Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa

Chương 122 - Điểm Kỳ Lạ

“Còn...Còn chưa thể nói cho các ngươi biết, chỉ...chỉ hy vọng...một...một ngày nào đó ngươi...có thể...có thể chấm dứt tất cả.”
Tần Vũ nhíu mày, hắn thật sự rất chán ghét loại người nói chuyện chỉ nói một nửa như thế này, theo hắn thấy thì đám người này thuần tuý chỉ đang giả thần giả quỷ!
“Nếu...Nếu ngươi...muốn biết mọi thứ thì cứ...cứ đi về phía Nam. Tiến...tiến hoá đến cực hạn…”
Nếu đổi lại là người khác thì Tần Vũ đã sớm đi tới tra hỏi rồi, nhưng nhìn bà lão như sắp đứt hơi trước mặt, Tần Vũ cũng hết cách với bà.
“Còn...còn nữa...nhanh...đi nhanh lên, có...có nguy hiểm đang đến gần…”
Nói xong câu cuối cùng, đầu bà lão chậm rãi gục xuống, sinh cơ mất hết, giống như một khúc gỗ khô.
“Chuyện này...Chuyện gì đang xảy ra ở đây vậy?"
Tần Tiểu Vũ thật sự chẳng thể lý giải chuyện xảy ra trước mắt.
Tần Vũ tiến lên dò xét thì phát hiện bà lão thật sự đã chết. Lông mày của hắn khó có thể giãn ra, bà lão này hẳn là tiến hoá giả có dị năng dự đoán tương lai. Bà ta nhất định là đã thấy cái gì đó, nhưng lại không rõ, quả thật khiến ngươi ta tức giận.
Có thể nói dị năng Dự đoán tương lai chính là dị năng cao cấp nhất của Hệ thần bí, có thể so sánh với thời gian và không gian. Ở tương lai, tiến hoá giả có dị năng Dự đoán tương lai đều là tiên tri của toàn nhân loại. Bọn là người người chỉ dẫn con đường cho nhân loại tiến lên, địa vị cao, được mọi người tôn sùng. Tần Vũ không ngờ lại có thể gặp được một người ở chỗ này.
Bỗng nhiên nhớ tới sợi dây chuyền vừa rồi bà lão đưa cho Tần Tiểu Vũ, Tần Vũ nói với cô.
“Đưa sợi dây chuyền kia cho ta xem một chút.”
“À được.”
Tần Tiểu Vũ ngoan ngoãn gật đầu rồi đặt sợi dây chuyện mà bà lão vừa tặng cho lên tay Tần Vũ.
Sợi dây chuyền này rất bình thường, chỉ có một viên đá đen thui to cỡ quả nhỏ làm mặt, nhìn qua thì không có bất kỳ điểm nào kỳ lạ nào. Tần Vũ lăn qua lộn lại cũng không phát hiện ra cái gì, hắn định dùng sức bóp nát nó, nhưng nghĩ lại thì cũng đành thôi. Thế là hắn đổi cách, sử dụng dị năng sao chép lên tảng đá, nhưng chuyện xảy ra tiếp theo lại khiến Tần Vũ giật mình. Hắn cảm giác được năng lượng của mình đang nhanh chóng xói mòn, nhưng tảng đá lại chẳng có thay đổi gì. Hơn nữa Tần Vũ cảm giác được, tảng đá này hoàn toàn miễn dịch với dị năng sao chép của hắn!
Điều này không thể nghi ngờ khiến Tần Vũ vô cùng kinh ngạc. Bởi vì hắn từng sử dụng dị năng sao chép lên người một con xác sống, mặc dù không thể sao chép ra một con khác nhưng vẫn có cảm giác không phải dị năng không có tác dụng, mà là do năng lực của hắn yêu, chưa làm đến mức đó. Nhưng hôm nay, sau khi hắn đã dốc hết toàn lực để sử dụng dị năng sao chép nhưng tảng đá đen thui này vẫn không có bất kỳ phản ứng nào!
“Cất nó vào đi, phỏng chừng sau này còn dùng đến.”
Ánh mắt Tần Vũ nhìn tảng đá dần trở nên ngưng trọng, hắn trả tảng đá lại cho Tần Tiểu Vũ rồi nói.
Tần Tiểu Vũ gật đầu, cất sợi dây chuyền rồi chợt nhớ gì đó.
“Khi nãy bà ta nói chúng ta mau đi đi, hình như có nguy hiểm gì đó đang đến gần.”
“Xoẹt!”
Cũng vào lúc này, hai người Tần Vũ đột nhiên nghe được một tiếng động giống như thứ gì đó thuộc da bị xé, nhưng tiếng này lại lớn hơn rất nhiều, khiến màng nhĩ sinh đau.
“Chuyện gì đấy?”
Hai người Tần Vũ chẳng hiểu gì, nhưng đoán chừng cái âm thanh đột nhiên xuất hiện này cũng chẳng phải dấu hiệu tốt lành gì.
“Đi thôi, ra ngoài xem thử!”
Tần Vũ nhớ lời bà lão nói, nguy hiểm đang đến gần chẳng lẽ là cái này?
“Đây là…”
Hai người Tần Vũ nhanh chóng rời khỏi nhà trọ. Lúc này chú Trương, Dương Bách Binh và mấy người khác, tổng cộng hơn mười mấy người đều đang tụ tập ở cửa ngơ ngác nhìn bầu trời, vẻ mặt ai nấy cũng đầy nét khó tin.
Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ cũng bị cảnh tượng trên bầu trời doạ sợ, không biết từ khi nào trên trời lại nứt ra một lỗ hổng thật lớn!
“Xẹt!”
Dường như có một bàn tay to vô hình đang xé bầu trời ra một cái lỗ dài đến ngàn mét. Bầu trời như đang bị thương, chỉ có thứ chảy ra từ vết thương không phải là máu, mà là những luồng khí đen kịt như mực.

"Đây là...khe nứt không gian, có dị tộc sắp đến.”
Vẻ mặt Tần Vũ trầm xuống, hắn thấp giọng nói.
Đây chính là cảnh tượng khi dị tộc giáng lâm, dị tộc sinh sống ở một dị không gian tiếp giáp với Địa Cầu. Đời sau có tin đồn rằng thế giới của dị tộc và Địa Cầu xảy ra va chạm, vì vậy hai thế giới bắt đầu liên tiếp với nhau. Vị trí không gian ở thế giới dị tộc đang không ngừng ăn mòn hàng rào không gian của Địa Cầu, giống như cảnh tượng ở trước mắt, dị không gian đang mạnh mẽ xé rách hàng rào không gian Địa Cầu.
Sau đó, sẽ có dị tộc đi ra từ trong khe nứt giáng xuống thế giới này, chẳng qua bởi vì sự hạn chế của pháp tắc không gian nên vết nứt này không bao lâu nữa sẽ được tự động chữa trị. Chỉ là Tần Vũ biết sức mạnh của pháp tắc có hạn, theo thời gian, vết nứt trong không gian sẽ càng lúc càng nhiều, mà sức mạnh chữa trị của pháp tắc sẽ càng ngày càng yếu, dẫn đến việc sẽ có vô số dị tộc giáng xuống đến thế giới này!
Bạn cần đăng nhập để bình luận