nguy hiểm như Phi Tuyết cảnh, cũng chỉ có tiến hóa giả mạnh mẽ tương tự mới có thể sống sót ở bên ngoài.
“Chúng ta là tiến hóa giả đến từ bên ngoài.”
Tần Vũ ngửi một cái, không hề ngửi thấy mùi thịt người, những người này không phải tiến hóa giả ăn thịt người mà lần trước bọn họ gặp được, xem ra đối phương chắc không phải là loại người ác độc đến tận xương tủy.
“Đến từ bên ngoài?”
Lời này vừa nói ra khiến mọi người đều có chút kinh ngạc, người đàn ông trung niên cũng nhìn thấy đám người Tần Vũ ăn mặc sạch sẽ, không có vẻ nhếch nhác của người sống sót, người đàn ông trung niên nhìn về phía người phụ nữ bên cạnh ra hiệu bằng ánh mắt.

Người phụ nữ nhìn chằm chằm vào mắt Tần Vũ, cô ta trầm giọng nói:
“Các ngươi đã từng ăn thịt người chưa?”
Tần Vũ có chút kinh ngạc, bởi vì hắn phát hiện mắt của người phụ nữ này giống như có thể nhìn thấu được lòng người, xem ra là loại năng lực nhận thức nào đó, hắn nhàn nhạt nói:
“Chưa từng.”
Người phụ nữ chậm rãi gật đầu, cô ta nói với người đàn ông trung niên:
“Hắn không nói dối.”
Người đàn ông trung niên nghe vậy cuối cùng cũng nở nụ cười nói:
“Xin chào, ta tên là Bành Phàm, là người của một căn cứ ở gần đây.”
Trong mắt hắn ta đã phân đám người Tần Vũ so với những kẻ cặn bã ăn thịt người kia rồi, Phi Tuyết cảnh hiện tại vô cùng hỗn loạn, muốn biết đối phương có phải là người tốt hay không thì phải biết đối phương đã từng ăn thịt người chưa, không thể không nói đây là một điều đáng buồn.
“Tần Vũ.”
Tần Vũ cũng tự giới thiệu.
“Chú Bành ngươi nhìn xem…”
Một người thanh niên ở phía sau Bành Phàm chỉ về phía xa kinh ngạc nói.
Mà mấy người Bành Phàm cũng ngẩng đầu nhìn về mặt tuyết phía xa, ngay lập tức trong lòng tất cả mọi người đều giật mình, ở khu vực rộng ớn đó, mặt đất chìm xuống, một số ngọn đồi nhỏ bị đập nát thành từng mảnh, trong mặt tuyết vẫn còn rất nhiều vết máu, rõ ràng là đã xảy ra một trận chiến lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận