Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa

Chương 241 - Móc Mắt

Tần Tiểu Vũ khó chịu với ánh mắt trần trụi của hắn, cô lạnh lùng nói với hắn:
“Nhìn nữa ta móc mắt ra bây giờ.”
Chẳng trách Tần Tiểu Vũ tức giận, thực sự ánh mắt của tên đó phóng túng quá mức, hắn còn thỉnh thoảng liếm môi, trông rất hèn mọn.
“Ai dô, tiểu nha đầu còn rất đanh đá nha, nhưng ta thích.”
Tên kia nghe được tiếng Tần Tiểu Vũ quát tháo thì quay lại, nhưng hắn vẫn không thu lại biểu cảm, ngược lại không kiêng dè gì, cười dê:
“Ta muốn xem, trông xinh đẹp như vậy mà không cho ai ngắm sao?”
Mà lúc này tên da ngăm đen với tên đang khom lưng đều chú ý đến Tần Tiểu Vũ, ánh mắt bọn họ sáng lên, Tần Tiểu Vũ rất đẹp, cô giống như một bông hoa trắng tinh khiết trong thế giới đẫm máu này.
“Cố Dũng, ngươi đừng có doạ người ta nữa!”
Người đàn ông nhỏ gầy quát mắng tên phía trước, đảo mắt một vòng, trên mặt hắn hiện ra một nụ cười ôn hoà:
“Hai người cũng từ thế giới bên ngoài đến sao?”
“Đúng vậy, mọi người ở đây cũng từ bên ngoài vào chứ?”
Tần Tiểu Vũ nuốt cục tức xuống, nói với người đàn ông nhỏ gầy kia.
Người đàn ông nhỏ gầy gật đầu:
“Đúng rồi, tất cả mọi người ở đây đều bị khe hở của không gian hút vào, có một số người xui xẻo rơi thẳng vào đồng bằng chôn cốt, bị thực vật biến dị hút khô, cũng có người rơi về hướng ngược lại, một nơi tương đối an toàn, nhưng một số gặp phải Tử Thú, bị chúng ăn không còn một mảnh xương nào, chỉ những người may mắn mới có thể đến đây, được sự bảo vệ của Chu lão đại, Kim lão đại và Tôn lão đại.”
“Chu lão đại, Kim lão đại và Tôn lão đại?”
Tần Tiểu Vũ biết ba người này có thể là thủ lĩnh của chỗ tập trung kia, cô nói:
“Cảm ơn ngươi nói cho chúng ta biết nhiều chuyện như vậy, có thể cho chúng ta qua không?”
“Đương nhiên là được… nhưng mà…”
Lần này người đàn ông da đen lên tiếng, cười khúc khích.
“ Muốn đến nơi che chở của chúng ta, thì phải trả giá rất lớn.”
Nói xong ánh mắt phóng túng của tên kia không ngừng nhìn Tần Tiểu Vũ từ trên xuống dưới, còn không thua kém gì với tên Cố Dũng kia.
Tần Tiểu Vũ vô cùng tức giận, cô không nghĩ trình độ của những người này lại ghê tởm đến thế.
Lúc này, một cậu bé mười mấy tuổi trong số hai người phía sau đã không thể chịu đựng được nữa, tức giận nói:
“Cố Dũng, Thẩm Chung, Hun Đúc, các ngươi vừa phải thôi, trước đó Chu lão đại đã nói nếu gặp phải những người khác cứ để họ về doanh trại, nhiều người hợp lại, chúng ta mới có thể sống tốt ở nơi quỷ quái này.”
Chàng thiếu niên này mày kiếm mắt sáng, trông rất anh tuấn, hơn nữa giọng nói của hắn khỏe khoắn và đầy nam tính.
Bên cạnh thiếu niên là một thanh niên trạc tuổi hắn, nhưng người thanh niên gầy hơn một chút, lo lắng đưa tay cho hắn:
“Hứa Hẹn, chúng ta ít người… vẫn là…”
Hứa Hẹn không để ý tới hắn, chẳng qua là căm tức đám Cố Dũng.
Cố Dũng nhíu mày, hắn vẫn rất khó chịu với tên Hứa Hẹn này, hôm nay còn bị phân công đi canh gác cùng nhau, lúc này thấy Hứa Hẹn muốn phá hỏng kế hoạch của bọn họ, tự nhiên hắn càng thêm khó chịu.
Cố Dũng cười ha ha nói:
“Mặc kệ lời Chu lão đại của các người nói, Kim lão đại mới là người có địa vị cao nhất ở đây!”
Mà tên da ngăm đen Thẩm Chung cung với tên khom lưng Hun Đúc cũng nói:
“Quy định của Kim lão đại mới là quy củ!”
Hứa Hẹn càng tức giận, cuộn tay thành nắm đấm, nhưng Cố Dũng cũng không nhìn hắn, mà ánh mắt hắn trắng trợn nhìn khắp người Tần Tiểu Vũ, hắn cười nói:
“Em gái à, nơi đây rất là nguy hiểm, nếu các ngươi qua đó sẽ khiến các người đói khát, không bằng đi theo chúng ta, đảm bảo với ngươi… ha ha, dĩ nhiên, không đáp ứng cũng có thể, nhưng chúng ta không thể để ngươi đi qua, bên ngoài càng nguy hiểm hơn, có lẽ các ngươi sẽ không sống nổi một ngày đâu."

“Nói xong chưa?”
Người nói chính là Tần Vũ, nét mặt không chút thay đổi, nhưng ánh mắt lạnh tanh như muốn đâm thủng lòng người, vừa nhìn ánh mắt của Tần Vũ, đám người Cố Dũng cảm thấy hô hấp trở nên khó khăn.
Cố Dũng nheo mắt lại, nhìn Tần Vũ nói:
“Ngươi là bạn trai của cô ấy? Nhưng ta cảm thấy các ngươi vẫn là rượu mời không uống muốn uống...”
Song lời Cố Dũng còn chưa nói hết, đột nhiên Tần Vũ xuất hiện trước mặt hắn, đồng tử của Cố Dũng giật giật, hắn còn chưa kịp phản ứng gì thì đã bị một bàn tay đánh vào mặt.
“ Lộp cộp! Lộp cộp!”
Cố Dũng bay ngược ra ngoài, lực tát của Tần Vũ vô cùng lớn, chỉ thấy cổ Cố Dũng bị đánh xoay ba trăm sáu mươi độ, xương cốt đều bị vặn vỡ vụ nổ tung.
“Phù phù!”
Cố Dũng đâm vào phía trên đồi núi, cơ thể như bị dính vào, trên mặt hắn vặn vẹo vẫn còn vẻ mặt không thể tin nổi, tai mắt mũi miệng đều vì bị vặn cổ mà chảy máu không ngớt, toàn bộ xương cổ vỡ vụn, chết vô cùng thê thảm.
“Ngươi…lại dám…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận