Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa

Chương 355 - Nương Tay

Người đàn ông hiểu ra, thực lực của Tần Vũ chắc chắn không phải là thứ mà hắn ta có thể đối phó, bây giờ hắn ta phải dùng khuếch đại tốc độ để chạy thật xa, nhưng Tần Vũ làm gì cho hắn ta cơ hội?
"Đoàng!"
Tần Vũ lấy ra một cây súng lục từ trong nhẫn không gian, sau đó bóp cò súng, đạn trún chính xác vào ót của người đàn ông, một lỗ máu xuất hiện, người đàn ông ngã xuống đất bỏ mạng.
Tiến hoá giả chỉ cần tiến hóa đến cấp hai, sau đó dùng nguồn năng lượng gen phòng thủ thì súng ngắn khó mà làm bọn hắn bị thương được, nhưng thể chất người đàn ông này mới cấp 10 mà thôi, còn lâu lắm mới tránh được đạn.
Để giết những người này Tần Vũ căn bản không cần tốn quá nhiều sức lực, chỉ cần lấy độc Huyễn Giác là có thể khiến bọn hắn tự giết lẫn nhau.
"Đi thôi."
Tần Vũ nói một câu với Tần Tiểu Vũ, đang định rời đi thì có một đám người chạy cực nhanh về phía này.
Trong mắt Tần Vũ lấp loé ánh sáng lạnh lùng:
"Nhanh vậy đã đến rồi."
"Ngay chỗ này!"
Không lâu sau đó, có tổng cộng bốn năm người xuất hiện ở bên này, người đứng đầu chính là người đàn ông quân trang cao gầy kia.
Người đàn ông cao gầy nhìn chằm chằm Tần Vũ rồi cười ha ha nói:
"Không ngờ tới phải không? Ta đã sớm làm dấu trên người ngươi rồi…”
Tần Vũ không nói gì, trong tay xuất hiện một thanh trường thương đỏ như máu.
Không lâu sau đó, hai người Tần Vũ rời khỏi nơi này, chỉ để lại thi thể trên mặt đất.
Trong nháy mắt đã sắp đến chạng vạng tối, đại đa số tiến hoá giả mà họ gặp phải trên con đường này vừa thấy được Tần Vũ đã đỏ mắt đánh về phía hắn, muốn lấy đầu của hắn đến chỗ Khổng Như Long lĩnh thưởng, nhưng những người này đều đã chết.
Chỉ một buổi chiều mà số lượng tiến hoá giả chết trong tay Tần Vũ ước chừng hơn ba mươi người, Tần Vũ không phải sát nhân cuồng ma, nhưng những người này muốn tính mạng của hắn nên hắn cũng sẽ không nương tay chút nào.
"Bịch bịch!"
Trong một con hẻm nhỏ, loáng thoáng nghe thấy tiếng bước chân trên đường phố, có ba tang thi phi ra từ con hẻm nhỏ, ánh mắt bọn chúng đỏ như máu lao về phía Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ.
Những con tang thi này mang tốc độ cực nhanh, thể chất mỗi một tang thi thể chất đều đạt cấp 6 trở lên, nhân loại đang trở nên mạnh hơn, tang thi cũng như thế, tốc độ tiến hoá chỉnh thể của bọn chúng vượt xa các tiến hoá giả, những tang thi bình thường nhất bây giờ đều có thể chất cấp 6!
Tần Vũ không hề động đậy, Tần Tiểu Vũ cũng nắm lấy đoản đao màu đen nghênh đón bọn chúng, Tần Tiểu Vũ vẫn đang cố gắng mạnh lên, những này tang thi phổ thông bình thường này cô có thể giải quyết được.
"Xoẹt!"
Vong Giả Lôi Nhận màu đen vô cùng sắc bén, vẽ ra trên không trung một đường vòng cung, dễ dàng cắt lìa đầu của một con tang thi.
"Grừ!"
Một con tang thi khác chộp cặp móng vuốt sắc bén về phía Tần Tiểu Vũ, cổ tay Tần Tiểu Vũ vung lên, Vong Giả Lôi Nhận từ bên trên giáng xuống cắt tay nó thành hai nửa, cô lập tức vung lên nữa, đầu con tang thi này đã rơi xuống đất.
Động tác của Tần Tiểu Vũ như nước chảy mây trôi, người ngoài nhìn thấy cảnh tượng này nhất định sẽ giật mình vì một cô gái có bề ngoài yếu đuối như thế vậy mà lại có kinh nghiệm thực chiến phong phú đến như vậy.
Tần Vũ cũng hài lòng gật đầu, bây giờ Tần Tiểu Vũ cũng từ từ trở thành một tiến hoá giả có thể tự mình đảm đương được rồi.

Nhưng mà bỗng nhiên, không hiểu sao cơ thể Tần Tiểu Vũ lại lắc lư một tí, động tác cũng bởi vì vậy mà bị ảnh hưởng, tang thi phía dưới đang táp về phía tay cô, Tần Vũ biến sắc, hắn vốn không ngờ lại xuất hiện tình huống đột ngột này, muốn đi lên cứu viện nhưng đã không còn kịp rồi.
"Ầm!"
Lúc con tang thi này đang chuẩn bị cắn vào tay Tần Tiểu Vũ thì bên ngoài cơ thể Tần Tiểu Vũ đột nhiên xuất hiện một vòng điện màu đen, ánh điện loé lên bên trong, con tang thi kia bị văng ra ngoài, cơ thể nổ tung trên không trung, bị điện của Hắc Sắc Lôi Điện kinh khủng này làm thịt nát xương tan, đây là từ sức mạnh của Vong Giả Lôi Nhận.
Thân hình Tần Vũ loé cái đã xuất hiện trước mặt Tần Tiểu Vũ, giọng điệu hắn có hơi trách mắng:
"Vừa nãy là sao vậy? Sao trong chiến đấu lại phân tâm thế? Nếu đấu với một con tang thi hơi mạnh chút là vừa rồi ngươi đã bị cắn phải rồi!"
Không trách Tần Vũ lại tức giận, thật sự là lỗi sai của Tần Tiểu Vũ quá cơ bản.
"Vâng… Thật sự xin lỗi."
Tần Tiểu Vũ hạ thấp giọng nói, nhưng trong giọng nói cô lại lộ ra vẻ yếu ớt.
Tần Vũ khẽ giật mình, hắn thấy sắc mặt Tần Tiểu Vũ có hơi tái nhợt, như thể đang chịu đựng đau đớn gì đó.
Tần Vũ trong lòng nhảy một cái, hắn vội vàng nói:
"Sao thế?"
"Ta… Ta cũng không biết, đột nhiên cảm giác cơ thể như bị kim đâm vậy."
Tần Tiểu Vũ lắc đầu, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy vẻ đau đớn.
"Đi thôi!"
Tần Vũ cắn răng, ôm lấy Tần Tiểu Vũ xông vào trong một căn nhà bên đường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận