Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa

Chương 162 - Không Xong Rồi!

“Không xong rồi!”
Sắc mặt của Dương Cảnh Lăng và Lục Vân đều kịch liệt thay đổi, tuy rằng bọn họ có tốc độ rất nhanh, nhưng cũng đã không còn kịp nữa rồi.
Mắt thấy đầu Lý Nguy sắp sửa bị cái miệng rộng kia cắn trúng, vẫn là Cao Kiêu có thủ đoạn thần kỳ, cơ thể hắn ta lập tức trở nên mơ hồ, sau đó giống như quỷ mị xuất hiện ở bên cạnh Lý Nguy, hắn ta giơ tay đẩy mạnh vai của Lý Nguy, Lý Nguy lập tức ngã sang một bên, tránh khỏi cú táp của cái miệng rộng ghê tởm kia, nhưng Cao Kiểu đẩy Lý Nguy ra, hắn ta muốn tránh cũng đã không còn kịp nữa, cái miệng kia đã cắn lên cánh tay của Cao Kiêu.
Nhưng cái miệng rộng kia lại không thể cắn trúng, bởi vì ngay khi sắp bị cắn trúng, cơ thể Cao Kiêu đã lập tức biến thành trạng thái bán trong suốt, cho nên cái miệng rộng kia không thể đụng trúng hắn ta được.
Lúc này thì Lục Vân và Dương Cảnh Lăng đã chạy đến nơi, đầu của Trương Khuê đã biến thành một cái miệng rộng rất ghê tởm, hình như hắn ta cũng đã nhận ra nguy hiểm, vội vàng muốn bỏ trốn, nhưng mà Dương Cảnh Lăng lại vươn tay búng nhẹ, một hạt giống màu xanh lục đã bám lên người Trương Khuê, hạt giống màu xanh lục kia nhanh chóng mọc rễ nảy mầm, biến thành một cây dây đằng thô như một con rắn, trói chặt Trương Khuê lại như một cái bánh chưng.
Lục Vân rống to, hai tay hắn ta nhanh chóng thay đổi, trở nên vô cùng thô tráng, hơn nữa còn mọc ra từng sợi lông đen cứng như kim, hắn ta vươn tay đè chặt lại bả vai của Trương Khuê, dùng một tay nắm lấy cổ hắn, sau đó đột nhiên xé mạnh, bạo lực xé toàn bộ đầu của hắn xuống.
Cái đầu đã nứt ra thành miệng rộng đau đớn rít gào, Lục Vân dùng sức đập mạnh nó xuống đất, bị đập với sức mạnh lớn như thế, cái đầu quái dị này lập tức bị đập vỡ nát bét, máu me chảy đầy đất.
“Đây...Đây là...”
Lúc này Lý Nguy cũng đã đứng lên, mặt mày tái nhợt, lúc nãy suýt chút nữa hắn đã bị cái miệng rộng này cắn đứt đầu rồi.
“Sao Trương Khuê lại đột nhiên biến thành quái vật ghê tởm này rồi tấn công tư lệnh Lý thế?”
Ba người Cao Kiêu thấy Lý Nguy không có việc gì, đều thở phào nhẹ nhõm, đồng thời cũng vô cùng khiếp sợ trước tình huống này, rõ ràng mới lúc nãy thôi Trương Khuê vẫn chưa hề biểu hiện ra bất cứ hành vi khác thường nào, nhưng lại đột nhiên biến thành quái vậy, chuyện này đương nhiên làm cho mấy người bọn họ rất sợ hãi và khó hiểu.
Mà lúc này lại có thêm bốn năm binh lính được võ trang đầy đủ chạy vào trong phòng, bọn họ đều là đội thân vệ của Lý Ngụy, vừa nhận ra động tĩnh trong phòng là lập tức chạy đến.
“Tư lệnh Lý, ngươi có sao không?”
Cao Kiêu hỏi.
Lý Nguy lắc đầu, hắn dù sao cũng không phải người thường, cho dù lúc nãy suýt chút nữa đã chết trong miệng của quái vật, lúc này cũng đã cơn hoảng sợ trong lòng xuống, lấy lại bình tĩnh, hắn nghe được tiếng chém giết rung trời ở bên ngoài, trầm giọng hỏi:
“Bên ngoài của chuyện gì thế?”
Một người trong số mấy binh lính mới chạy vào khi nãy vội vàng nói:
“Là trùng tộc! Chúng ta bị trùng tộc tấn công!”
“Cái gì?”
Lý Nguy có chút giật mình, hắn quay sang nhin ba người Cao Kiêu:
“Các ngươi mau đi giúp đỡ đi, nhất định phải đánh đuổi chúng nó đi!”
“Vâng!”
Ba người Cao Kiêu lập tức nói, cao Kiêu dời mắt nhìn về phía mấy binh lính kia nói:
“Các ngươi cứ ở chỗ này bảo vệ tư lệnh Lý, không được đi đâu hết!”
“Vâng, chiến thần đại nhân!”
Mấy binh lính này lập tức nhận lệnh.
Ba người Cao Kiêu không dám chậm trễ, chạy xuống dưới lầu, ba người bọn họ là chiến thần, cho dù gặp được tình huống bất ngờ này cũng không hề hoảng loạn, biểu lộ ra tố chất cực kỳ cao.
Khi ba người Cao Kiêu chạy xuống đến nơi lại nhìn thấy được một cảnh khiến bọn họ kinh ngạc. Một thiếu niên cầm thanh trường thương đỏ đậm đứng bên trong đàn trùng, hắn giống như ma thần, trên người bốc lên một ngọn lửa màu tím, đốt toàn bộ trùng đàn ở xung quanh thành tro.
Mà cách hắn không xa là một thiếu nữa, cô ngồi trên một con hỏa bọ cánh cứng vương khổng lồ, con hỏa bọ cánh cứng vương kia giống như nổi điên đang kết thúc tính mạng của đồng loại nó, hoàn toàn nằm ngoài tầm hiểu biết của bọn họ.

“Hắn là Tần Vũ à?”
Trong lòng Dương Cảnh Lăng, Lục Vân hơi ngạc nhiên, bọn họ có nghe nhóm người Tôn Vũ nhắc đến cái tên Tần Vũ, cũng biết Tần Vũ rất mạnh, nhưng không ngờ hắn lại mạnh đến mức này. Tần Vũ như thể một chiến thần vô địch trong đám trùng, bất kể bao nhiêu tộc trùng tấn công đều không thể đến gần hắn trong phạm vi ba thước. Mà Tần Tiểu Vũ cũng khiến người khác chấn động, có thể khống chế vua hỏa giáp trùng mạnh mẽ kia đã vượt qua nhận thức của họ. Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ thu hút rất nhiều tộc trùng, giúp những quân nhân trong bốn tòa nhà giảm bớt áp lực, Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ như hai người khổng lồ, bất kể bao nhiêu tộc trùng lao tới đều tan xương nát thịt.
“Mạnh quá! Chúng ta cũng ra tay thôi!”
Lục Vân nhìn mà lòng ngứa ngáy, lớn tiếng nói.
“Grừ!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận