Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa

Chương 372 - Sắp Có Chuyện Lớn

“Có lẽ hắn...không kém hơn Tu La...”
"Ngươi nói cái gì?"
Tống Tinh mở to hai mắt, ngay cả là Đổng Khinh Viêm
cũng lộ vẻ khiếp sợ.
Tu La chính là kẻ mạnh nhất trong thập đại chiến thần.
Hắn là thủ hạ dưới trướng của Lý Lý Hồng Minh, tính cách lạnh lùng, ước mơ theo đuổi sức mạnh vô địch. Lúc hắn trở thành người mạnh nhất của thập đại chiến thần thì cũng đã là người mạnh nhất ở thành phố Thiên Mông, hăn scũng là kẻ đầu tiên gia nhập vào thập đại chiến thần.
Không ai biết tên thật của Tu La là gì, nhưng khi hắn chiếm được ngôi vị đứng đầu thì thập đại chiến thần không ai là không phục, đơn giản bởi vì thực lực của hắn có thể nói là có một không ai ở thành phố này!
Trong mắt của tất cả mọi người, bao gồm cả những chiến thần như họ thì Tu La mạnh đến đáng sợ, nhưng bây giờ lại có người nói cho họ biết một tên Tần Vũ chẳng biết chui từ đâu ra lại mạnh ngang ngửa với Tu La?
Kiền Sâm thở dài, giọng điệu cũng đầy hoài nghi:
“Ta nói hắn không kém hơn Tu La...Nói không chừng còn mạnh hơn một ít...ít nhất thì...xét về mặt thể chất thì hắn không yếu hơn Tu La.”
Tống Tinh và Đổng Khinh Viêm đều tỏ vẻ không tin, mặc dù họ hiểu Kiền Sâm không cần nói dối chuyện này như nó quả thật đã vượt khỏi sức tưởng tượng của họ, một tiến hóa giả độc hành sao có thể so sánh được với Tu La được cả thành phố Thiên Mông ủng hộ?

Vẻ mặt Lý Hồng Minh lúc này khá nghiêm túc, hắn nói với một binh lính bên cạnh:
“Mau chóng liên lạc với Tu La, bảo họ mau bay về.”
Viên Cao sửng sốt:
“Có cần trịnh trọng như vậy không?”
Tổng cộng có bốn vị chiến thành trung thành với Lý Hồng Minh, nhưng bây giơ chỉ có Viên Cao và Chu Ngọc còn trong thành phố, Tu La và một vị chiến thần khác cách đây không lâu đã đến khu vực khác để dọn dẹp quái vật cho nên không ở trong thành phố.
Vẻ mặt của Lý Hồng Minh rất nghiêm túc.
“Ta luôn cảm thấy sắp có chuyện lớn xảy ra, nên gọi họ về cũng an toàn hơn.”
“Cũng được.”
Viên Cao cũng không nói thêm nữa, nhưng hắn cảm thấy có hắn và Chu Ngọc ở thì cũng đủ đề trấn tràng rồi.
Ánh mắt Khương Định Quốc dán chặt vào Cẩu Thiên Sương và Phan Văn Bân cũng đang khiếp sợ ở gần đó, hắn trầm giọng nói.
“Hai người các ngươi cùng lên đi, nhất định phải bắt cho được hắn!”
Lúc này có binh sĩ cẩn thận tiến tới khiêng Giang Hồng nửa chết nửa sống lui xuống,
Sau khi Cẩu Thiên Sương và Phan Văn Bân từ trong khiếp sợ lấy lại tinh thần thì liếc nhau một cái, cả hai đều thấy được vẻ ngưng trọng trong mắt của đối phương. Khi nãy sau khi thấy Tần Vũ dễ dàng đánh bại Giang Hồng như vậy thì cả hai đã thu lại lòng khinh thường, cũng hiểu thực lực của Tần Vũ có thể so ngang với chiến thần, thậm chí còn không thua gì bọn hắn!
Hai chọi một, quả thực có chút nhục nhã, nhưng họ không chắc nếu lên riêng thì có thể thắng, vì vậy cả hai không ai lên tiếng, im lặng vượt lên đám người đến trước mặt của Tần Vũ.
Gương mặt lạnh lẽo của Cẩu Thiên Sương phủ đầy băng giá, hắn lạnh lùng nói.
“Ta thừa nhận ta đã đánh giá thấp ngươi.”
Tần Vũ bình tĩnh đáp.
“Hy vọng ta không có xem trọng ngươi.”
Nghe được lời này, hai mắt của Cẩu Thiên Sương bốc lên sát ý lạnh như băng, khi thấy Tần Vũ đánh bại Giang Hồng dễ dàng như vậy thì hăn sđã biết sức mạnh của Tần Vũ tuyệt đối rất kinh khủng. Tối thiểu thì nếu bảo hắn đánh riêng thì hắn khong chắc mình có thể đánhh thắng được hắn, nhưng bây giờ có thêm Phan Văn Bân, hai vị chiến thần liên thủ với nhau, hắn tin dù người đứng trước mặt có là Tu La đứng đầu thập đại chiến thần thì họ cũng có thể đánh một trận ngang nhau!
“Không cần nương tay..”
Lúc này, Phan Văn Bân trịnh trọng nói, hắn có thể cảm nhận được uy hiếp mạnh mẽ do Tần Vũ mang đến, trong trường hợp này, nếu hắn nghe theo lời Khổng Định Quốc mà bắt sống thì chẳng khác nào đang chủ động tìm đường chết.
“Được.”
Cẩu Thiên Sương lạnh nhạt đáp, lúc này toàn thân hắn đã tràn ngập khí lạnh cực độ, hắn cũng biết mình phải giết chết Tần Vũ, tuyệt đối không thể nương tay!
“Anh trai lớn...sẽ không sao chứ?”
Linh Tâm Nhi lo lắng hỏi, mặc dù trước đây cô không biết Giang Hồng là ai, nhưng thông qua thần giao cách cảm, cô cũng có thể từ suy nghĩ trong lòng của những người ở đây để hiểu được Giang Hồng là ai trong thành phố Thiên Mông.
Khi Linh Tâm Nhi thấy Tần Vũ dễ dàng đánh bại Giang Hồng mạnh mẽ thì cảm thấy rất vui vẻ, nhưng bây giờ có hai kẻ chẳng yếu hơn Giang Hồng đứng ở trên sân, hơn nữa còn lại hai đánh một, khiến cho Linh Tâm Nhi cực kỳ lo lắng.
Tần Tiểu Vũ cười nói.
“Đừng lo, sức mạnh của anh trai ta vẫn còn chưa phát huy hết đâu, họ căn bản không phải là đối thủ của anh ấy.”
Linh Tâm Nhi thấy được vẻ tự hào trên mặt Tần Tiểu Vũ, sự lo lắng trong lòng cũng yên được phần nào, theo đó là một sự sùng bái dành cho thân ảnh đang đứng ngạo nghễ đằng kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận