Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa

Chương 52 - Ta Sang Tìm Ngươi

Tần Vũ đi tới bên cửa sổ chui tọt vào trong chăn. Hắn mặc đồ ngủ, khách sạn này không có ưu điểm gì khác nhưng riêng trang thiết bị thì lại rất tốt, các loại đồ dùng cần thiết như đồ ngủ này nọ tất nhiên phải có. Căn phòng này tốt hơn phòng mà Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ thuê phòng trước kia không biết bao nhiêu lần.
Vừa chui vào trong chăn Tần Vũ đã ngửi thấy mùi thơm cơ thể nhàn nhạt của thiếu nữ, điều này khiến hắn không khỏi có chút suy nghĩ vẩn vơ. Hắn không phải thánh nhân, không thể nào vô cầu vô dục được. Có một thiếu nữ xinh đẹp yểu điệu như Tần Tiểu Vũ ở bên cạnh, dáng vẻ ngoan ngoãn bảo sao nghe vậy, mặc hắn ngắt hái, bảo hắn không động tâm là chuyện không thể nào.
Sở dĩ hắn lần lữa không tiến thêm một bước chỉ là vì trong lòng Tần Vũ vẫn chưa xác định rõ rốt cuộc tình cảm của mình đối với Tần Tiểu Vũ là loại tình cảm gì, là tình thân? Hay là tình yêu? Có lẽ cả hai đều có, nhưng để không làm tổn thương Tần Tiểu Vũ, Tần Vũ quyết định đợi đến khi thời cơ chín muồi.
Có lẽ bởi vì kiếp trước hắn chưa từng trải qua những chuyện thế này, nên trong lòng có cảm giác sợ hãi theo bản năng, nhưng điều đó không có nghĩa là không thể vui vẻ bằng tay. Tần Vũ chậm rãi vươn tay ra, vuốt ve phần bụng dưới bằng phẳng, có độ đàn hồi của Tần Tiểu Vũ từ phía sau.
Bàn tay ấm áp phủ lên làn da mềm mại khiến cơ thể cô gái khẽ run rẩy, nhưng không có bất kỳ động tĩnh nào.
Sau khi vuốt ve một hồi Tần Vũ nuốt nước miếng, sau đó chậm rãi di chuyển tay từ bụng đi lên, chạm vào nơi mộng ảo mà mỗi nam nhân đều khát vọng! Nơi chỉ có một mình hắn mới có thể chạm vào!
Cảm giác đầy đặn ấy làm cho Tần Vũ rung động trong lòng, thế nhưng hắn lập tức thấy hơi nghi hoặc, bởi vì cảm giác này có chút không đúng lắm. Không phải là chê xúc cảm không tốt, mà hình như ngực của Tần Tiểu Vũ lớn hơn so với trí nhớ của hắn một chút.
Tần Vũ láng máng nhận thấy điều khác lạ, hắn chậm rãi vuốt ve vài cái, sau đó có xúc động muốn phi ra khỏi gian phòng này ngay tức thì. Thiếu nữ này tuyệt đối không phải là Tần Tiểu Vũ, mà trong số những người sống sót, người có thể có da thịt mềm mại như vậy thì chỉ có…
“Hihi, Tiểu Vũ, còn chưa xong nữa hả. Nha đầu này, không phải vừa mới sờ rồi hay sao? Sao bây giờ còn vừa sờ vừa bóp nữa, có phải không phục hay không hả?”
Dĩ nhiên thiếu nữ này chính là Bạch Tiểu Na, nàng bị bàn tay to của Tần Vũ vuốt ve có hơi buồn nên cứ thế bật cười.
Cú sốc này không hề nhỏ tí nào! Tần Vũ không rõ vì sao Bạch Tiểu Na lại ở trong phòng của Tần Tiểu Vũ, nhưng nghĩ thế nào thì hiện tại điều cần quan tâm cũng không phải chuyện này. Giờ phút này tim Tần Vũ đập thình thịch, kể cả lúc đối mặt với sinh tử hắn cũng không căng thẳng tới vậy. Trong lúc Tần Vũ đang vắt óc nghĩ xem nên làm thế nào để lặng lẽ chạy ra khỏi căn phòng này, thì không may thay đúng lúc ấy tiếng gõ cửa vang lên.
“Tiểu Na, sao lại đóng cửa thế, mau mở cửa cho ta đi!”
Người gõ cửa chính là Tần Tiểu Vũ, nàng có chút nghi hoặc hỏi:
“Lạ ghê, ta vừa mới đi vệ sinh mà, ngươi đang nói chuyện với ai vậy?”
Giờ phút này bầu không khí trong phòng đông lại, nụ cười vốn xinh đẹp động lòng người của Bạch Tiểu Na cũng bỗng chốc cứng đờ, đầu óc nàng trống rỗng. Người vừa mới sờ thân thể mình không phải Tần Tiểu Vũ, vậy thì là ai được?
Nhưng dù sao Tần Vũ cũng không phải người bình thường, hắn trầm mặc bước từ trên giường xuống, sau đó đi ra mở cửa.
“Ca ca...sao ngươi lại ở đây?”
Tần Tiểu Vũ thấy người mở cửa là Tần Vũ thì kinh ngạc ngẩn ra.
Giờ khắc này Tần Vũ chưa từng cảm thấy mất mặt như thế bao giờ. Hắn cứ tưởng rằng mình không hề quan tâm tới thể diện, nhưng kỳ thực người có thể khiến hắn để ý đến thể diện cũng chỉ có mình Tần Tiểu Vũ. Để xảy ra sai lầm này ngay trước mặt Tần Tiểu Vũ làm cho Tần Vũ hận không thể tìm cái lỗ mà chui vào.
“Ta...Ta sang tìm ngươi...”
Tần Vũ bất đắc dĩ nói.
Tần Tiểu Vũ thoáng suy tư một chút đã hiểu được chuyện gì xảy ra. Tần Vũ tới tìm nàng, nhưng trên thực tế hôm nay nàng lại ngủ chung với Bạch Tiểu Na, hơn nữa đúng lúc nàng vừa đi ra ngoài thì Tần Vũ đi vào, điều này khiến cho Tần Tiểu Vũ có cảm giác dở khóc dở cười.
Thật đúng là một sai lầm lớn mà!
Bạch Tiểu Na thì xấu hổ đỏ bừng cả mặt, đôi mắt to của nàng rưng rưng nước mắt, nàng cứ tưởng rằng người vừa mới tiến vào là Tần Tiểu Vũ, cho nên khi Tần Vũ đưa tay sờ mó trên người nàng mới không để ý, ai ngờ...
Tần Vũ ho khan một tiếng, không dám quay đầu lại nhìn Bạch Tiểu Na, chỉ dùng ánh mắt ý bảo Tần Tiểu Vũ giải thích giúp hắn, sau đó rời khỏi phòng như chạy trốn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận