Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa

Chương 380 - Trọng Lực

Theo sau Cẩu Thiên Sương, năm vị Chiến Thần còn lại cũng phản ứng, nhao nhao phát động tấn công về phía Tần Vũ.
“Phù!”
Trong không khí truyền tới một tiếng vang nhỏ xíu, tuy không thấy gì nhưng có thể cảm nhận được trong không khí truyền tới những luồng khí tức nguy hiểm, nó tới từ lưỡi đao niệm lực của Phan Văn Bân.
“Ầm ầm ầm!”
Đối mặt với phi đao niệm lực vô hình chắc hẳn người bình thường rất đau đầu, nhưng Tần Vũ có cảm ứng tinh thần lại dễ dàng chặn lại từng cái một. Mặc dù phi đao niệm lực này vô ảnh vô hình có tính ẩn giấu cao, nhưng uy lực của nó lại chưa đến đâu, chặn nó còn dễ dàng hơn là chặn hàn băng của Cẩu Thiên Sương.
“Giết!”
Lúc này Viên Cao cũng đã đánh tới, hai tay hắn đeo găng tay, đôi găng tay đó bao phủ toàn bộ cánh tay hắn, phát ra ánh sáng có màu sắc kỳ lạ.
Tần Vũ hơi ngạc nhiên:
“Là bảo vật có thể tăng cường sức mạnh ư?”
Đúng vậy, đôi găng tay này chính là bảo vật được lấy từ di tích kia, không chỉ có thể bảo vệ bàn tay và cánh tay mà còn có thể gia tăng sức mạnh của Viên Cao lên gấp năm lần!
Xoẹt!
Viên Cao đấm ra một quyền tựa như núi sông gào thét, uy lực to lớn không hề thua kém Giang Hồng trước đó!
Lúc này Tần Vũ vừa đánh hạ phi đao niệm lực của Phan Văn Bân, đối mặt với cú đấm của Viên Cao cũng không né tránh mà tung ra một đòn tương tự để đón đỡ.
“Phừng!”
Trong mắt Viên Cao lóe lên vẻ đắc thắng, hắn thấp giọng quát lên:
“Khống Chế Trọng Lực!”
Đúng lúc này, Tần Vũ đột nhiên cảm thấy có một lực hấp dẫn từ mặt đất kéo cú đấm của mình hướng xuống dưới, mặc dù nó lập tức bị trường năng lực của hắn áp chế, nhưng chắc chắn uy lực của cú đấm đã bị lực kéo làm giảm đi mấy phần.
“Đây là trọng lực sao?”
Tần Vũ hơi sửng sốt, nhận ra năng lực của Viên Cao.
Khả năng Khống Chế Trọng Lực thuộc về hệ tự nhiên, nó có thể kiểm soát trọng lực và tác động lên nhiều thứ khác nhau để đạt được mục đích tấn công hoặc ngăn chặn, đây là một năng lực tương đối khó giải quyết.
Sau khi Viên Cao dùng Khống Chế Trọng Lực tác động đến uy lực cú đấm của Tần Vũ, hắn lại tác dụng trọng lực lên nắm đấm của mình, kéo về phía trước giúp tốc độ cú đấm nhanh hơn mấy phần, uy lực cũng mạnh thêm một chút!
“Ầm!”
Tần Vũ cảm nhận được sức mạnh dời núi lấp biển bộc phát từ nắm đấm của Viên Cao, hiện tại Tần Vũ có thể chất gấp bốn mươi sáu lần mà cũng bị đẩy lùi ba bước.
“Thực lực của Viên Cao này mạnh hơn Giang Hồng một chút!”
Tần Vũ thầm nhủ trong lòng, Viên Cao đứng thứ tám trong tập đại Chiến Thần, trong khi Giang Hồng xếp thứ năm, theo lý mà nói hẳn là Giang Hồng mạnh hơn.
Nhưng thứ hạng căn bản không thể thể hiện hết thực lực của một người, lần xếp hạng gần đây nhất là từ một tháng trước, trong khoảng thời gian ngắn này Viên Cao có thể vượt qua Giang Hồng cũng không phải chuyện gì quá ngạc nhiên.

Tần Vũ đạp mạnh chân, nửa bàn chân lún xuống đất, cuối cùng cũng ổn định được thân hình đang lui về phía sau. Lúc hắn đang chuẩn bị huy động huyết diễm phóng về phía Viên Cao thì một sợi dây leo to chắc đâm nghiêng đến, quấn quanh huyết diễm.
Trong khi huyết diễm bị hạn chế, Viên Cao cũng đã đánh tới. Hắn trợn tròn đôi mắt, toàn lực phát động Khống Chế Trọng Lực. Mặc dù có năng lực tràng vực áp chế, Viên Cao chỉ có thể phát huy được vài phần uy lực, nhưng Tần Vũ vẫn cảm thấy dưới chân như có vô số bàn tay đang nắm lấy chân mình, khiến hắn khó mà né tránh.
Vù!
Viên Cao một lần nữa lao về phía Tần Vũ, toàn bộ trọng lực và sức mạnh của găng tay đều được dồn vào nắm đấm của hắn, uy lực mỗi cú đấm của Viên Cao đã không kém gì Tần Vũ.
Phải công nhận rằng Thập đại Chiến Thần cũng không phải dạng vừa, quả thực họ đại diện cho chiến lực hàng đầu của tiến hóa giả đương thời.
“Ngươi thua rồi!”
Viên Cao thầm nhủ trong lòng, lúc này một tay của Tần Vũ đã bị hạn chế, trừ khi hắn buông trường thương ra, nếu không chỉ có thể đối phó với hắn bằng một tay. Mà nếu hắn buông trường thương, có lẽ có thể giải quyết nguy cơ tạm thời, nhưng sẽ mất đi vũ khí, sớm muộn gì kết quả cũng là thất bại.
Thật lòng mà nói, Viên Cao vốn kiêu ngạo cũng không muốn lấy nhiều địch ít, đó là niềm kiêu hãnh của một cường giả như hắn, nhưng trước hết hắn là một người lính, hắn phải phục tùng mệnh lệnh của cấp trên, cho nên hắn chỉ có thể thầm nói câu xin lỗi trong lòng.
Dùng một tay đối phó với Viên Cao là chuyện người khác khó mà làm được, nhưng Tần Vũ lại không phải là một tiến hóa giả bình thường!
Tần Vũ tay trái nắm huyết diễm, huyết diễm bị Tống Tinh thả dây leo quấn quanh lôi kéo, hắn cũng tạm thời không cách nào tránh thoát, nếu hắn buông tay, chắc chắn huyết diễm sẽ bị Tống Tinh cướp đi ngay lập tức, nếu vậy cho dù hắn bức lui Viên Cao thì trận chiến tiếp theo cũng phải đánh tay không.
Đương nhiên, Tần Vũ không thể nào để người ta lấy đi vũ khí của mình được, hắn một tay nắm chặt huyết diễm, tay kia siết chặt thành quyền, đấm về phía Viên Cao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận