Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa

Chương 310 - Thú Vương Mạnh Mẽ

Khi nuốt ba người bất tử Cuồng Sơn, Ngục Khuyển, Ô Mộc vào xong, Minh Vương thú xảy ra tiến hoá khác thường, hơi thở của nó càng thêm khủng khiếp, như vực thẳm, ở trên trán của nó, một mảnh vảy màu xanh biếc dần dần chuyển sang màu vàng chói mắt.
Thấy cảnh tượng như vậy, con ngươi của Tần Vũ giật giật:
“Đây là… sinh vật cấp Vương?”
Ở hậu thế Tần Vũ từng nghe qua về nguồn năng lượng tiến hoá của tộc bất tử là đạm kim sắc, năng lượng ẩn chứa trong đó còn mạnh hơn nhiều so với nguồn nặng lượng tiến hoá cấp đồng khác, sau khi giết chết Tuyệt Không nó nhận được nguồn năng lượng tiến hoá cũng đã chứng minh cho điều này.
Nhưng nghe nói cùng một loại thi vương, nguồn năng lượng trong cơ thể của bọn thú vương sẽ chuyển qua màu vàng hoàn toàn, thậm chí ở ngoài thân cũng xuất hiện màu vàng kim đặc trưng, đây là trình tự gen, mức độ sinh mạng cũng nhận được đặc trưng thăng hoa! Máu của bọn chúng sẽ chuyển hoá thành màu vàng kim, được gọi là máu Hoàng Kim Vương!
Mà nguyên do thi vương, thú vương mạnh mẽ thì bắt nguồn ở máu hoàng kim vương trong cơ thể, khi chúng nó chết, máu hoàng kim vương ở toàn thân sẽ ngưng tụ thành nguồn năng lượng tiến hoá hoàng kim, dân gian truyền rằng, vô số kẻ mạnh khát khao muốn có được loại nguồn năng lượng tiến hoá hoàng kim này, mỗi lần xuất hiện nguồn năng lượng tiến hoá hoàng kim đều có rất nhiều kẻ mạnh đến tranh đoạt.
Còn về phần nguồn năng lượng tiến hoá hoàng kim rốt cuộc có lợi ích gì thì Tần Vũ không rõ lắm, bởi vì thi vương và thú vương không phải việc người thường có thể đánh chết được.
Minh Linh cười nhẹ nhìn mọi người:
“Xem kịch thế đã đủ chưa?”
Minh Linh cảm thấy rất hài lòng việc Minh Vương thú đã xảy ra tiến hoá lần hai, không chỉ có thực lực tăng lên, còn có thể kéo dài thời gian ở lại bên ngoài giới.
Tinh thần của Tần Vũ hồi lại sau tâm trạng khiếp sợ ban nãy, hắn phát hiện sau khi Minh Vương thú ăn ba người tộc bất tử Cuồng Sơn có lẽ đã mở đầu việc tiến hoá ra máu hoàng kim vương, miếng vảy màu vàng trên trán nó chính là minh chứng, nhưng Minh Linh bên cạnh lại gần như không có dấu hiệu biến hoá, điều này cũng khẳng định thêm phán đoán của Tần Vũ.
Minh Linh và Minh Vương thú, trên thực tế đối phó với Minh Vương thú là chính, chứ giết chết Minh Linh chẳng có ý nghĩa gì, chỉ có giết Minh Vương thú mới hoàn toàn giết chết được Minh Linh.
Trong lòng Tần Vũ có chút phức tạp, bước đầu Minh Vương thú này đã trở thành sinh vật cấp Vương, trong cơ thể nó đã có nguồn năng lượng tiến hoá hoàng kim mà vô số người khao khát, sinh vật cấp vương trưởng thành là không một ai dám đụng vào, nhưng Minh Vương thú mới chạm gần bậc ba, chưa đạt đến độ bất khả chiến bại, nếu đặt ở hậu thế một con sinh vật cấp vương “mầm non” này có lẽ sẽ thu hút vô số kẻ mạnh đến săn lùng, tiêu diệt, nhưng còn ở giai đoạn hiện tại Minh Vương thú gần như là bất khả chiến bại.
Tiểu Hắc nhìn thấy Minh Vương thú biến hoá, khuôn mặt nó vốn dĩ đã đen lại càng thêm âm u:
“Cái con này thật là phiền phúc, nó vẫn tiến hoá ra mạch máu hoàng kim, ban đầu ta còn có ba phần đồng quy vu tận với nó, mà hiện giờ một chút cơ hội cũng không có.”
Nghe được lời này của Tiểu Hắc, Tần Vũ không thể nghi ngờ mà vô cùng ngạc nhiên, sao Tiểu Hắc có thể biết đến huyết mạch hoàng kim? Hơn nữa nó còn nói nếu là Minh Vương thú của trước đây còn cùng nó đồng quy vu tận?
Tần Vu chăm chú nhìn Tiểu Hắc, Tiểu Hắc này thật sự rất bí ẩn, nó nên là hiện thân của năng lực trong Bạch Tiểu Na, nhưng dường như không đơn giản như vậy.
“Tốt lắm…có thể giết sạch toàn bộ bọn chúng rồi!”
Vẻ mặt của Minh Linh có chút hưng phấn.
“Cho các ngươi biết thế nào gọi là lực lượng của thần, Minh Vương thú, lên đi!”
Hờ!
Trong nháy mắt Minh Vương thú biến mất ngay tại chỗ, mau, mau đến mức khó tưởng tượng, dường như còn nhanh hơn tiếng động!
Bàng!
Con ngươi Đích Thiếu Phong giật giật, hắn cảm giác sắp có một mối nguy hiểm sắp ập đến, hắn muốn né tránh, nhưng trong đầu vừa mới hiện lên suy nghĩ ấy thì hắn cảm thấy trời đất quay cuồng, bất thình lình Minh Vương thú xuất hiện ở trước mắt hắn, một cước đã vào người hắn.
“Xoạt xoạt!”
Tiếng xương vỡ vụn vang lên, Địch Thiếu Phong hoàn toàn chưa kịp né tránh mà cả người đã bay ngược ra ngoài, sức lực khổng lồ đá văng thân thể hắn bay đi năm mươi sáu mươi mét, sau đó rơi xuống đất như thiên thạch, tạo thành một hố sâu có đường kính năm sáu mét.
Xương cốt toàn thân Địch Thiếu Phong vỡ vụn, toàn thân hắn như sắt thép đều hiện ra những vết nứt, máu tươi không ngừng chảy ra, trong miệng hắn liên tục hộc máu lên, hắn thoi thóp.
Nếu không phải vì thể chất của Địch Thiếu Phong hùng mạnh, khác xa người tiến hoá bình thường, một chưởng ban nãy đủ đến khiến hắn thịt nát xương tan!
Mạnh! Mạnh khủng khiếp!
Nhìn thấy cảnh tượng vừa rồi, sắc mặt ai ai cũng trở nên khó coi, Địch Thiếu Phong vừa rồi đã cảnh giác cao độ, dù vậy, hắn cũng không thể tránh khỏi đòn tấn công của Minh Vương thú, chỉ một đòn đã khiến hắn đã hoàn toàn mất đi sức chiến đấu!
Bạn cần đăng nhập để bình luận