Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa

Chương 326:

Lâm Phong không khỏi cảm thấy có hới nóng máu, hắn là một người lính, đã từng vì bảo vệ tất cả mọi người của thành phố Thịnh Cảnh mà không màng đến máu và mạng sống của mình, nếu như hắn có thể thành lập một thế lực lớn mạnh, vậy chẳng phải là có thể cứu vớt nhiều người hơn sao? Giờ khắc này hắn hăng hái gật đầu:
"Ta có lòng tin, ta nhất định có thể thành lập được một thế lực lớn mạnh!"
Tần Vũ sở dĩ sẽ đưa ra quyết định này đầu tiên là bởi vì đúng thật là tác dụng của chiến hạm Tà Vu đối với hắn không nhiều, càng quan trọng hơn là từ nhỏ hắn đã từng nghe nói rất nhiều sự tích liên quan tới Lâm Phong, bản thân hắn cũng vô cùng kính nể với cách làm người của Lâm Phong, trong lòng đã coi hắn ta là một trong số ít bằng hữu, bây giờ để Lâm Phong tự mình làm thủ lĩnh một thế lực cũng coi là thay đổi vận mệnh bi thảm chết tại biên giới khu rừng Hắc Ám của hắn ta.
Giá trị một chiếc chiến hạm Tà Vu lớn hơn nhiều so với một viên đá tiến hoá hoàng kim, nhưng bảo Tần Vũ chọn thì chắc chnắ hắn sẽ chọ chọn đá tiến hoá hoàng kim, bởi vì đây là bảo vật có thể khiến cho thực lực hắn thật sự tăng lên.
Làm xong hết mọi thứ, người đàn ông áo đen kia nói tiếp:
"Bên trên chiến hạm Tà Vu còn có một bảo vật, chính là binh khí tối thượng mà một người Tà Vu bọn ta tốn vô số năm mới nghiên cứu ra được, đáng tiếc chỉ là bán thành phẩm."
"Binh khí tối thượng?"
Tần Vũ chợt nhớ tới, trước đó người đàn ông áo đen này đúng thật có nhắc đến binh khí chưa hoàn thành gì đó, hắn có chút hiếu kỳ cái gọi là binh khí tối thượng này là cái gì.
Rất nhanh dưới sự dẫn dắt của người đàn ông áo đen, mọi người đi tới một gian phòng rộng rãi, ngay giữa gian phòng có một cái bình đài cao nửa thược, chính giữa bình đài là một thanh loan đao đen nhánh, thanh loan đao này trông không đáng để tâm, dài không quá nửa mét.
Đám người Tần Vũ có hơi không dám tin, dù chỉ là bán thành phẩm cũng có thể được xưng là binh khí tối thượng, thấy thế nào cũng không xứng với cái tên binh khí tối thượng này!
Loan đao màu đen nhánh, lưỡi dao có vẻ cũng chưa mở ra, không có sắc bén chút nào
Tần Vũ không nói gì, rốt cuộc có phải bảo vật hay không, chẳng phải xem thử là biết sao?
Tần Vũ đi qua, sau đó đưa tay ra, chuẩn bị rút nó ra, thế nhưng trong lúc đó Tần Vũ lại đột nhiên biến sắc.
"Ầm!"
Tay Tần Vũ còn chưa chạm đến chuôi đao thì từ phía trên chuôi đao bắn ra một sợi quang điện màu đen, nện vào tay Tần Vũ, hắn văng ra xa, tầm năm sáu mét mới đứng vững.
"Anh trai, ngươi không sao chứ!"
Tần Tiểu Vũ vội nói.
"Không sao."
Tần Vũ lắc đầu, hắn có hơi ngạc nhiên, bởi vì khi hồ quang điện màu xanh đen kia chạm đến hắn lại khiến hắn có một cảm giác sinh mệnh bị tiêu diệt.
Người đàn ông áo đen cười cứng ngắc nói:
"Thanh binh khí này chọn chủ nhân, người không được nó công nhận thì không thể nào tiếp xúc được nó đau."
"Nhận chủ sao?"
Tần Vũ kinh ngạc, phải biết là vũ khí chủ động lựa chọn chủ nhân là vũ khí linh hồn Siêu Việt cấp S! Món nào xuất thế cũng có thể gây nên chấn động, theo như Tần Vũ biết ở kiếp trước chỉ có mấy người sở hữu vũ khí linh năng, ai nấy đều là cường giả siêu cấp, ví dụ như thành chủ Quang Huy, hắn cũng có một món vũ khí linh hồn.
Tần Vũ không ngờ ở đây lại có một thanh vũ khí linh hồn, nói về giá trị thì cây đao hơn chiến hạm Tà Vu rất nhiều!
Người đàn ông áo đen nói:
"Cây đao này tên là Vong Giả Lôi Nhận, là bội đao của anh hùng Mạc Khải Sắt (
莫凱瑟

)đại nhân của tộc người Tà Vu bọn ta, sau này hắn bỏ mạng, cây đao này cũng không còn trọn vẹn trong trận đại chiến, sau này bọn ta đúc lại nó nhưng vẫn không thể khôi phục lại hào quang ngày xưa của nó, hiện tại nó chỉ là một thanh vũ khí bán linh hồn."
Có thể được xưng là một anh hùng văn mình, đây chắc chắn là một người siêu việt, hoá ra là một binh khí xứng với nhân vật như vây, nhưng cho dù là một vũ khí bán linh hồn thì nó cũng vô cùng trân quý, có sự kiêu ngạo của riêng mình thì mới chủ động lựa chọn chủ nhân.
Tần Vũ cười khổ nói:
"Nói như vậy là nó chướng mắt ta chăng?"
Người đàn ông áo đen là trí năng của chiến hạm Tà Vu, căn bản không biết cách ăn nói, hắn ta gật đầu nói:
"Ta cũng nghĩ thế."
Tần Vũ bất lực lắc đầu, thật sự có hơi tiếc, dù sao đây cũng là một thanh binh khí linh hồn, nhưng cũng không đến mức quá thất vọng, thanh Vong Giả Lôi Nhận này là một thanh loan đao, nhưng binh khí mà hắn ưa thích lại là trường thương, cho nên dù đạt được hắn cũng vốn không dùng được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận