Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa

Chương 131 - Tuyết Lệ Ti

Nhưng Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ lại chẳng hề lơ là, vì trên đỉnh đầu của cô gái này mọc ra một đôi sừng nhỏ trong suốt lóng lánh và một đôi mắt màu máu đẹp lạ thường, tất cả như muốn nói với họ rằng: đây không phải là con người, mà là một dị tộc!
“Khụ khụ...em gái nhỏ, sao ngươi lại ở đây?”
Bất kể thế nào, vẻ ngoài của cô gái này cũng thực sự đáng yêu, Tần Tiểu Vũ cũng không quá sợ hãi, cô ho khan một tiếng rồi lên tiếng hỏi.
“Em gái nhỏ?”
Cô gái kia ngây người một lúc, sau đó lại bật cười ngay lập tức, cười đến mức run rẩy hết cả người, một hồi lâu sau mới dừng cười lại, nhàn nhạt lên tiếng:
“Ta không phải là em gái nhỏ gì cả, ngươi có thể gọi ta là Tuyết Lệ Ti.”
“Tuyết Lệ Ti?”
Cái tên mỹ miều này hoàn toàn phù hợp với vẻ ngoài xinh đẹp của cô gái, nhưng Tần Vũ nghe vậy lại càng thêm cảnh giác hơn, chắc chắn đây là một dị tộc, hơn nữa cô ta nói chuyện còn mạch lạc rõ ràng, có trí tuệ không thua gì con người, xem ra chắc chắn không phải là một dị tộc bình thường!
“Còn về vì sao ta lại ở đây…”
Trong ánh mắt Tuyết Lệ Ti hiện lên hào quang kỳ lạ nhìn về hướng Tần Tiểu Vũ, rồi nói tiếp:
“Đương nhiên là vì ngươi rồi?”
“Vì ta?”
Tần Tiểu Vũ sững sờ, không hiểu được ý tứ của Tuyết Lệ Ti.
“Vừa rồi thiếp thân đang nằm phơi nắng , nhưng bỗng nhiên trên không trung nứt ra một vết nứt không gian, ta chợt ngửi thấy mùi máu thịt thơm ngon, sau đó người ta đã phát hiện ra ngươi đó!”
Tuyết Lệ Ti cười hững hờ nhìn về phía Tần Tiểu Vũ, cô ta liếm cánh môi đỏ mịn của mình:
“Ta rất tò mò rốt cuộc ngươi là thứ gì, con người bình thường chắc chắn không thể có được nguồn máu tươi cao cấp như ngươi, khiến cho ta vừa ngửi thấy đã cảm giác từng tế bào trên người đều đang run rẩy khao khát đây này!”
Tần Tiểu Vũ ngơ ngác, cô nhìn ngón tay của mình, vết thương trên ngón tay đã lành lại, chẳng lẽ là vì ban nãy lúc cô sử dụng Khống hồn chú đã làm rỉ máu hay sao?
“Chị gái à, chi bằng ngươi đi cùng ta đi, thế giới này quá nguy hiểm, ngươi đi theo ta rời khỏi thế giới này, ta sẽ bảo vệ ngươi thật tốt.”
Trong đôi mắt xinh đẹp của Tuyết Lệ Ti lấp lánh hào quang, phối hợp cùng dung nhan tuyệt trần của cô ta khiến cho người ta có một cảm giác thương cảm, gần như có thể khiến cho bất kỳ ai cũng không thể khước từ lời đề nghị của cô ta.
“Nguy hiểm? Thế giới của các ngươi không nguy hiểm sao?”
Vì cùng là nữ giới nên Tần Tiểu Vũ không hề bị ảnh hưởng bởi mị lực của Tuyết Lệ Ti, Tần Vũ đã từng kể cho cô nghe một vài chuyện về thế giới dị tộc, theo cô được biết, thế giới dị tộc lấy mạnh hiếp yếu, khắp nơi đều là quái vật hùng mạnh, nếu nói về mức độ nguy hiểm thì thật sự có thể còn nguy hiểm hơn cả trái đất.
Tuyết Lệ Ti phì cười nói:
“Thế giới của bọn ta nguy hiểm, nhưng thế giới của các ngươi càng nguy hiểm hơn nhiều, ngươi không biết sao, thế giới của các ngươi đã trở thành chiến trường…”
Nói đến đây, Tuyết Lệ Ti bỗng khựng lại, cô ta nở nụ cười mê người:
“Có một số chuyện vẫn chưa thể nói cho ngươi biết được, bây giờ ngươi trả lời cho ta biết quyết định của ngươi đi, nếu cùng ta rời khỏi đây, ta đảm bảo sẽ bảo vệ ngươi chu toàn.”
Thế giới của họ là chiến trường?
Tần Vũ im lặng không nói gì, thực ra hậu thế cũng có một lời đồn, nói rằng trái đất đã rơi vào trong chiến trường thần ma, đương nhiên, cũng không có ai có thể chứng minh được điều này, nhưng lúc này từ trong miệng một dị tộc nói ra những lời giống như lời đồn kia, khó tránh khỏi sẽ khiến cho người khác suy nghĩ sâu xa.
“Xin lỗi, ta không thể cùng ngươi rời khỏi đây.”
Tần Tiểu Vũ lắc đầu, cô cũng không ngốc, sao có thể cùng một dị tộc rời đi được chứ, huống hồ cô cũng không muốn rời xa Tần Vũ.
Dường như cũng chú ý đến ánh mắt của Tần Tiểu Vũ, Tuyết Lệ Ti dời ánh mắt lần đầu nhìn đến trên người Tần Vũ:
“Ngươi không đi với ta là vì hắn sao? Nếu ngươi không rời đi cùng ta, vậy ta sẽ giết hắn, bây giờ ngươi đưa ra quyết định đi…”
“Ngươi có bản lĩnh đó sao? Tự mình nói cả đống lời thừa thãi, thật sự cho rằng mình là thần à?”
Tần Vũ cắt ngang lời Tuyết Lệ Ti, ánh mắt thờ ơ nhìn cô ta như đang nhìn một kẻ ngốc vậy.
Cái nhìn này làm cho Tuyết Lệ Ti giận dữ, cô ta hừ một tiếng:
“Loại kiến hôi nhỏ bé, ngươi có biết ngươi đang nói chuyện với một sự tồn tại to lớn đến thế nào không?”
“Chẳng qua cũng chỉ là một dị tộc mà thôi, ngươi cho rằng ngươi tùy tiện nói cái gì mà trái đất là chiến trường, quay lại nơi này một lần nữa gì gì đó thì sẽ có thể làm ta sợ ngươi chắc? Ta cũng không phải chưa từng gặp dị tộc, ban nãy còn giết cả một đàn kia kìa, ngươi chẳng qua cũng chỉ mạnh hơn ngưu đầu nhân kia một chút mà thôi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận